Sau cơn khủng hoảng lớn vì gia đình tan vỡ, ba tôi buồn lắm, mỗi lần về phép ba chỉ đi nhậu với bạn bè, lúc ở đơn vị thì làm thơ cho khây khỏa. Định mệnh đã xui khiến trong một lần về phép, ba tôi quen một cô nữ sinh Sài Gòn 18 tuổi tên Nguyễn Thị Hồng Điệp, cô nàng không được đẹp gái nhưng là người có học thức lại là con nhà gia giáo, lúc đầu ba tôi chỉ quen chơi thôi, bởi vì nàng còn quá trẻ trong lúc ấy ba tôi đã 37...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
MỘT LOÀI MỘT LOÀISau cơn khủng hoảng lớn vì gia đình tan vỡ, ba tôi buồn lắm, mỗi lần về phép ba chỉ đinhậu với bạn bè, lúc ở đơn vị thì làm thơ cho khây khỏa. Định mệnh đã xui khiến trongmột lần về phép, ba tôi quen một cô nữ sinh Sài Gòn 18 tuổi tên Nguyễn Thị Hồng Điệp,cô nàng không được đẹp gái nhưng là người có học thức lại là con nhà gia giáo, lúc đầuba tôi chỉ quen chơi thôi, bởi vì nàng còn quá trẻ trong lúc ấy ba tôi đã 37 tuổi lại mộtgánh ba con , nhiều lần nàng viết thơ than thở với ba, nàng cho rằng vì nàng kém nhansắc nên không được ai thương, để đáp lại tấm lòng của nàng ba tôi đã làm một bài thơ đểtặng nàng:Một Loài HoaEm sinh ra đã mang sầu vạn kiếpMột loài hoa tên Điệp thắm màu môiChuyện em nhiều tâm sự quá đi thôiAnh thương lắm một loài hoa bé nhỏVì đời lính nhiều cô đơn và sóng gióCảm thương loài hoa nhỏ vạn nghìn thươngEm bơ vơ lạc lõng giữa sân trườngVà cúi mặt giữa mưa sương nắng hạEm hắt hiu giữa mùa hè oi ảMang nỗi buồn vắng vẻ của chia lyEm bâng khuâng sợ hãi những mùa thiĐêm thao thức thầm thì xây ước mộngNhưng em ơi đừng trách cũng đừng buồnĐừng oán hận dỗi hờn cho số kiếpAnh không chê em là loài hoa không đẹpMà mỹ miều hơn hết các loài hoaĐừng tủi thân lặng lẽ khóc âm thầmAnh gửi về thơ ấm sưởi lòng em!Cũng từ bài thơ này nàng yêu ba tôi nhiều hơn nữa, bất chấp ba tôi là người đã có vợ con,ba tôi nghĩ: “ Cái nết đánh chết cái đẹp “ , khi xưa ba lấy mẹ vì mẹ tôi có nhan sắc, nhưngvợ đẹp là vợ người ta, cô Điệp tuy xấu gái nhưng được cái nết, chắc chắn sẽ đem hạnhphúc đến cho cha con tôi. Vì thương tôi nhất nhà nên ba sợ tôi không chịu cho ba lấy côĐiệp. Để thuyết phục tôi thỉnh thoảng cô Điệp tự tay làm mấy cái kẹp tóc xinh xắn, gửiba đem về cho tôi, tôi thích lắm, đêm đêm ba tôi kể về cô Điệp cho tôi nghe, ba bảo cô ấyhiền lành tốt bụng sẽ thương yêu tôi, chăm sóc tôi và anh chị những lúc ba vắng nhà, tôicũng muốn được có một người mẹ như những đứa trẻ khác, tôi đồng ý cho ba cưới côĐiệp về làm mẹ kế, ba bảo chúng tôi gọi cô Điệp bằng mợ.Mợ rất thương chúng tôi, tôi được mợ tắm rửa, chải chuốt, cột tóc như con đẻ, mợ đưarước tôi đi học mỗi ngày, tuy còn nhỏ nhưng tôi thấy mợ xấu lắm chẳng đẹp như mẹ tôi,nhưng bên cạnh mợ tôi thấy một tình yêu thương đầm ấm. Ba tôi rất yên tâm khi giaochúng tôi cho mợ.Rồi mợ sanh bé Hà, tôi được mợ giao nhiệm vụ ru bé Hà ngủ, đút bột cho nó ăn, tôithương nó lắm, mới tám tuổi nhưng tôi thuộc nhiều bài hát ru em ngủ:- Ầu ơ…Trời mưa bong bóng bập bồng, mẹ đi lấy chồng con ở với ai, con ở với ông chủbán khoai, ăn cơm thì ít ăn khoai thì nhiều…ầu ơ…- Ầu ơ gió đẩy gió đưa lược thưa uốn éo, con trăng bữa rằm nó méo một bên…ầu ơ…- Ầu ơ… gió đưa cây cải về trời , rau răm ở lại chịu lời đắng cay…- Có khi bé Hà nó khóc quá tôi phải chuyển qua hát nhạc cho nó nghe.- Đi chăn bò, bò không đi, em lấy cái cây em thọt đít bò, bò nó chạy te te…Vậy mà bé Hà nó thích tôi ru nó ngủ hơn là mợ, khi bé Hà được mười tuổi thì lần lượtcon bé Đoan , bé Nhi, thằng cu Huy ra đời, mợ không còn thương yêu chúng tôi nhưtrước nữa, mợ tập trung lo cho các con của mợ, mợ thường hay cáu gắt, kiếm chuyện vớitôi, vì mợ biết ba thương tôi nhất nhà, mợ còn chia rẽ tình chị em chúng tôi, có lần mợnói với bé Hà: Nó không phải là chị ruột của mày, nó là con vợ trước của ba mày, bé Hàtrở nên hỗn láo nó thường cãi cọ với tôi, có hôm điên tiết tôi đánh nó, bé Hà cũng khôngvừa nó cũng nhào vô đánh lại tôi, tình chị em chúng tôi ngày một sứt mẻ, cùng với cuộcsống ngày càng khó khăn, ba tôi giải ngũ về làm thợ mộc, làm đủ thứ việc cũng khôngnuôi nổi bằng ấy miệng ăn, cho tới ngày hòa bình, chúng tôi bồng trống nhau đi kinh tếmới, mợ càng ngày càng kiếm chuyện nhiều hơn, ba tôi hết chịu nổi phải cho ba anh emtôi ra sống riêng, ba càng ngày càng nghiện rượu nặng, mợ càng ghét ba tôi nhiều hơn,gia đình tôi như một màu đen ảm đạm…Một hôm mợ làm đồ ăn ngon, mua cho ba tôi xị rượu, ba ngạc nhiên vì sao hôm nay mợtự nhiên tốt với ba như thế, nhưng ba bản chất hiền lành nên nghĩ mợ thương ba vì ba làmvất vả, hơn nữa vừa thu hoạch xong mùa đậu xanh cũng bán được chút ít tiền, hôm đó baăn cơm ngon miệng lắm, và mợ cũng vui vẻ với ba trong suốt bữa ăn.Thật lạ, thường thì ba tôi uống 1 xị rượu là ngủ cho đến sáng, nhưng hôm nay chẳng hiểusao nửa đêm ba lại thức dậy đi tiểu, nhà không có điện nên ba phải vặn cái đèn dầu to lênđể đi ra nhà ngoài, khi cầm đèn đi ngang qua giường mợ ba nhìn vào trong, một cảnhtượng thật khủng khiếp, mợ tôi đang ôm chặt thằng cha làm cỏ thuê, cả hai trên ngườikhông có mảnh vải, ba tôi thét lên như con thú bị trúng tên:- Mẹ chúng mày, tao cho chúng mày chết!Ba chạy xuống bếp cầm con dao, toàn thân run rẩy, rồi như không thể chặt đứt đầu hai kẻtồi bại, ba tôi chạy ra cửa la lớn:- Con Trinh, thằng Hoàng, Con Lam sang đây…Nghe tiếng gọi cả bọn chúng tôi tung mùng chạy sang, trông ba tôi thật thảm, tay ba vẫncòn cầm con dao, nước mắt ...