Danh mục

Màu Hoa Ngọc Lan

Số trang: 6      Loại file: pdf      Dung lượng: 97.95 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
Jamona

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 4,000 VND Tải xuống file đầy đủ (6 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Ở bên ngoài tiếng cô em nói vọng vào thật to " chị ơi có nhà không ? " , âm thanh xuyên qua cả cánh cửa sổ đang khép hờ .Đưa mắt nhìn ra khu vườn sau nhà , nhìn thấy cô em đang nhón gót ngắt cả nắm hoa ngọc lan thơm ngát trong tay . Tôi lẩm bẩm " con nhỏ này lần nào cũng bẻ bông của người ta " , tôi chạy vội ra sau vườn ngăn cản không thôi thì tội cho cho cây hoa ngọc lan của tôi chắc chẳng còn một bông...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Màu Hoa Ngọc Lan Màu Hoa Ngọc LanỞ bên ngoài tiếng cô em nói vọng vào thật to chị ơi có nhà không ? , âm thanh xuyênqua cả cánh cửa sổ đang khép hờ .Đưa mắt nhìn ra khu vườn sau nhà , nhìn thấy cô emđang nhón gót ngắt cả nắm hoa ngọc lan thơm ngát trong tay . Tôi lẩm bẩm con nhỏ nàylần nào cũng bẻ bông của người ta , tôi chạy vội ra sau vườn ngăn cản không thôi thì tộicho cho cây hoa ngọc lan của tôi chắc chẳng còn một bông hoa nào nữa .Tôi lớn tiếng :_ê sát thủ xin ngừng tayNghe tiếng tôi thì cô em mới chịu ngừng lại , nhưng bàn tay còn có vẻ đầy luyến tiếc vìcây hoa ngọc lan của tôi thấp bé thế kia nhưng hoa lại nở thật nhiều . Màu hoa trắng ngànhư màu sữa đã chen gần như hết màu lá xanh trên cây . Tôi bắt em gái mở tay ra nhìnnhững đóa hoa bị bứt ra khỏi cành mà thấy đau lòng làm sao . Tôi hăm he :_cái gì xin cũng điều chấp nhận , nhưng đừng hái hoa của chịCô em trố mắt nói :_không hái thì hoa rụng hết uổng lắmNhưng cô em đâu biết khi những xác hoa rụng xuống đất thì tôi đã cho vào nhiều cái túibằng vải để cất giử trong phòng . Đứa em gái Út được mẹ tôi sanh ra khi tuổi của bà khálớn , cho nên khoảng cách giữa tôi và em gái thật xa . Lúc em vừa chào đời thì tôi đã làmột thiếu nữ của tuổi mười bảy . Tuổi vừa chớm biết rung động bởi hình bóng của mộtngười và luôn cả màu sắc hương thơm của loài hoa ngọc lan . Cả hai cứ quyện chặt vàonhau , mãi mãi in đậm trong vùng ký ức được giấu kín trong tận cùng của trái tim .Cô em gái ra về , nhìn dáng thanh mảnh em đi cũng tóc mây xõa dài dịu dàng ôm kín bờvai , tôi chợt thấy lại bóng dáng của chính mình ngày xưa đó khi trầm tư ngồi lại trongkhu vườn với mùi thơm của hoa ngọc lan thoảng đưa trong gió bay ......Tôi từ Sài Gòn theo bà nội về thăm lại Huế sau hơn mười năm bỏ quê nhà ra đi . Thànhphố Huế là nơi mà tuổi thơ của tôi thường hay đến chơi trong nhà của người cô . Đại giađình của cô thật đông người , đôi khi tôi cũng bị lẫn vào giữa đám con cháu khi tuổi cònnhỏ , thật không biết phân biệt ra là con của ai ? . Nhưng lần này thì với cái nhìn đầu tiêncủa mấy ông anh họ , tôi thật sự đã có một dáng dấp riêng không lẫn vào ai được .Trong lần đi về miền biển vui chơi , tôi chỉ ngồi trên bãi cát dưới rặng thùy dương để mơmàng lắng nghe từng đợt sóng biển ào ạt tràn vào rồi nhẹ nhàng cuốn trở lại ra khơi .Ngoài kia tiếng cười nói của mọi người đang đùa giỡn với sóng nước , rộn rã lao xao dạtqua theo từng cơn gió thổi , âm thanh của đất trời du dương trầm bỗng đến độ làm chocơn buồn ngủ kéo tới thật mau . Trong giấc ngủ tôi mơ hồ như có ai đang nhìn mình ,theo giác quan nhạy bén tôi vụt bừng mở to mắt ra thì bắt gặp đôi mắt của anh đang nhìntôi thật dịu dàng . Bị tôi bất ngờ bắt gặp , anh chớp mắt và quay mặt nhìn ra vùng biểnđang xanh ngăn ngắt trong màu nắng chói chan tõa ra ánh sáng lóng lánh .Sau buổi đi chơi vùng biển tôi cũng chưa được biết tên của anh ,nghe họ gọi nhau bằngcái tên tự đặt để vui đùa mà thôi . Cho nên tôi chỉ biết anh là một trong những người bạnrất thân của mấy ông anh họ . Huế đang chuẩn bị cho ngày đại lễ Vu Lan của ngày rằmtháng bảy . Miền trung mưa nắng thất thường không ai đoán biết trước được nên mới vừanắng chang chang , thế mà hôm đó tôi và cô chị họ đang chuẩn bị ủi áo dài lụa để ngàymai đến chùa Từ Hiếu lễ Phật thì cơn mưa bỗng ào ạt đổ xuống vào lúc nửa đêm , rồi cứthế kéo dài ra cho đến sáng hôm sau . Cũng may là mưa bỗng nhỏ hạt chỉ còn như bụibay . Hai chị em tôi đèo nhau trên xe gắn máy để đi đến chùa cho kịp giờ hành lễ . ChùaTừ Hiếu hôm đó con nhà phật tử kéo đến rất đông nhưng vẫn đi đứng trong sự trangnghiêm im lặng . Tôi tìm được một chỗ ngồi để nghe thầy thuyết pháp ở nơi một góc nhỏ, lòng đang thành tâm khấn nguyện chỉ xin bình an . Bỗng một giọng nói thật nhẹ bên tai :_ Từ An đang cầu xin chi rứa ?Tôi ngoái nhìn ra sau thì thấy anh đã ngồi sau lưng tôi tự lúc nào , quá bẻn lẻn tôi trả lờithật nhỏ_ An chỉ cầu xin được bình an thôiThế là trong giờ thuyết pháp của thầy tôi chẳng nghe ra được gì cả , chỉ thấy má nóngrang hai tay lúng túng và cả con người như mất đi sự bình tĩnh khi biết anh ở sau lưng rấtgần đến như cảm nhận được cả hơi thở của anh thật ấm . Cũng may chị họ tôi xuất hiệnđúng lúc ra dấu cho tôi bước ra khỏi chánh điện . Chị nắm tay kéo tôi về phía cây hoangọc lan to cao cành lá rậm rạp trước sân chùa , những đóa hoa ngọc lan trãi đầy trênvuôn sân gạch đỏ còn đẩm ướt nước mưa suốt đêm qua . Tôi ngước nhìn lên cây màu hoatrắng mọc đầy chi chít , hoa cũng theo gió ngả rạp trên mái ngói màu cũ kỷ đóng bợnxanh rêu . Hoa ngọc lan như được thêu trên mái ngói đẹp tới ngẩn ngơ .Tôi bắt chước chị họ túm hai vạt áo lụa trắng cột lại với nhau , hai chị em vói tay , nhóngót chân vẫn không sao hái được một đóa hoa nào cả . Thì anh cứ luôn làm cho tôi thậtbất ngờ . Chỉ cần một cái nhún người là anh đã nhảy tót lên cây rồi men theo cành câyanh nhảy qua thành tường vững vàng . Nơi đ ...

Tài liệu được xem nhiều: