Tôi với chàng quen nhau thật tình cờ. Không ai nghĩ rằng chúng tôi có thể yêu nhau. Nếu mặt trăng mặt trời khác nhau làm sao thì tôi với chàng khác nhau như vậy. Tôi ham tranh đua, tôi thèm châm biếm ..., chàng thì hiền như cục đất. Trước khi chàng nói yêu tôi, tôi đã biết gần hết cuộc đời ái tình và sự nghiệp của chàng qua những bài viết xuất hiện đó đây trên các tạp chí Văn học tỵ nạn....
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Mối Tình Xa Mối Tình Xa Tôi với chàng quen nhau thật tình cờ. Không ai nghĩ rằng chúng tôi có thể yêu nhau.Nếu mặt trăng mặt trời khác nhau làm sao thì tôi với chàng khác nhau như vậy. Tôi hamtranh đua, tôi thèm châm biếm ..., chàng thì hiền như cục đất. Trước khi chàng nói yêutôi, tôi đã biết gần hết cuộc đời ái tình và sự nghiệp của chàng qua những bài viết xuấthiện đó đây trên các tạp chí Văn học tỵ nạn. Chàng tuy là dân trường Tây, người Bắcnhưng suốt đời chưa tán gái, vợ chàng dân tỉnh lẻ miền Trung, chàng gặp nàng, yêu nàngvà thành vợ chồng. Sau đêm tân hôn để trở thành đàn ông thứ thiệt, chàng lấy bổn phậnlàm kim chỉ nam cho cuộc đời. Mà bổn phận của người đàn ông, theo chàng, là sợ vợ,và đi làm đem hết tiền về cho vợ, mọi chuyện khác vợ lo. Rồi chàng có con, vậy là hướngđi của chàng còn rõ ràng hơn, không được nhìn người đàn bà nào khác ngoài vợ, vợ làtình đầu, vợ là tình cuối, vợ cười là lòng chàng vui, vợ nhăn mày là lòng chàng héohắt ... Mấy chục năm trôi qua, từ trong nước ra đến hải ngoại, cuộc đời chàng lặng lẽ anbình ....Vậy mà ma đưa lối, quỷ dẫn đường sao chàng lại gặp tôi và ... đòi yêu tôi. Chắc cuộc đờicủa chàng sau mấy chục năm làm chồng êm đềm quá nên chàng thèm sóng gió. Nếumuốn yêu, muốn có người tình bé nhỏ để dối già thì thiếu gì những em gái hậu phương,hiền lành, ham tiền, ham danh vọng để chàng dấu diếm vợ đem đi xây lâu đài tình áitrong hóc kẹt nào. Rồi sau đó, trong những giờ chàng có quyền đi ra khỏi nhà, nói trắngra, đi làm đem tiền về cho vợ tiêu, chàng có nơi có chốn cho tình cảm phiêu lưu và cócảm tưởng rằng mình là người hào hoa phong nhã, vợ sợ như thần, vẫn có người tìnhnhí như ai ... mặc dù sau những giờ phút đó lại trở về nhà đóng vai người chồng gươngmẫu. Nhưng sao chàng lại chọn tôi, người tình không nhí cũng không hiền cho cuộcđời của chàng tan tác như lá mùa Thu ? Ui ... có trời mới hiểu nổi. Lúc đầu, những lời tỏtình ngây ngô của chàng làm tôi vui vui, tôi nghĩ chàng này người Bắc mà giả bộ vậy chứđến tuổi của chàng thì còn yêu ai ... nhưng rồi ngày qua ngày ... cái ngây ngô của chàngđã làm cho con tim tôi rung động và tôi cũng trả lời những lá thư tình của chàng một cáchđều đặn, bụng cứ nói thầm A sợ vợ mà dám chơi trèo, ta sẽ cho nhà ngươi khốn khổ ...Mà mới nhìn qua thì cán cân chênh lệch quá nhiều, chàng hiền lành, tôi tai quái, chàng cóvợ (mà lại sợ nữa chứ), tôi độc thân ... thấy rõ ràng chàng thua là cái chắc. Vậy mà nóicho chàng nghe, chàng tỉnh bơ trả lời không sao, anh chịu được ... Rứa là chàng ...chết. Cuộc tình chênh lệch của chúng tôi cũng như mặt trận Quốc Cộng, mỗi ngày mỗilan rộng.Những tưởng rằng cuộc tình có lớn đến đâu rồi cũng sẽ tan mau như tuyết trắng trên núiBig Bear của miền Cali hai mùa nóng lạnh, vậy mà tình của chúng tôi đã qua hai mùa lárụng vẫn chưa phai ... Ui, hai mùa Thu rồi chứ ít ỏi gì! Nó lạ lùng vì tôi là con ngườikhông yêu ai lâu hơn vài tháng và chàng thì mấy chục năm chỉ có một vợ hiền. Lá thưtình đầu tiên chàng viết cho tôi vào một đêm mùa Thu khi vợ chàng đi vắng, chàng ở nhàbuồn buồn nhớ vợ nên viết cho tôi, chàng viết rằng đêm hôm trước chàng nằm mơ thấytôi và chàng đi lang thang ngoài bãi biển nhưng rồi nhìn lại tôi đã biến mất, chàng bànghoàng thương nhớ xót xa ... Đọc thơ chàng tôi cười muốn ngạt thở nhưng nghĩ lại chànghiền lành nên lâu lâu nói dóc không sao. Tôi không nỡ viết thơ lại móc họng chàng, lầnđầu tiên tôi biết thương xót đàn ông tỏ tình lạc điệu. Tôi nổi tiếng đanh đá mà ! Có mộtchàng cũng nổi tiếng độc hay làm thơ tình tặng tôi đã bị tôi quay như dế, tôi càngquay chàng càng cay và nhiều người đã ngạc nhiên không hiểu sao chàng này mồmthuộc loại ăn mắm ăn muối, chưa ai đụng tới đã nhảy đông đổng mà lại quá dịu dàng vớitôi, họ đâu biết rằng chàng thuộc loại ưa tìm thương đau, con tim càng nhỏ lệ, thơchàng càng nồng nàn .… Mà tôi lại lạc đề rồi ... trở lại chuyện tình của tôi với người đànông sợ vợ.Tưởng tôi với chàng suốt đời đi song song, chàng sống mãi bên vợ hiền, lâu lâu thả hồnmơ mộng cho làm loạn phút giây, còn tôi mãi mãi độc hành với con tim bọc sắt khôngbiết yêu. Vậy mà ... chúng tôi yêu nhau đã hai năm ... Hai năm dài như hai mươi năm màcũng có thể ngắn như hai ngày. Tôi càng tai quái, chàng càng dịu dàng. Những câuchuyện chúng tôi nói với nhau, người ngoài nghe được … sẽ cho rằng hai đứa tôi loạn trí.Chuyện không đầu không đuôi, tôi ủ ê xin chàng tấm hình hai vợ chồng chàng chụpchung, nói rằng để thấy chàng hạnh phúc tôi sẽ yên bụng và sẽ thương chàng hơn, tôi làmtrận, tôi làm giặc và chàng anh dũng trả lời có sá chi ba chuyện lẻ tẻ, cuộc đời của chàngđã đi quá nữa, chàng yêu tôi hơn bản thân của chàng thì còn sợ gì mà không làm cho tôivui lòng. Vậy là chàng gởi cho tôi hình hai vợ chồng chàng âu yếm bên nhau ... Nhậnđược hình buổi sáng, buổi trưa chàng hết làm việc ... Tôi rú lên rằng xin vĩnh biệt chàng,chàng hạnh phúc quá mà, vợ chàng không đẹp, không đáng ...