Căn nhà nằm trên một ngọn gò thấp, phía sau là cánh rừng thông thưa thớt với bãi cỏ xanh mơn mởn. Đứng trước căn nhà có thể nhìn rõ khung cảnh đẹp và nên thơ của Đà Lạt sương mờ. Những rừng thông nối tiếp nhau chạy dài đến đường chân trời, xen kẽ là những đám mây trắng xóa lượn lờ, ve vởn những chỏm núi
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Một ngàn đêm và lẻ mãiMột ngàn đêm và lẻ mãiCăn nhà nằm trên một ngọn gò thấp, phía sau là cánh rừng thông thưa thớtvới bãi cỏ xanh mơn mởn. Đứng trước căn nhà có thể nhìn rõ khung cảnh đẹpvà nên thơ của Đà Lạt sương mờ. Những rừng thông nối tiếp nhau chạy dàiđến đường chân trời, xen kẽ là những đám mây trắng xóa lượn lờ, ve vởnnhững chỏm núi. Mây trêu ghẹo tán tỉnh lại bay đi, cứ như thế mãi, chẳng baogiờ chịu ở lại làm bạn tình, khiến những ngọn núi kia há hốc chờ đợi mõimòn. Nhìn vào bên trong thành phố, những ngôi nhà xinh xắn xếp ngay ngắntừng bậc, từng bậc kéo dài lên đồi, đâu đó chấm phá một cái đỉnh tháp nhôlên cao; à, nóc nhà thờ Con Gà kia kìa, sau những rặng thông và phượng tímđang che khuất. Căn nhà màu tím, một màu khá cá tính và đặc biệt khi chủnhân đã mạnh dạn khoát lên cho nó, tuy nhiên người chủ biết thưởng thứclắm. Màu nước sơn làm bật căn nhà lên giữa một vùng xanh bát ngát, xanhcủa rừng, xanh của cỏ và xanh của bầu trời. Đám cỏ dại và bụi rậm dã quỳ đãvây kín bốn phìa ngoài hàng rào quanh nhà, có mưu đồ tiến vào cả trong sân.Tuy nhiên những đám hoa do bàn tay người chủ trước kia trồng đã tàn pháttán đi khắp sân, lan ra cả vòng ngoài và cứ thế qua những cơn mưa tươi tắnlại chen chúc mọc lên khoe đủ màu sắc như một bức tranh màu ngẫu hứng.Căn nhà vì thế nhìn từ xa giống đống bề bộn giá vẽ, nhưng lại là một bứctranh xinh xắn đắt tiền. Phía tường trước nhà là một giá gỗ kèm theo, đó lànơi cho họ nhà dây leo bám trụ và phát triển tự nhiên như bản sắc. Cây móngcọp xanh khó trồng lại là vua xứ này, từng chùm hoa xanh nước biển thả lỏngxuống cả thước mang vẻ quyến rủ kỳ lạ của loài hoa màu khó tìm làm chocánh cửa sổ như được trang điểm lộng lẫy bằng loại trang sức huyền diệu,sang trọng. Căn nhà đẹp như thế đó. Jesse hài lòng khi được sở hữu nó, khôngbiết mình sẽ tiếc thế nào nếu như người ta phỗng tay trên của mình, anh tựnhủ. Jesse mới chuyển công tác về thành phố mộng mơ này. Với nghề lậptrình viên và quản trị mạng cấp cao, công ty giao cho anh đảm nhận vị trígiám đốc điều hành ở chi nhánh nhỏ hơn cũng không làm anh bận lòng.Thành phố du lịch nổi tiếng, khí hậu trong lành nên thơ, anh bớt áp lực côngviệc mà còn được thăng chức, lên lương. Thời đại công nghệ thông tin, anh chỉcần ngồi ở nhà với cái laptop thì cũng đủ để giao tiếp với cả thế giới đồ sộ bênngoài. Khi nghe sếp nêu ý định thuyên chuyển anh lên đây, anh đồng ý ngay.Công ty chu cấp cho anh xe hơi, có tài xế riêng nhưng anh không cần tài xế,anh chỉ lấy xe. Và cái mà Jesse cần phải có, không thể nào thiếu được là mộtmáy vi tính hoàn hảo, chẳng phải để làm việc nhưng, để chơi game; anh làmột gamer tầm cỡ. Công ty dĩ nhiên đồng ý ngay với yêu cầu rất chính đángcủa anh - ngoại trừ cái máy đặt trong phòng làm việc. Anh cảm thấy sungsướng khi đặt chân xuống thành phố này nhưng, việc anh mua nhà là hoàntoàn tình cờ. Jesse hôm nọ đang ngồi lướt web ở khách sạn - khi anh rãnh rỗi- thì thấy người ta rao bán. Vốn nhạy cảm về kinh doanh bất động sản, anhlập tức tìm hiều. Vị trí căn nhà quá đẹp, căn nhà cổ kính theo kiểu biệt thựPháp kinh điển, có giấy tờ hợp lệ nếu không phải chủ sở hữu cần bán gấp thìlàm gì có giá bèo như thế, anh nghĩ. Thế là Jesse lập tức liên hệ với chủ nhân,anh giảm được một ít giá gốc sau khi xem nhà, và giờ anh đã sở hữu nó. Jessethấy mình thật may mắn. Không cần phải chờ công ty thu xếp chỗ ở nữa,Jesse liền dọn về tổ ấm mới. Việc đầu tiên anh làm là bắt đường dây điệnthoại và cáp internet mới, tiếp đến là mua sắm đồ gia dụng trong nhà. Vườnhoa xen lẫn cỏ dại không khiến Jesse phải phật lòng, trái lại anh còn thấy đểyên cho tự nhiên bùng phát trong tổ ấm của anh, hóa ra lại hay. Jesse sống ởViệt Nam một mình, gia đình anh đã định cư ở nước ngoài từ lâu. Anh có mộtcăn nhà lớn ở Sài Gòn, nhưng quyết định mua nhà ở Đà Lạt, anh cho rằngquá đúng. Mình có thể đi đi về về, thật thoải mái. Anh vốn là con người theotrường phái hiện đại, năng động, mới mẻ nhưng chưa bao giờ kém phần lãngmạn. Tối nay, anh để xe ở nhà và quyết định đi bộ ra phố dùng bữa tối. Anhnghĩ nên đi dạo một vòng cho thư thả đầu óc và thưởng thức bầu không khítrong lành mát lạnh này. Hình như con gái Đà Lạt cũng xinh xắn đáng yêulắm, anh mỉm cười tự nhủ. Jesse ăn tối ở một quán gần trung tâm và ghé vàochợ, anh định mua một ít quà biếu những láng giềng mới. Anh nghĩ Bà conxa không bằng láng giềng gần. Thực ra căn nhà gần nhà anh nhất cũng cáchcả trăm thước. Tuy nhiên, ngoại trừ nhà anh, thì khu phố nhà nào cũng sansát nhau. Điều đó làm Jesse thấy bối rối, anh không biết nên bắt đầu làm quenvới láng giềng nào trước đây. Anh chợt thấy ngôi nhà có hàng rào bông giấy,một cô bé chừng mười lăm, mười sáu tuổi đang ôm chú mèo ngồi hóng giótrước cửa, anh mỉm cười đến chào:- Chào em ! Anh là Jesse, anh mới chuyển đến đây ở ! Rất vui được làm quenvới cô hàng xóm mới ! Đây là quà ra mắt của anh nè !Cô bé g ...