Danh mục

Mặc dù em muốn ... yêu anh

Số trang: 6      Loại file: pdf      Dung lượng: 175.28 KB      Lượt xem: 6      Lượt tải: 0    
Jamona

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 1,000 VND Tải xuống file đầy đủ (6 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tác giả: Gào Ở một nơi tuyết rơi. Tôi đến Nhật trong một màu đông lạnh lẽo. Tuyết phủ rất nhiều làm băng giá trái tim cô đơn, yếu đuối của tôi. Thành phố – nơi mà tôi ở, không còn nhớ nổi tên nó là gì, không còn hiểu nổi vì sao tôi ở đó….
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Mặc dù em muốn ... yêu anh Mặc dù em muốn ... yêu anhTác giả: GàoỞ một nơi tuyết rơi.Tôi đến Nhật trong một màu đông lạnh lẽo. Tuyết phủ rất nhiều làmbăng giá trái tim cô đơn, yếu đuối của tôi. Thành phố – nơi mà tôi ở,không còn nhớ nổi tên nó là gì, không còn hiểu nổi vì sao tôi ở đó….Chỉ còn khuôn mặt tôi nhăn nhó, nắm chặt từng bông tuyết tan ra trongbàn tay đầy hơi giá.Ở một nơi tuyết rơi, ngập ngừng nhìn lên bầu trời với những đám mâythưa thớt lởn vởn. Tôi thở dài. Hơi thở hát ra những làn khói mờ ảo….Tôi đuổi đôi mắt mình dõi theo hơi thở đang bay lên ấy.Ở đây, tôi một mình… Ở một nơi tuyết rơi….…………………………Chúng tôi yêu nhau hai năm, thời gian không dài cho hai chữ “xa cách”.Người ta yêu nhau 20 năm, còn có thể chia tay, làm vợ chồng nhau biếtbao nhiêu ngày, còn có thể dễ dàng ký vào đơn ly dị. Có với nhau vàimặt con, vẫn có thể đường ai nấy đi… Vậy thì thử hỏi, hai năm trôi qua,nào có nghĩa lý gì?Tôi không hiểu vì sao chúng tôi chia tay. Bây giờ không hiểu, khi đókhông hiểu, và có lẽ sau này… cũng sẽ không hiểu. Thật dễ dàng tìm raquá nhiều lý do cho sự tan vỡ. Nhưng không dễ dàng để chấp nhận nó.Chính vì thế, tôi đối phó với khó khăn và đau đớn lúc này bằng cách cốtình không hiểu mọi thứ.Bằng cách “cố tình” đó, tôi đã trốn chạy nỗi đau rất tốt. Tôi chạy từ chỗnày sang chỗ khác. Từ không gian mà chúng tôi sống tới nơi này, nơihoàn toàn không có một hình ảnh hay ký ức nào về mối tình ấy… Tôi“tẩy chay” quá khứ của mình, “tẩy chay” tình yêu đã từng rất đẹp màbây giờ tôi không còn nữa.………………………….Những ngày tôi – còn – có – người – yêu. Chắc đã lâu lắm rồi. Vào mùađông, tôi hay quoăp lấy người anh vào mọi lúc. Khi chúng tôi đi bộ trênđường, tôi cũng lấy 2 tay ôm anh từ đằng sau, bước chân của chúng tôicùng một nhịp. Vì thế mà, cả hai chúng tôi đều đi rất chậm. Một đoạnđường ngắn. Mãi không về nhà.Mùa hè, chúng tôi cũng không buông tay nhau ra, cho dù trời có nóng.Bàn tay chúng tôi đan vào nhau, ngay cả khi mồ hôi ướt đẫm cả đôi…Nói chung, chúng tôi đã từng quấn quýt nhau không rời.Tôi nhớ rằng anh rất yêu tôi. Anh đã từng đi bộ giữa đêm đông lạnhcóng, suốt 5 cây số, để đến với tôi chỉ vì tôi dỗi.Bây giờ, anh biến mất khỏi cuộc đời tôi không lý do.Điều đó quá sức chịu đựng của tôi.Nhưng… quá sức chịu đựng thì đã sao nào?Chẳng sao cả, tôi vẫn phải chịu đựng cho dù có quá sức đi chăng nữa.Vẫn phải chịu đựng!Chịu đựng hoặc giết chết quá khứ đó!Bằng cách này hay cách khác!Nhiều ngày tuyệt vọng, tôi đã quá mệt mỏi.…………………………….Tôi có một huấn luyện viên Yoga. Anh là người khá trầy trụa với cuộcđời và thừa thãi kinh nghiệm sống, hơn tôi tới 15 tuổi. Ngày tôi ủ dột tạiphòng tập, anh đã tới bên tôi và nói rằng: “Hãy quên đi! Khi một conchó chết đi, ta rất buồn. Nhưng cách tốt nhất để quên con chó đã chết, làkiếm một con chó khác về nuôi.”Vậy đấy, anh ấy coi tình yêu như việc nuôi chó. Và khuyên tôi nên relaxvài ngày, tìm một con chó cho ra trò và nuôi chó cho tốt, để nó đừng cóđột ngột biến đi.Thế là tôi đến đây. Giữa mùa đông lạnh giá đơn độc nơi tuyết chẳng thểtan. Nắm chặt từng phút giây đơn lẻ để những tiếng thở dài trở nên xavắng quá đỗi.Và chúa trời…. đã ban cho tôi một cuộc chơi mới, ở chính nơi này, tôiđã có “con chó” mới của mình.………………………….Tình cờ, tôi gặp bạn của người yêu cũ tại đây. Sự tình cờ này, rõ ràng làđã được sắp đặt sẵn. Chẳng lẽ sau cái lần tình cờ này, giống như trongphim, chúng tôi sẽ yêu nhau. Mối tình sẽ đè lên những mối tình, nhữngmối quan hệ sẽ chồng chất bon chen cùng ghen tuông, tình yêu và thùhận?Không hề, tôi gặp Tony vào ngày thứ hai khi đến nơi này. Trời có nắng.Một ngày nắng hiếm hoi trong mùa tuyết lớn. Nắng tuy rất nhạt thôi,không thể làm tuyết tan trôi nhưng cũng có thể làm người ta thêm ấm áp.Đang lang thang trên đường, đi về hướng vô định, lấy chân hất từngbông tuyết lên trời cao và dùng tay chộp lia lịa chúng, tôi y hết một đứanhãi con ham chơi, nghịch những bông tuyết trắng muốt rồi lấy làmthích thú hả hê quá đỗi.Bống nhiên, có tiếng ai đó gọi tôi rất to. Lạ lẫm trước một giọng nóicùng ngôn ngữ hiếm hoi bên trời xa xứ, tôi giật mình quay lại.Là Tony, anh ta mặc một chiếc áo jacket rất dày, đi đôi boots Gucci ychang đôi tôi tặng người yêu cũ. Điều đó khiến cho mắt tôi nheo lại,khuôn mặt hơi co vào. Mới lạ lùng làm sao, sau khi giật mình quay lại,điều đầu tiên tôi dõi mắt vào, chỉ là đôi boot Gucci, chứ không hề nhìnvào người đang nói chuyện với mình. Tôi không còn nhớ Tony nói gìngay lúc đó. Hoàn toàn không nhớ.Chúng tôi hình như đãchào hỏi nhau sơ sơ. Tony có nhắc gì đó tới chuyện tôi và bạn trai chiatay. Anh ta tỏ thái độ ngỡ ngàng về điều đó.À ừ, cũng phải thôi, tôi cũng ngỡ ngàng, và tất cả mọi người, không chỉriêng anh ta và tôi, tất cả mọi người biết chúng tôi, đều ngỡ ngàng cơmà…………………………….Tối hôm đó, Tony tới khách sạn mà tôi đang ở. Anh ta hẹn tôi đi ăn tối.Vẫn đôi boot Gucci đó, tôi cứ cặm cụi đắm đuối nhìn nó miệt mài.Khi chúng tôi n ...

Tài liệu được xem nhiều: