Danh mục

Miền Ký Ức

Số trang: 6      Loại file: pdf      Dung lượng: 112.41 KB      Lượt xem: 5      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Có một lần tôi nhận được một cái comment của một chị bạn đọc giả trên mạng .Trong đó chị có hỏi tôi một câu rằng : ... Chẳng biết Tác giả còn trong nước or..đã hải ngoại rồi ? Nếu ..đã xa quê hương ? Nhưng bài viết thấy còn rất là ..hương quê ?(Trích nguyên văn ). Tôi rất thích câu hỏi này của chị và câu hỏi ấy khiến tôi nhớ là hình như tôi chưa bao giờ viết về quê hương tôi thì phải ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Miền Ký Ức Miền Ký ỨcCó một lần tôi nhận được một cái comment của một chị bạn đọc giả trên mạng .Trong đóchị có hỏi tôi một câu rằng : ... Chẳng biết Tác giả còn trong nước or..đã hải ngoại rồi ?Nếu ..đã xa quê hương ? Nhưng bài viết thấy còn rất là ..hương quê ?(Trích nguyên văn). Tôi rất thích câu hỏi này của chị và câu hỏi ấy khiến tôi nhớ là hình như tôi chưa baogiờ viết về quê hương tôi thì phải .Dù sự thực khi viết về những hồi ức bao giờ tôi cũngthấy thích hơn và viết nhanh hơn những thể loại khác .Vậy mà ngồi đắn đo bao bận tôivẩn không biết viết làm sao .Diển tả thế nào cho hết những cảm giác trong lòng mình vềhai từ Quê hương nghe rất đổi thân thuộc, gần gũi ấy.Cũng như cái hương quê mà bất cứai cũng có trong trái tim của mình.Tôi sinh ra tại một vùng quê thuộc đồng bằng châu thổ sông Cửu Long ở miền Tây ViệtNam gần Bắc Mỹ Thuận.Tôi đã sống nơi đó cho tới khi qua tuổi mười một mới phải xalìa.Đó là những năm tháng chất đầy kỷ niệm êm đềm ngọt ngào, nhiều niềm vui hơn nổibuồn .Mặc dù thời điểm cuộc sống lúc đó của gia đình tôi cũng rất vất vả , thăng trầmnhư bao gia đình thuần nông bình dị của cái xứ sở mang hình chữ S .Nơi cho tôi thắmthía hơn cái câu thơ :Quê hương là gì hở mẹ .Ai đi xa cũng nhớ nhiều của nhà thơ ĐỗTrung Quân.Quê tôi là một thị trấn nhỏ nằm riêng biệt so với quốc lộ lớn bằng một ngã rẽ của đoạnđường chừng 4km.Hai bên đường lộ nhựa là những cánh đồng lúa xanh rì đặc trưng nhưnhững vùng đất Nam Bộ khác .Địa thế kề bên dòng sông quanh năm được bù đắp bởi phùsa đem tới cho xóm làng tôi những đồng ruộng phì nhiêu .Vườn trái cây trĩu qủa có tiếngvề những loại trái cây ngon trong một bài hát được nhiều người biết đến .Thiên nhiên còn hào phóng ban tặng lúc nào cũng có nhiều cơn gió mát mẽ thổi vi vucùng khung cảnh dân dã với bao loại hoa dại xinh tươi .Mùa nước nổi quê tôi cũng bịngập lụt nhưng vì gần sông nên nước lên và xuống rất nhanh không như những vùngtrũng bị ngập úng .Những ngày sau nước lũ ao hồ ,cơ man là tôm cá .Bọn trẻ con của tôingày trước vui lắm ngày hè đi hái trái cây mọc hoang , rong chơi với cánh diều .Khi thìlại bắt con cua , câu con cá vừa thoả cái tính vui chơi vừa giúp mẹ có thêm món ăn dândã vào buổi cơm chiều .Tôi sống ở xứ lạ gần bằng gấp đôi cái thời gian sống ở quê .Nơi đây nổi tiếng trên thếgiới về môi trường cũng như những ưu đãi phúc lợi hay an ninh tốt .Tôi thuộc nhómnhững cô gái năng động nếu xét về tính cách cũng như công việc hiện tại tôi đanglàm.Tôi cũng đi khá nhiều nơi người ta cho là đẹp .Ăn nhiều món ngon của cung đìnhhoàng gia nhưng sao tôi vẩn không thấy ở đâu sánh cái vùng quê yên ả ngày xưa .Tôi nhớ mãi cái hương vị cơm chiều được nấu bằng củi dừa trong cái chái bếp nhỏ nhắnđầy khói của bà Ngoại .Tôi nhớ tô canh rau tập tành nấu cua đồng ngọt lịm , ,cá rô khokhô trong cái chảo đất cũ sứt mẽ cay nồng ớt hiểm .Cái mùi vị mà tôi không thể tìm đượcở những căn bếp hiện đại sáng loáng .Những món ăn được nêm bằng tình cảm gia đình ấykhông bao giờ có thể quên.Tôi nhớ những cái tên của đám bạn mình thời thơ ấu .Những cái tên cũng ngây thơ nhưchúng tôi ngày đấy tự đặt cho nhau như :Tí chuột ,Ba râu ,Lượm còi , Diễm rớt , Cúcnhủi ....Giống như tôi có cái tên trong khai sinh cũng rất ư dể nghe nhưng bạn bè vẩn gọilà Hai Ký bởi ngày xưa mẹ sinh tôi thiếu tháng chỉ nhỉnh hơn 2kg một chút .Lúc mới lớntôi khóc lóc khi được gọi cái tên mà tôi cho là xấu xí ấy .Mẹ tôi phải an ủi và giải thíchvới tôi rằng tên xấu dể nuôi bởi tôi èo uột từ nhỏ .Để rồi ngày hôm nay chỉ khi về quê ởcùng người thân yêu thương tôi mới được nghe lại cái tên ấy .Khi ra đường ai gọi bằngcái tên ấy tôi biết ngay họ là bạn ngày thơ ấu của mình rồi sau đó nghe lòng có một niềmvui nhẹ nhẹ tan chảy .Ngày hè bọn con trai bận rộn với những trò đá banh , làm ná bắn chim .Con gái thì chơinhà chòi , làm đám cưới cho đứa nào đó trong bọn .Một lần chúng tôi làm đám cưới choTí chuột và Lượm còi .Nhưng giữa chừng khi đang bắt chước người lớn chuẩn bị đi đóndâu thì cô dâu và chú rể oánh nhau tơi bời khiến cả bọn lôi hai đứa ra .Cái lý do oánhnhau đơn giản là giành nhau mấy con cá lia thia mới vớt ngoài ruộng khi nảy.Để rồi chỉvài phút sau đó cô dâu - chú rể quẹt nước mắt cười hớn hở .Trong khi lủ tụi tui gân cổ hátbài đồng dao : Cô dâu , chú rể làm bể bình bông .Đổ thừa con nít bị đòn nát đít.....Chơi chán thì chúng tôi kéo nhau đi hái những trái cây mọc tự nhiên trên những cánhđồng lúa. Có đứa nào thèm ăn chi đâu chỉ là thỏa cái tính phá phách leo trèo .Trong đámbạn ngày đó tôi nhớ nhất là Cúc nhủi bởi Cúc trèo cây giỏi nhất trong đám , thoăn thoắttrên những cành lá như một chú sóc đuôi cong .Cả bọn tôi thì nhốn nháo đưa vạt áo rahứng những trái mận hay ổi ruột đỏ chín thơm lừng do Cúc hái được quẳng xuống .Rồinhững lúc đi hái trái Trâm , trái Sắn vốc từng nắm bỏ vào miệng rồi sau đó khoe với nhauhàm răng tím đẩm .Những nụ cười tươi như được nhuộm màu ...

Tài liệu được xem nhiều: