Danh mục

Mối tình hoa cẩm chướng

Số trang: 7      Loại file: pdf      Dung lượng: 227.82 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 1,000 VND Tải xuống file đầy đủ (7 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Bây giờ chị Hạnh đang sống ở Quy Nhơn, một thành phố ven biển ầm ào những sóng và gió. Không biết chị có nhớ đến cái xóm nhỏ nằm lọt thỏm trong một thung lũng dài men theo một triền đồi lác đác những ngọn thông xanh? Đó là xóm nhỏ ngày xưa của tôi và cả của chị, bởi tôi đã rời xa nơi chôn nhau cắt rốn, còn chị từ giã cái xóm nhỏ đầy kỷ niệm trước tôi có lẽ hơn mười lăm năm trời! Nhà chị Hạnh và nhà tôi là hàng xóm, hai nhà...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Mối tình hoa cẩm chướng Mối tình hoa cẩm chướng TRUYỆN NGẮN CỦA VÕ ANH CƯƠNGBây giờ chị Hạnh đang sống ở Quy Nhơn, một thành phố ven biển ầm ào những sóng vàgió. Không biết chị có nhớ đến cái xóm nhỏ nằm lọt thỏm trong một thung lũng dài mentheo một triền đồi lác đác những ngọn thông xanh? Đó là xóm nhỏ ngày xưa của tôi và cảcủa chị, bởi tôi đã rời xa nơi chôn nhau cắt rốn, còn chị từ giã cái xóm nhỏ đầy kỷ niệmtrước tôi có lẽ hơn mười lăm năm trời!Nhà chị Hạnh và nhà tôi là hàng xóm, hai nhà dùng chung một con đường đất nhỏ dẫn từtrên đường cái xuống. Cổng nhà tôi trên đường cái có một cột là cây vông khá to, là ranhgiới tự nhiên giữa nhà tôi và nhà chị, cột kia là cột hàng rào. Nói cổng cho oai chứ thực rachỉ là một sợi dây thép gai giăng ngang vào ban đêm, tôi cũng không biết người lớn giăngdây thép để làm gì, vì chỉ cần giở ra là có thể tự do đi xuống con đường dẫn vô nhà. Xómnhà quê thuở nhỏ của tôi đầy ắp những kỷ niệm khó quên. Những trò chơi trẻ thơ của tôi,thằng Hoàng và đứa em trai thường lấm lem những đất, đất như một phần không thể thiếutrong những trò chơi, chúng tôi không nghĩ những trò chơi ấy là là dơ bẩn. Những hòn bixanh đỏ tím vàng, trong veo như mắt mèo hay bị sứt mẻ bao giờ cũng hấp dẫn chúng tôi.Hay trò chơi vụ quay tít mù, đánh đáo bằng những đồng tiền in hình bụi tre… đều diễn ratrên mặt đất. Những trò chơi ấy tôi rất thích nhưng không bằng trò ban đêm đi rình nhữnganh chị thanh niên hẹn hò tình tự. Nói cho cùng, thuở ấu thơ của tôi, tôi không biết đó làtrò chơi yêu đương của họ, sau này khi đã trải nghiệm tôi mới biết chuyện tình bao giờcũng bắt đầu bằng chuyện hẹn hò!Chị Minh và anh Hương thường hẹn hò nhau ở đầu chuồng bò nhà ông Chín, ở đó có mộtđống rơm ông Chín mua tận cánh đồng Tùng Nghĩa mang về. Hai anh chị ngồi lặng ngắtmà không nói với nhau một câu nào. Trên trời cao, vầng trăng lẻ bóng soi xuống thế gianmột màu vàng nhạt . Ánh trăng không đủ sáng để soi thấu tôi và thằng Hoàng ngồi rìnhtrong một bụi ngũ sắc rậm ri! Chờ lâu không thấy anh chị nói gì, tôi ngứa quá. Khôngngứa sao được khi trong bụi rậm có vô số những thứ làm cho cơ thể tôi khó chịu, nào làkiến, là những chiếc lá khô, những chiếc gai ngũ sắc và vô khối những thứ khác nữa.Chúng tôi rình coi anh Hương làm gì chị Minh? Anh Hương không làm gì cả, tôi chánquá, tôi nắm tay thằng Hoàng viết một chữ “hù” vào lòng bàn tay nó. Hai thằng tôi vạchmột lối nhỏ, ló cái đầu đầy những lá khô và cùng cất tiếng hù thật to. Chị Minh hét thấtthanh rồi ôm chầm lấy anh Hương, chắc chị không kịp nhận ra hai thằng trời đánh đangkhanh khách cười và chạy vụt qua trước mặt chị.Thằng Hoàng nói: - Quay lại coi họ làm gì? Chúng tôi vạch một khoảng hàng rào nhìn xuống đống rơm, tôi và thằng Hoàng thấymột đống thù lù nên hơi ớn. Trong đầu tôi hiện lên những hình ảnh hải hùng của nhữngchuyện ma chúng tôi hóng hớt được từ những anh chị lớn. Thằng Hoàng bạo hơn tôi, nóthì thầm: - Lúc nãy rõ ràng là hai người, sao bây giờ chỉ là một đống đen thui? Trăng đang chui vào đám mây, dưới chân đống rơm cái đống đen thui càng trở nên kỳquái, nó lại nhúc nhích càng khiến cho tôi tin chắc là ma. Tôi vụt đứng dậy và định chạy,nhưng đôi chân cứ nhủn ra không thể nào đứng cho vững chứ đừng nói là chạy!Bỗng nhiên tiếng chị Minh vang lên: - Anh làm em ngộp thở quá! Thằng Hoàng hét to: - Anh Hương “hun” chị Minh, bà con ơi! Lần nay tôi chạy thật nhanh, thằng Hoàng chạy theo sau miệng không ngớt hô vang“anh Hương hun chị Minh” “anh Hương hun chị Minh”…. Đám cưới anh Hương và chị Minh, ông Chín làm một con heo to, cả xóm qua phụ mộttay. Tôi lon xon chạy quanh con heo đang chảy mỡ xèo xèo xuống đống than đỏ, chờchút nữa thôi khi sả thịt thế nào tôi cũng được bà Chín nhón cho một miếng. Chuyện tình chị Hạnh và anh Năm không được như chuyện anh Hương và chị Minh.Sau này khi lớn lên, đọc bao nhiêu là tiểu thuyết tôi mới nhận ra rằng chuyện tình anhHương và chị Minh thật là lãng mạn. Còn chuyện tình của anh Năm và chị Hạnh khôngbiết có lãng mạn không, tôi không thể nào khẳng định được. Tôi và thằng Hoàng khôngbắt gặp anh Năm và chị Hạnh hẹn hò nhau tại những chỗ tỷ như đống rơm nhà ông Chín,gốc thông già đầu dốc nhà ông Năm Tần hay những nơi bí mật mà anh Hương, anh Năm,chị Minh, chị Hạnh…tưởng rằng chỉ hai người biết, đâu ngờ những thằng nhóc như tôicũng rành không kém. Tôi bắt gặp chị Hạnh và anh Năm tại gian dưới nhà chị, ở giantrên ông Bảy đang ôm cái ra đi ô, bà Bảy têm trầu thỉnh thoảng bàn với ông Bảy chuyệnnhà chuyện cửa, chuyện vườn chuyện tược. Nhà dưới chỉ mình chị Hạnh, chị ra sân rửachén và đổ chậu nước xuống mương, dòng nước róc rách chảy như một tín hiệu gọi anhNăm, anh xuất hiện và nhanh chóng vào nhà trước khi chị Hạnh bưng rổ chén dĩa vào úptrong cái chạn. Thật lạ lùng, anh Năm và chị Hạnh cũng không nói với nhau lời nào cả, ynhư chị Minh và anh Hư ...

Tài liệu được xem nhiều: