Danh mục

Mỗi mùa bông bần nở

Số trang: 12      Loại file: pdf      Dung lượng: 0.00 B      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 1,000 VND Tải xuống file đầy đủ (12 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Người phụ nữ trạc tuổi bốn mươi, nước da ngâm, tóc xõa chấm ngang lưng, thường thường buổi chiều chị mặc chiếc áo bà ba màu tím nhạt đứng bên hiên nhà lặng lẽ mặc tình cho gió thời gian lướt qua mặt. Đôi mắt chị xa xăm hướng về phía dòng sông. Triền sông Hậu trước nhà chị bắt đầu lác đác những bông bần nở tím. Vậy là trên bàn thờ của liệt sĩ Hùng cũng sẽ bắt đầu có mặt một bình bông bần tim tím tươi rói mỗi ngày. Suốt mùa bông bần nở, chị Liễu,...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Mỗi mùa bông bần nở Mỗi mùa bông bần nở TRUYỆN NGẮN CỦA DIỆP BẦN CÒNgười phụ nữ trạc tuổi bốn mươi, nước da ngâm, tóc xõa chấm ngang lưng, thườngthường buổi chiều chị mặc chiếc áo bà ba màu tím nhạt đứng bên hiên nhà lặng lẽ mặctình cho gió thời gian lướt qua mặt. Đôi mắt chị xa xăm hướng về phía dòng sông.Triền sông Hậu trước nhà chị bắt đầu lác đác những bông bần nở tím. Vậy là trên bàn thờcủa liệt sĩ Hùng cũng sẽ bắt đầu có mặt một bình bông bần tim tím tươi rói mỗi ngày.Suốt mùa bông bần nở, chị Liễu, người phụ nữ trạc tuổi bốn mươi ấy, dù bận công việcđến mấy, chị vẫn không quên dành thời gian mỗi ngày để ra triền sông Hậu hái nhữngbông bần về chưng lên bàn thờ của chồng.Ôi màu tím thủy chung. Bông bần nở tím. Màu tím của bông bần gắn với một kỉ niệm màchị Liễu không thể nào quên, chị không dám quên. Bởi màu tím ấy đã hai mươi nămnhuộm thấm tận đáy lòng của chị.***Những cây bần ven sông Hậu, hai mùa mưa nắng cứ phất phơ xõa mái tóc làm thơ. Dướinhững bài thơ ấy, có bao đôi lứa trai gái yêu nhau. Những đôi trai gái yêu nhau đó cóThanh Hùng và Thủy Liễu.Thủy Liễu là cô gái tuổi mười tám, tuy nước da ngâm ngâm vì quen với nắng gió ruộngđồng hàng ngày nhưng bù lại cô có một đôi mắt sáng trong, má lún đồng tiền và nụ cườirất duyên đã làm đắm say bao trai tráng trong vùng. Còn Thanh Hùng là một thanh niêntuổi hai mươi, dốc dáng cao, khỏe, nhanh nhẹn trong công việc, tính tình thật thà tốtbụng, bà con trong vùng ai cũng quý cũng thương.Mặc dù Hùng và Liễu ở chung một ấp nhưng cho đến lúc kẻ mười tám, người hai mươituổi họ mới tình cờ gặp và tiếp xúc nhau trên một cánh đồng lúa chín vàng ươm. Cả haingười đều đi làm lúa mướn chung cho một chủ ruộng. Dưới cơn gió chướng mang tiếtxuân về hây hẩy, nắng vàng trải khắp cánh đồng, trán Liễu rìn rịn mồ hôi nhưng tay côcầm lưỡi hái cứ thoan thoắt nhịp nhàng cắt từng nắm lúa chín. Hùng thì mồ hôi đẫm cảlưng nhưng vẫn nhanh nhẹn gom từng bó lúa vác đến máy tuốt. Suốt cả buổi thu hoạchlúa, họ chỉ nói chuyện nhau có mấy câu khi ngồi nghỉ mệt chung dưới bóng cây điên điểntrên bờ mẫu.- Liễu cắt lúa nhanh thiệt!- Hùng gợi chuyện.Liễu nhìn Hùng cười lún hai đồng tiền nói:- Em mà cắt nhanh gì. Cắt còn không kịp anh Hùng gom vác nữa đó mà.Cả hai nhìn nhau mim mím môi cười.Khi cánh cò trắng trên bầu trời bay về tìm chốn ngủ, cũng là lúc trên cánh đồng mọingười thu hoạch gần xong. Liễu vội vàng cắt những nắm lúa cuối cùng. Hùng cũng vộivàng gom ôm những bó lúa sau cùng. Cái vội vội vàng vàng ấy vô tình cho hai ngườichạm tay nhau.Sau buổi thu hoạch lúa ấy, cả hai về nhà không quên cái cảm giác chạm tay đó và cả haiđã phải lòng nhau. Tình yêu đúng là một sự kì diệu, họ không biết nói những lời bângquơ hoa mĩ, chỉ một cái nhìn, một cái chạm tay thôi mà con tim của họ tự mách với nhaurằng, anh yêu em và em cũng yêu anh.Hùng thưa chuyện với mẹ:- Liễu được lắm. Giỏi giang hết chỗ chê. Lại hiền dịu nữa!Vậy là gia đình Hùng nhờ người may mối để kết duyên. Đúng như cảm nhận của Hùng,Liễu đã đồng ý. Sau lễ Hỏi họ được mọi người công nhận là vợ chồng. Từ đó họ mới dámđi lại với nhau. Họ thường nắm tay nhau ra triền sông Hậu để ngắm sông. Bên bờ sông,Thủy Liễu dạy cho Thanh Hùng biết nói một số tiếng thông dụng của dân tộc mình như“ăn cơm” tiếng Khơmer nói là “xi-bay”, “uống nước” nói là “phất-tức”.- Vậy “yêu anh” em nói sao?Liễu cười nói:- “yêu anh” thì nói là “sro-lanh-boong ”.-…Đứng dưới gốc bần xanh tươi bên bờ sông Hậu, Hùng thường với tay ngắt một bông bầncài lên mái tóc người vợ sắp cưới. Liễu sung sướng khi đứng bên Hùng. Họ hạnh phúc,đẹp đôi. Có lần Liễu nói:- Bông bần cũng đẹp quá hé anh!Hùng cười:- Hay là đám cưới chúng mình anh tặng em một bó bông bần!- Bộ anh thích bông bần lắm hả?Hùng nhìn Liễu trìu mến, gật đầu.Ngày cưới của Hùng và Liễu gần đến, bất ngờ Hùng nhận được lệnh nhập ngũ. Hay tin,Liễu khóc nức nở. Nhìn vợ sắp cưới sục sùi, Thanh Hùng an ủi:- Xa em anh đâu nỡ. Nhưng tiếng gọi non sông, là thanh niên Việt Nam, ai cũng phải cónghĩa vụ với quê hương đất nước mình em ạ!Hai gia đình bàn bạc nhau, hoãn lại ngày cưới, chờ Thanh Hùng xong nhiệm vụ trở về sẽtổ chức đám cưới thật linh đình cho hai đứa.Đêm chia tay, họ ra bờ sông Hậu ngồi dưới rặng bần xanh. Ánh trăng trên bầu trời tròn,sáng vằng vặc. Nhưng sao tiếng gió lại khua lá bần nghe như một tiếng thở dài.- Ba năm anh mới về. Lâu quá!- Liễu than thở.Thanh Hùng trong lòng cũng không muốn xa vợ, nhưng vẫn cố gắng an ủi:- Loay hoay là hết ba năm thôi, chứ có lâu lắc gì đâu. Vả lại đi một năm anh sẽ về phépthăm em. Em ráng đợi chờ anh em nhé!Ba năm không phải là dài. Nhưng sự chờ đợi đối với Liễu và Hùng lúc này, ba năm là dàivô tận. Đêm chia tay ấy, họ hôn nhau nồng cháy. Liễu đã trao cái quý giá nhất của đờimình cho Hùng trước ngày đám cưới để tỏ lòng thủy chung chờ đợi.Sáng ngày hai gia đình đưa tiễn ...

Tài liệu được xem nhiều: