Thông tin tài liệu:
Đã chuẩn bị kỹ cho chuyến đi sáng tác này nên ngoài những dụng cụ cần thiết cho chuyên môn ra, Hoàng còn mang theo tiền đủ cho chi phí suốt hai tháng. Do vậy khi chọn được một nhà trọ, anh đã đưa cho chị chủ nhà tiền ăn ở suốt sáu mươi ngày và còn dặn phòng thêm
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ma Ghen Quỷ HờnTác Giả: Người Khăn Trắng MA GHEN QUỶ HỜN PHẦN 1 Ma Ghen Quỷ Hờn 1. Cô Gái Áo Hồng Đ ã chuẩn bị kỹ cho chuyến đi sáng tác này nên ngoài những dụng cụ cầnthiết cho chuyên môn ra, Hoàng còn mang theo tiền đủ cho chi phí suốt haitháng. Do vậy khi chọn được một nhà trọ, anh đã đưa cho chị chủ nhà tiền ăn ởsuốt sáu mươi ngày và còn dặn phòng thêm: - Nếu có thể thì tôi sẽ ở thêm cho đến lúc nào xong việc. Có gì tôi tính vớichị sau. Chị chủ nhà vui vẻ ngay: - Nói thiệt với cậu, nếu không cần tiền cho tụi nhỏ đóng tiền học đầu năm thìtôi có thể cho cậu ở không cũng được. Tôi thích nhà có thêm người cho nó vui,chứ như cậu thấy đó nàh này lúc nào cũng vắng như… Có lẽ chị ta muốn nói vắng như chùa Bà Đanh nhưng kịp dừng lại. Hoàngcười: - Có thêm tôi chỉ mất công chị lo thêm cơm nước chứ có giúp ích gì đâu. Tôiđi suốt ở ngoài mà. - Nhưng có thêm người vẫn hơn. Mà nè cậu, bữa nay con tôi về bên ngoạichơi không chừng đến mai mới về. tôi giao nhà cho cậu được không ? Cậu dámở một mình không ? Hoàng cười to: - Chị không sợ tôi bán nhà rồi chuồn đi mất thì thôi, chứ tôi sợ gì ai màkhông dám ở một mình! - Vậy tốt rồi, mẹ con tôi sẽ đi ngay sáng nay. Đồ ăn tôi nấu cho cả ngày, cậuchỉ việc hâm lại là ăn thôi. Cậu thông cảm cho một bữa nhé! Chị chủ nhà đi rồi, Hoàng cũng xách máy đi ra. Anh không quên khoá kỹcửa trước cửa sau trước khi rời khỏi nhà. Ngày đầu tiên nên Hoàng không đi xa lắm, anh chụp được ngay nhiều bô ảnhkhá ưng ý với cảnh chung quanh. Quả anh đã không chọn nhầm, nơi đây cówww.vuilen.com 1Tác Giả: Người Khăn Trắng MA GHEN QUỶ HỜNcảnh đẹp mà không khí lại trong lành yên ả đến tuyệt vời. Là nhà nhiếp ảnhchuyên đi săn ảnh, Hoàng đã đi hầu như khắp mọi miền đất nước, nhưng chưanơi nào anh thấy ưng ý như chỗ này. Bởi vậy việc quyết định sớm thời gian lưulại đến hai tháng là điều xưa nay hiếm với cái chân đi như Hoàng. Hôm nay xách máy ra đây, Hoàng càng thấy quyết định của mình là hoàntoàn chính xác. Cho đến mười một giờ thì trong mày của Hoàng đã có bốn cảnhmà anh ưng ý. Đặc biệt là cảnh chiếc xuồng chèo đơn độc, không người, xungquanh là mặt nước lặng như tờ khiến cho Hoàng vừa cất máy lên đã bồi hồirung động. Cảnh này Hoàng đã chụp trên chục lần nhưng chưa lần nào ưng ýnhư lần này. Có lẽ do sự tỉnh lặng của buổi ban mai, mà cũng có thể do hình ảnhđơn độc của con thuyền nhỏ giữa mặt hồ yên tĩnh bao la chẳng khác nào mộtbức tranh vẽ của một hoạ sĩ tài danh Trung Quốc mà Hoàng từng trông thấy.Hoàng có ý định ngay chiều mai sẽ cho tráng phim và phóng ngay tấm ảnh đặcsắc này bằng những mày móc và dụng cụ mang theo. Chụp thêm một lô ảnh nữa, đến gần mười hai giờ khi đói bụng Hoàng mớichịu quay về. Định bụng là sẽ ăn mì gói chứ không cần hâm lại thức ăn chị chủnhà nấu sẵn.Nhưng khi vừa bước vô tới cổng, Hoàng đã ngửi được mùi thức ănthơm lừng trong nhà. Không lẽ chị chủ nhà trở về sớm ? Hoàng lên tiếng hỏingay: - Ủa, sao chị nói chiều hoặc sáng mai mới về mà ? Đáp lại câu hỏi của Hoàng chỉ là tiếng gầm gừ của con chó già, vốn chỉ nằmtrong bếp chứ không khi nào bước ra ngoài trước. Hoàng lại hỏi lần nữa: - Chị về sớm vậy chị Hai ? Vẫn không có tiếng trả lời. Hoàng bước thẳng ra sau bếp và khựng lại khithấy trên bàn đã dọn sẵn thức ăn và cả một chén cơm xới đầy còn nóng hổi bốckhói. - Chị về thật hả chị Hai ? Nghĩ là chị chủ nhà dọn cơm xong rồi bước đi đâu đó phía sau nên Hoàngyên tâm đi dẹp giá và chuẩn bị ăn cơm. Nhưng khi ngồi lên mâm cơm thì Hoàngkhựng lại, bởi những thức ăn trên bàn không phải do chị chủ nhà nấu. Bởi toànthức ăn đắt tiền và thịnh soạn đến năm sáu món. - Chị Hai ơi! Hoàng gọi to hơn lúc nãy và bước ra cửa sau, mở cửa tìm quanh quất, vẫnchẳng hề thấy gì. Mà quả là chị chủ nhà không có nhà, bởi cửa sau vẫn còn gàichốt bên trong, mà cửa trước thì khi vào Hoàng đâu thấy ai. Quá đỗi ngạc nhiên,www.vuilen.com 2Tác Giả: Người Khăn Trắng MA GHEN QUỶ HỜNHoàng ngồi xuống mâm cơm mà chưa dám ăn. Anh cố nhớ lại xem trong nhànày ngoài chủ nhà và anh ra, còn ai có chìa khoá mở cửa vào và nấu cơm.Không hề có, vì suốt mấy ngày qua ở đây Hoàng không thấy cũng như nghe nóicó ai khác. Ngồi một lúc mà bao thắc mắc chưa làm sao giải đáp được, nên cuối cùngHoàng quyết định lấy mì gói ra nấu ăn qua loa cho xong, rồi lên giường ngảlưng. Không buồn ngủ, nhưng chẳng hiểu sao vừa đặt lưng xuống giường chỉtrong chốc lát là Hoàng đã ngủ ngay. Có lẽ giấc ngủ của anh khá dài, bởi khithức dậy Hoàng nhìn bên ngoài thấy trời đã tối hoàn toàn. Nhìn đồng hồ tay,Hoàng giật mình bật dậy ngay: - Hơn b ...