Danh mục

Mây của trời hãy để gió cuốn đi

Số trang: 14      Loại file: pdf      Dung lượng: 984.48 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
Jamona

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Đêm đã về khuya lắm rồi, một mình nơi đất khách, đôi lúc nó cảm thấy thực sự cô độc. “… Em viết bức thư này cho anh khi cả hai đều tìm được lối thoát cho riêng mình, khi mà cả trái tim em và anh đều đã mệt mỏi rã rời. Em biết sẽ có ngày hôm nay, cái ngày mà con đường chúng ta chia thành hai lối, mỗi người sẽ bước đi trên con đường không có bóng dáng người còn lại.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Mây của trời hãy để gió cuốn điMây của trời hãy để gió cuốn điĐêm đã về khuya lắm rồi, một mình nơi đất khách, đôi lúc nó cảm thấy thựcsự cô độc.“… Em viết bức thư này cho anh khi cả hai đều tìm được lối thoát cho riêng mình,khi mà cả trái tim em và anh đều đã mệt mỏi rã rời. Em biết sẽ có ngày hôm nay,cái ngày mà con đường chúng ta chia thành hai lối, mỗi người sẽ bước đi trên conđường không có bóng dáng người còn lại. Nhưng hình như có cái gì đó hơi nhứcnhối. Bốn năm qua, những ngày có anh bên cạnh, với những hạnh lớn lao và cảnhững nỗi buồn giấu kín, em sẽ giữ gìn ở một góc ấm áp trong trái tim mình…“Em thích anh!” và em tin những cảm nhận của riêng mình. Nhưng có lẽ ông trờiđang đùa cợt để em và anh bên nhau nhưng không thể đến gần nhau, cứ mãi nhưđứng trước một bức tường, vô hình nhưng vững chắc, không thể nhìn thấy nhưngvẫn có thể cảm nhận rõ ràng, đôi mắt vẫn không ngừng dõi theo nhưng đôi taykhông thể sưởi ấm cho nhau như những đôi tình nhân thực sự. Nhưng em tin, tâmhồn chúng ta đã thực sự thuộc về nhau rồi…Hôm nay anh bước đi, em chúc anh hạnh phúc. Phải chăng tình yêu chúng takhông đủ lớn để anh và em đủ can đảm để vượt qua mọi thứ. Em không hối hận vớinhững gì đã qua, sẽ ngừng thôi không oán trách và tự dày vò bản thân với hai chữ“giá như”…Chị ấy thật tốt, cũng thật xinh. Có chút gì đó như là ghen tị, hình như em đangghen tị với sự ưu ái của ông trời dành cho chị ấy. Hãy yêu chị ấy thật lòng anhnhé, hãy là một người chồng tốt với gia đình nhỏ của mình. Em sẽ nguyện cầu đểanh luôn bình an và hạnh phúc.Những thứ gì sinh ra đã thuộc về mình thì sẽ là của mình, còn những thứ khôngthuộc về mình thì không nên luyến tiếc, đây có lẽ là số phận. - “Mây của trời hãyđể gió cuốn đi” phải không anh?...”Trời đã về khuya, không gian tĩnh mịch và yên ắng. Khẽ đặt bút, nó khoác vộichiếc áo len mỏng rồi bước ra ngoài. Đêm cuối đông còn vương vất cái lành lạnhcủa khí trời khiến nó khẽ rùng mình. Nhẹ bước trên trên con đường quen thuộc,tâm hồn nó dường mải miết đuổi theo những suy nghĩ xa xôi, về một cái tương laikhông còn anh bên cạnh. Cố tìm cho mình một chút bình yên và nhẹ nhõm, nhưngkhung cảnh xung quanh chợt nhòa đi cùng dòng nước mắt. ***Bốn năm trôi qua, nó chẳng còn là cô bé lớp mười tinh nghịch và nhí nhảnh. Bốnnăm bên anh là những tháng ngày đặc biệt, niềm hạnh phúc gói gọn trong hai chữtinh thần. Nói ra có lẽ sẽ chẳng nhiều người tin có thứ tình yêu mà người ta chỉ cầnnhìn vào mắt nhau đã thấy hạnh phúc, thứ tình cảm chưa một lần được nói ra bằnglời nhưng người ta vẫn trân trọng và giữ gìn như thứ quý giá nhất trên đời.Anh hơn nó tận mười hai tuổi, lần đầu tiên gặp anh nó còn là một cô bé chưa trònmười sáu, nhí nhảnh và hồn nhiên. Trong khi đám con gái cùng lớp đang mơ mộngnhững cậu chuyện tình yêu lãng mạn, mơ về cậu bạn đẹp trai cùng lớp hay anhchàng hot boy khóa trên thì nó lại bị thu hút bởi cái vẻ già dặn và chững chạc củaanh. Lớn lên cùng mẹ, nó chưa bao giờ biết đến cảm giác người đàn ông trong giađình. Lần đầu tiên gặp anh - anh trai đứa bạn thân duy nhất của nó, nó gần nhưphát ghen vì cách đối xử của anh đối với cô em gái mình, vừa có cái gì đó ấm áp,vừa có cái gì đó thật là dịu dàng. Nó thèm khát được một lần cái cảm giác đó, cảmgiác được xoa đầu thật nhẹ, được vuốt tóc thật êm, được mắng yêu vài câu và đượcvùi đầu vào lòng anh nũng nịu. Cứ thế nó để ý đến từng hành động của anh, vàcàng ngày nó lại quan tâm đến anh nhiều hơn, nhớ đến anh nhiều hơn và cái thứtình cảm đó lớn lên từng ngày.Là một người từng trải, anh đã trải qua nhiều mối tình, sâu sắc có, hời hợt có.Nhưng sau cái thất bại lần cuối cũng là lúc mà anh bắt đầu cảm thấy chán nản vàmất dần niềm tin vào cái thứ gọi là tình yêu, anh nhận thấy cảm xúc của mình đãbắt đầu chai sạn. Anh tập trung vào sự nghiệp và gia đình nhiều hơn. Lần đầu tiêngặp nó, anh coi nó như đứa em gái mình, hai đứa hồn nhiên và đáng yêu như nhau,cuối tuần anh vẫn thường đưa hai đứa đi chơi, đi ăn hoặc xem phim đâu đó. Mỗilần thấy ánh mắt con bé buồn buồn nhìn anh và em gái đùa nghịch, anh lại thấy tòmò và có chút thích thú với ánh mắt ngây thơ mà con bé dành cho mình như bị thôimiên. Anh thích đôi mắt của nó, đôi mắt to tròn và đen láy, ánh mắt buồn xa xămdưới hàng mi cong vút. Ánh mắt suy tư sau cái vẻ hồn nhiên, nhí nhảnh ấy bắt đầulàm anh cảm thấy có chút gì đó dường như là hiếu kỳ. Nhiều lúc anh phải tự ngăndòng suy nghĩ của mình lại khi bất chợt nhận ra mình đang nghĩ vẩn vơ về cô béấy.Anh nói chuyện với nó nhiều hơn và anh hiểu tại sao mình lại dễ mở lòng đến thế,bởi vì đằng sau cái vẻ nhí nhố trẻ con của cô bé mười sáu vô tư lự là một tâm hồnbiết yêu thương, biết chia sẻ và cảm thông. Đối với anh, nó là một cô bé đa nhâncách. Có một điều gì đó thật bí ẩn và thu hút, anh không thể cưỡng lại được cảmgiác của mình mỗi lần bên nó ...

Tài liệu được xem nhiều: