Màu khác của Bình Yên
Số trang: 22
Loại file: pdf
Dung lượng: 441.71 KB
Lượt xem: 12
Lượt tải: 0
Xem trước 3 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Zen từng thế, bạn gái của Mây từng thế. Ở vị trí của Zen, Zen sẽ hiểu được tâm tư của bạn gái Mây. Giống như Mây sẽ hiểu được tâm tư của anh chàng người yêu Zen... 1. Mây.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Màu khác của Bình YênMàu khác của Bình YênZen từng thế, bạn gái của Mây từng thế. Ở vị trí của Zen, Zen sẽ hiểu đượctâm tư của bạn gái Mây. Giống như Mây sẽ hiểu được tâm tư của anh chàngngười yêu Zen...1. Mây.Cái biển treo hờ hững hững hờ phía trên giàn ti gôn màu hồng phấn, chữ “Mây”nhỏ nhắn và duyên dáng làm điệu trên những cành lá biếc xanh. Zen đi vòng vàophía quán, chọn cho mình một góc bình yên. Đây là góc quán mới mà Zen vừađược nghe giới thiệu qua bởi bạn bè, bất chợt Zen muốn tìm đến. Đến để xem vàtrải nghiệm. Có đúng là Mây nhẹ nhàng và bình yên lắm không? Có đúng là Mâytĩnh và đáng yêu lắm không?- Em dùng gì?- Một trà gừng ạ!Anh phục vụ điềm nhiên ra đứng cạnh Zen, anh nở một nụ cười hiền.- Ở đây không có những thứ thức uống thông thường. Nếu là trà, em hãy gọi là ẤmÁp nhé!Zen tròn mắt ngạc nhiên, với nhanh lấy quyển Menu đặt ngay ngắn bên cạnh lọhoa thủy tinh trong suốt. Trong khi đó, anh phục vụ không quá lạ lẫm với phản ứngcủa Zen, anh vẫn đứng đó chờ đợi, thoáng nháy mắt mỉm cười khi Zen liếc nhìntrộm nét mặt của anh. Anh thật lạ!Đúng là chẳng có những tên gọi như bình thường. Những thứ thức uống được đặtbằng những cái tên nghe khác biệt. Diễn tả như thế nào nhỉ? Tức là chúng mangcho người ta cái cảm giác mà người ta cần khi dùng chúng. Vô vàn những cái tênchỉ cần nghe và đọc thôi đã muốn dùng thử. Ấm Áp, Bình Yên, Lãng Quên, ChờĐợi, Hy Vọng, Hạnh Phúc,… Mây thật lạ!- Không. Anh cho em một Bình Yên nhé!Zen mỉm cười, đặt quyển Menu vào chỗ cũ, ngồi nhìn ra phía ngoài cửa sổ. Mâynằm ở một góc nhỏ, trong một con ngõ nhỏ. Ngõ vắng xôn xao mùa vàng những lá,ít ai qua lại, tránh xa hẳn cái ồn ào náo nhiệt của phố phường ngoài kia. Zen chỉcần hít hà một lúc đã thấy dường như phổi mình căng tràn sức sống. Cái không khítrong lành quyện với mùi hoa thoang thoảng và mùi café nồng nàn. Tất cả tạo nênmột quán nhỏ dung dị và bình yên. Lời giới thiệu quả không ngoa.2. Chủ quán Mây.Khi Zen ngồi nghịch ngợm với cái vòng dây trên tay, lắc lắc mạnh một hồi thìnhững vòng dây bị tuột, vòng tay văng ra xa một quãng khiến Zen hoảng hốt. Zenquay lại nhìn, thấy một anh thanh niên đang trầm ngâm ở đó. Nét mặt thoáng buồn,thoáng lo âu, tay đặt lên trán day day thái dương liên hồi.- Bình Yên của em đây nhóc!- Em cảm ơn!Anh phục vụ đem ra một ly nước cam sóng sánh. Zen bật cười. Nước cam chính làbình yên hay sao?- Có cả vị bạc hà nữa. Sẽ hơi khác so với những chỗ khác.Anh phục vụ như hiểu ý, nhìn Zen nháy mắt. Zen mỉm cười. Lát sau, khi anh ấyvừa định quay người đi, Zen đánh bạo hỏi.- Anh ơi, thế anh chàng kia đã gọi gì thế?- À…- Có vẻ như anh ấy cũng cần Bình Yên anh nhỉ?Zen nhanh nhảu, tay khuấy nước, tay vân vê cằm ra vẻ suy nghĩ. Anh phục vụ hơiđỏ mặt, anh ấy đáp nhanh và quay đi.- Không. Anh ấy gọi Lãng Quên.Thật ra, con người ta nhiều khi cố chấp lắm. Có những chuyện biết chắc chắn rằngkhông thể quên được nhưng vẫn mong muốn được quên đi. Sở dĩ, khi chúng ta gặpmột ai đó, nhớ về một ai đó đã như là định mệnh.Việc nhớ một người là một việc không quá khó nhưng để quên đi một người lạichẳng hề dễ dàng một chút nào. Cái mà gọi là Lãng Quên kia có phải cố tình làmcho người ta nhớ nhung hơn không? Mỗi một nỗi niềm khắc khoải là một sự đauđớn mà chỉ riêng trái tim mới đón nhận được. Có chăng là chúng ta tự lừa dối bảnthân, hết lần này đến lần khác, rằng ta đã quên, sẽ quên và sẵn sàng quên. Nếu mãimãi không thể quên được, sẽ tự huyễn hoặc mình bằng một cái gì đó gián tiếp.Nhưng may thay, chẳng có gì là mãi mãi cả.- Em tò mò gì thế cô bé?Bất chợt Mây quay sang nhìn tôi cười. Nụ cười hiền khoe hàm răng trắng bóng.Khuôn mặt ủ dột khi nãy biến mất, thay vào đó là nét rạng rỡ như muôn vàn mặttrời đang tỏa sáng. Zen bị vẻ đẹp trai chói lóa đó làm cho hoa mắt bởi thật ra chỉtồn tại duy nhất có một mặt trời mà thôi.- Em nghe nói anh chọn Lãng Quên…Zen lí nhí. Lần đầu tiên bắt chuyện với người lạ, Zen lại đi lần về quá khứ củangười ta. Rốt cuộc, thứ người ta muốn giấu đi là Quá Khứ. Thứ người ta muốnquên đi cũng là Quá Khứ. Vậy mà Zen hỏi đầu không hỏi, đuôi không hỏi, hỏingay đúng cái mà người ta đang loay hoay cố tìm cách để quên đi là sao?- Em tò mò gì à?- Tại sao anh lại phải chọn cách để quên đi?Zen ngô nghê thật hay giả vờ ngô nghê? Nếu đó là những quá khứ đẹp, những kỉniệm có thể đi cùng năm tháng thì tất nhiên chẳng ai chọn cách làm mờ chúng cả.Chỉ có thể là những gì mang lại muộn phiền và khổ đau. Zen đột nhiên thở dài.- Haizz…- Em sao thế? Anh còn chưa nói mà?Anh chàng mỉm cười. Mây mỉm cười. Zen gọi anh là Mây vì anh ngồi ở Mây, anhnhẹ nhàng và tĩnh lặng giống một vầng mây xốp trắng.- Vì em nghĩ, người đẹp trai như anh cũng có điều phiền muộn thì thật là phí quá.Khuôn mặt anh lúc buồn cũng đẹp, lúc che giấu đi nỗi buồn cũng đẹp, lúc cườicũng đẹp. Nhưn ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Màu khác của Bình YênMàu khác của Bình YênZen từng thế, bạn gái của Mây từng thế. Ở vị trí của Zen, Zen sẽ hiểu đượctâm tư của bạn gái Mây. Giống như Mây sẽ hiểu được tâm tư của anh chàngngười yêu Zen...1. Mây.Cái biển treo hờ hững hững hờ phía trên giàn ti gôn màu hồng phấn, chữ “Mây”nhỏ nhắn và duyên dáng làm điệu trên những cành lá biếc xanh. Zen đi vòng vàophía quán, chọn cho mình một góc bình yên. Đây là góc quán mới mà Zen vừađược nghe giới thiệu qua bởi bạn bè, bất chợt Zen muốn tìm đến. Đến để xem vàtrải nghiệm. Có đúng là Mây nhẹ nhàng và bình yên lắm không? Có đúng là Mâytĩnh và đáng yêu lắm không?- Em dùng gì?- Một trà gừng ạ!Anh phục vụ điềm nhiên ra đứng cạnh Zen, anh nở một nụ cười hiền.- Ở đây không có những thứ thức uống thông thường. Nếu là trà, em hãy gọi là ẤmÁp nhé!Zen tròn mắt ngạc nhiên, với nhanh lấy quyển Menu đặt ngay ngắn bên cạnh lọhoa thủy tinh trong suốt. Trong khi đó, anh phục vụ không quá lạ lẫm với phản ứngcủa Zen, anh vẫn đứng đó chờ đợi, thoáng nháy mắt mỉm cười khi Zen liếc nhìntrộm nét mặt của anh. Anh thật lạ!Đúng là chẳng có những tên gọi như bình thường. Những thứ thức uống được đặtbằng những cái tên nghe khác biệt. Diễn tả như thế nào nhỉ? Tức là chúng mangcho người ta cái cảm giác mà người ta cần khi dùng chúng. Vô vàn những cái tênchỉ cần nghe và đọc thôi đã muốn dùng thử. Ấm Áp, Bình Yên, Lãng Quên, ChờĐợi, Hy Vọng, Hạnh Phúc,… Mây thật lạ!- Không. Anh cho em một Bình Yên nhé!Zen mỉm cười, đặt quyển Menu vào chỗ cũ, ngồi nhìn ra phía ngoài cửa sổ. Mâynằm ở một góc nhỏ, trong một con ngõ nhỏ. Ngõ vắng xôn xao mùa vàng những lá,ít ai qua lại, tránh xa hẳn cái ồn ào náo nhiệt của phố phường ngoài kia. Zen chỉcần hít hà một lúc đã thấy dường như phổi mình căng tràn sức sống. Cái không khítrong lành quyện với mùi hoa thoang thoảng và mùi café nồng nàn. Tất cả tạo nênmột quán nhỏ dung dị và bình yên. Lời giới thiệu quả không ngoa.2. Chủ quán Mây.Khi Zen ngồi nghịch ngợm với cái vòng dây trên tay, lắc lắc mạnh một hồi thìnhững vòng dây bị tuột, vòng tay văng ra xa một quãng khiến Zen hoảng hốt. Zenquay lại nhìn, thấy một anh thanh niên đang trầm ngâm ở đó. Nét mặt thoáng buồn,thoáng lo âu, tay đặt lên trán day day thái dương liên hồi.- Bình Yên của em đây nhóc!- Em cảm ơn!Anh phục vụ đem ra một ly nước cam sóng sánh. Zen bật cười. Nước cam chính làbình yên hay sao?- Có cả vị bạc hà nữa. Sẽ hơi khác so với những chỗ khác.Anh phục vụ như hiểu ý, nhìn Zen nháy mắt. Zen mỉm cười. Lát sau, khi anh ấyvừa định quay người đi, Zen đánh bạo hỏi.- Anh ơi, thế anh chàng kia đã gọi gì thế?- À…- Có vẻ như anh ấy cũng cần Bình Yên anh nhỉ?Zen nhanh nhảu, tay khuấy nước, tay vân vê cằm ra vẻ suy nghĩ. Anh phục vụ hơiđỏ mặt, anh ấy đáp nhanh và quay đi.- Không. Anh ấy gọi Lãng Quên.Thật ra, con người ta nhiều khi cố chấp lắm. Có những chuyện biết chắc chắn rằngkhông thể quên được nhưng vẫn mong muốn được quên đi. Sở dĩ, khi chúng ta gặpmột ai đó, nhớ về một ai đó đã như là định mệnh.Việc nhớ một người là một việc không quá khó nhưng để quên đi một người lạichẳng hề dễ dàng một chút nào. Cái mà gọi là Lãng Quên kia có phải cố tình làmcho người ta nhớ nhung hơn không? Mỗi một nỗi niềm khắc khoải là một sự đauđớn mà chỉ riêng trái tim mới đón nhận được. Có chăng là chúng ta tự lừa dối bảnthân, hết lần này đến lần khác, rằng ta đã quên, sẽ quên và sẵn sàng quên. Nếu mãimãi không thể quên được, sẽ tự huyễn hoặc mình bằng một cái gì đó gián tiếp.Nhưng may thay, chẳng có gì là mãi mãi cả.- Em tò mò gì thế cô bé?Bất chợt Mây quay sang nhìn tôi cười. Nụ cười hiền khoe hàm răng trắng bóng.Khuôn mặt ủ dột khi nãy biến mất, thay vào đó là nét rạng rỡ như muôn vàn mặttrời đang tỏa sáng. Zen bị vẻ đẹp trai chói lóa đó làm cho hoa mắt bởi thật ra chỉtồn tại duy nhất có một mặt trời mà thôi.- Em nghe nói anh chọn Lãng Quên…Zen lí nhí. Lần đầu tiên bắt chuyện với người lạ, Zen lại đi lần về quá khứ củangười ta. Rốt cuộc, thứ người ta muốn giấu đi là Quá Khứ. Thứ người ta muốnquên đi cũng là Quá Khứ. Vậy mà Zen hỏi đầu không hỏi, đuôi không hỏi, hỏingay đúng cái mà người ta đang loay hoay cố tìm cách để quên đi là sao?- Em tò mò gì à?- Tại sao anh lại phải chọn cách để quên đi?Zen ngô nghê thật hay giả vờ ngô nghê? Nếu đó là những quá khứ đẹp, những kỉniệm có thể đi cùng năm tháng thì tất nhiên chẳng ai chọn cách làm mờ chúng cả.Chỉ có thể là những gì mang lại muộn phiền và khổ đau. Zen đột nhiên thở dài.- Haizz…- Em sao thế? Anh còn chưa nói mà?Anh chàng mỉm cười. Mây mỉm cười. Zen gọi anh là Mây vì anh ngồi ở Mây, anhnhẹ nhàng và tĩnh lặng giống một vầng mây xốp trắng.- Vì em nghĩ, người đẹp trai như anh cũng có điều phiền muộn thì thật là phí quá.Khuôn mặt anh lúc buồn cũng đẹp, lúc che giấu đi nỗi buồn cũng đẹp, lúc cườicũng đẹp. Nhưn ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
truyện thiếu nhi truyện đồng thoại tiểu thuyết tình yêu tình bạn bè kỉ niệm tình yêu thanh mai trúc mãTài liệu liên quan:
-
Sự ra đời của các loại gấu bông nổi tiếng
10 trang 295 0 0 -
Đề thi giữa học kì 2 môn Ngữ văn lớp 7 năm 2022-2023 có đáp án - Trường THCS Phan Bội Châu, Hiệp Đức
12 trang 187 0 0 -
Bách Quỷ Dạ Hành Truyện (Nurarihyon no Mago) _ Tập 49
79 trang 145 0 0 -
4 trang 117 0 0
-
Truyện tranh Bowling King (Vua Bowling) - Tập 2
77 trang 114 0 0 -
Tính đối thoại trong một số truyện viết cho thiếu nhi của Võ Diệu Thanh
11 trang 100 0 0 -
Đề thi giữa học kì 1 môn Ngữ văn lớp 6 năm 2023-2024 có đáp án - Trường THCS Lê Văn Tám, Tiên Phước
12 trang 63 0 0 -
9 bí quyết giữ gìn hạnh phúc gia đình
3 trang 63 0 0 -
5 trang 53 0 0
-
3 trang 53 0 0