Hưng ngồi trong phòng thi Toán chọn đội tuyển quốc gia của tỉnh, đầu hàng hoàn toàn sau hai tiếng mà nó chỉ giải được hai bài dễ nhất. Thất vọng nhưng nói gì thì nói nó cũng chỉ mới học lớp 11, chưa đủ lượng để tham gia thi. Nó cũng không thuộc dạng thông minh xuất chúng , và cho dù cố thế nào chăng nữa thì nửa tiếng còn lại nó chỉ có thể cắn bút và vẽ lung tung ra nháp. Vẩn vơ nhìn các thí sinh khác, nó nghĩ về Linh- cô bạn đang ngồi...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Món quà cuối cùng Món quà cuối cùngHưng ngồi trong phòng thi Toán chọn đội tuyển quốc gia của tỉnh, đầu hàng hoàn toànsau hai tiếng mà nó chỉ giải được hai bài dễ nhất. Thất vọng nhưng nói gì thì nói nó cũngchỉ mới học lớp 11, chưa đủ lượng để tham gia thi. Nó cũng không thuộc dạng thôngminh xuất chúng , và cho dù cố thế nào chăng nữa thì nửa tiếng còn lại nó chỉ có thể cắnbút và vẽ lung tung ra nháp. Vẩn vơ nhìn các thí sinh khác, nó nghĩ về Linh- cô bạn đangngồi trong một phòng ở ngay tầng phía trên. Ngược lại với nó-đi thi không ai hỏi, vềchẳng ai hay Linh được cả trường kì vọng sẽ vào đội Tiếng Anh. Linh là bạn nó từ rấtlâu rồi, khi mà nhà hai đứa ở sát cạnh nhau trong một hẻm nhỏ. Nó và Linh thân nhauđến nỗi hồn nhiên sang nhà nhau chơi đến tận năm lớp 7. Sau đó, bố Linh chuyển nhà ramặt đường lớn tiện cho việc kinh doanh. Không sang nhà nhau được nữa, hai đứa vẫn hẹnnhau mỗi tuần ra thư viện tỉnh vào chiều thứ bảy để gặp nhau học chung. Chẳng cần đợimọi người nói, nó biết Linh học giỏi hơn nó nhiều. Đến khi thi vào lớp 10, Hưng đăng kíthi chuyên Toán cùng trường chuyên với Linh. Cô chủ nhiệm và bạn bè dường như biếtchắc chắn Linh sẽ đậu còn nó thì bị coi là trèo cao ngã đau thôi. Nhưng Hưng đã làmđược, sau bao cố gắng, để theo kịp cô bạn mình. Những ngày sau kì thi ấy là những ngàytuyệt vời nhất, khi nó nhận được những lời ngợi khen, rồi cùng cô bạn chuẩn bị năm họcmới. Nhưng khi vào trường mọi việc nhanh chóng đảo ngược, trong khi Linh vào trườngtrở nên nổi bật, nó lại ngày càng mờ nhạt bên cạnh cô bạn. Linh luôn tỏ ra là một cô gáicá tính, thích tập bóng rổ, có nhiều bạn bè, học giỏi tiếng Anh ( do từ nhỏ đã được giađình định hướng trước nên lên cấp 3 Linh đã nắm ngữ pháp khá vững). Còn Hưng thì lạitrầm tĩnh, ít bạn, không học siêu, không chơi thể thao cừ, không phải con nhà khá giả....Nó nhận ra mình ngày càng kém cỏi nếu so sánh với Linh. Càng nỗ lực vào đội tuyển, nóchỉ càng nhận thấy không đủ khả năng, bị đuối so với đứa khác. Vả lại, khác với bọn bạn,nó không thật sự thích Toán học; nó chỉ muốn bắt kịp Linh. Nhiều lần, Hưng bị đám bạncủa Linh trêu chọc khi đi cùng. Dần dần, Hưng cứ tránh mặt Linh chỗ đông người.Những buổi cùng học cũng thưa dần, tuỳ theo lịch của Linh. Điều đăc biệt là, Hưngkhông cần Linh thông báo trước buổi nào sẽ học, vì tuần nào nó cũng đến thư viện nhưmột thói quen dù có Linh hay không, đôi khi nó chỉ ngồi không hàng tiếng, nghe nhạc,chờ đợi. Nó tự hỏi phải con người Linh đã thay đổi hoàn toàn, cô bạn mà nó biết khôngmạnh mẽ, cá tính như vẻ ngoài Linh hiện tại.Trống hết giờ vang lên cắt đứt suy nghĩ của Hưng, nó nôn nóng nộp bài sau khi ngồi đợinửa tiếng. Bước ra khỏi phòng thi, Hưng bước quẩn quanh ở chân cầu thang, hi vọngtình cờ gặp Linh đi xuống một mình. Một lát sau, nó nghe thấy giọng Linh, cô bé đangnói chuyện với Tùng về bài thi. Tùng học lớp 12, cậu chàng trong ban chấp hành đoàntrường, năng nổ, có duyên ăn nói, (theo Hưng thì đáng ghét với những đứa con trai khác-cũng có thể là chỉ với nó) và chẳng cần giấu giếm là thích Linh. Hưng ghét những tiếngbước chân của hai người vang lên cùng lúc, nó rẽ lối ra cầu thang phụ, biến mất khỏi tầmnhìn của Linh. Nó về thẳng nhà, chẳng thèm xem lại đề cùng mấy đứa bạn.Cuối ngõ nhỏ, Hưng nặng nhọc đẩy cánh cửa kéo đã han gỉ của nhà nó.-Kết quả thi thế nào hả con ? - cô Thanh khẽ hỏi khi thấy con về. Cô không mong chờnhiều ở cậu con trai khi được thầy chủ nhiệm nói rõ về sức học của cậu.-Kém lắm ạ.-Không sao đâu, mẹ rất tự hào vì con, con luôn làm hơn những gì mẹ mong đợi.-Con nghĩ rồi, con sẽ không theo đội tuyển nữa.Cô Thanh hơi ngạc nhiên khi cậu từ bỏ, cũng như từng bất ngờ khi cậu bỏ bao nhiêu côngsức chỉ để vào đội của trường. Cô không nói gì thêm, để Hưng về phòng với điều duynhất làm nó quên đi sự buồn bực: nghe nhạc.Đến 9 giờ tối, Hưng nhận được tin nhắn hỏi thăm của Linh, nó không nhắn lại như đểLinh tự hiểu:Mình trượt rồi đấy, cậu cần biết làm gì? Cậu làm bài tốt thì đi mà nhắn tinvới anh ta, sao cậu không thôi giả vờ quan tâm tới mình đi?. Nó đã quá mệt mỏi với việcchạy theo Linh, sao nó phải cố gắng nhiều như vậy cho 1 cô bạn chưa bao giờ dừng lạichờ đợi nó chứ?. Nó quyết định từ giờ sẽ không thế nữa, nó sẽ sống với những mục tiêuđơn giản hơn cho chính nó....Sau 1 tuần, kết quả thi được công bố. Biết thừa nó sẽ trượt, Hưng chỉ mong chờ kết quảcủa cô bạn. Hưng luôn đến sớm nhất nên cậu là người đầu tiên nhìn bảng tin của trường-được đặt ngay phía bên phải lối đi vào trường. Linh được chọn với kết quả đứng thứ tư cảtỉnh. Hưng không biết sao nó lại thở dài, lẽ ra nó phải thấy vui cho Linh chứ nhỉ? Một látsau, Hưng mới để tâm đến việc tên nó đứng dưới cùng trong danh sách điểm Toán. Hừ,in mấy người đậu là đủ rồi, có cần thêm tôi vào với cả số điểm thấp đẹt đó không?. Chợtnhận ra Linh đứng ngay sau nó, Hưng giật mình quay lại nói:-Sao Linh đi sớm vậ ...