Danh mục

Một ngày sông ngừng chảy…

Số trang: 7      Loại file: pdf      Dung lượng: 222.06 KB      Lượt xem: 17      Lượt tải: 0    
Thu Hiền

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Dọn đồ đạc ra khỏi nhà ngay… Giọng Ba rít lên qua kẽ răng, nửa như tức tối, nửa như nghẹn lại. Rồi Ba gục đầu xuống bàn, hai bàn tay úp mặt, khóc. Chưa bao giờ Nguyên thấy Ba vậy. Trước nay Ba luôn bình tĩnh và ít nói. Nhất là lúc đứng trên bục giảng, ba như một người nghệ sĩ đang bay bổng với đam mê của mình. Từ khi lên chức hiệu phó, Ba bắt đầu có vẻ mệt mỏi. Đôi lúc ông ngồi trầm ngâm một mình nhìn khói thuốc và khẽ thở dài… Đêm...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Một ngày sông ngừng chảy… Một ngày sông ngừng chảy… Tưởng nhớ nhạc sĩ Hoàng Hiệp TRUYỆN NGẮN CỦA THANH BÌNH NGUYÊN- Dọn đồ đạc ra khỏi nhà ngay…Giọng Ba rít lên qua kẽ răng, nửa như tức tối, nửa như nghẹn lại. Rồi Ba gục đầu xuốngbàn, hai bàn tay úp mặt, khóc. Chưa bao giờ Nguyên thấy Ba vậy. Trước nay Ba luônbình tĩnh và ít nói. Nhất là lúc đứng trên bục giảng, ba như một người nghệ sĩ đang baybổng với đam mê của mình. Từ khi lên chức hiệu phó, Ba bắt đầu có vẻ mệt mỏi. Đôi lúcông ngồi trầm ngâm một mình nhìn khói thuốc và khẽ thở dài…Đêm nay nhìn Ba thật dữ tợn. Nguyên đang học lớp bảy, nhưng nó chưa thể hiểu đượcsuy nghĩ của Ba mẹ, chuyện hai người cãi nhau tối nay cũng vậy.- Bà đi đâu mà chập tối là biến mất, rồi chín mười giờ mới về.Ba đập bàn, nhìn Mẹ.- Tôi đi lo công việc cho ông chứ đi đâu bây giờ.Mẹ thản nhiên trả lời.- Nói dối, Bà đi hẹn hò với thằng Chín A. Nó là Ní của tôi mà sao bà lại ….- Ông nói vậy mà nghe được sao. Tôi qua nhà chị Hai Thảo để bàn chuyện bị khai trừđảng của ông. Sắp tới ông còn bị người ta tranh dành chức hiệu phó chuyên môn nữa kìa.- Bà nói gì, tôi bị người ta dành chức hiệu phó hả. Phải rồi tất cả những việc đó là bà lomà.Tâm đã đoán được chuyện Ba mẹ cãi lộn, Ba đang ghen Mẹ với Từng bể Chín A làtrưởng công an xã. Nguyên biết chuyện này do cô Hải công đoàn và thầy Kỷ hiệu phó đãmách cho ba nghe chiều hôm qua. Nhưng nó không hiểu tại sao Ba lại nghe người ta đểrồi gây gổ với Mẹ. Trong khi cả tuần nay đêm nào Mẹ cũng qua nhà dì Hai Thảo.Mẹ ngồi bên cửa sổ, tấm bao ni lông ba gắn trên cửa sổ bị gió thổi tốc lên, đập vào váchlá dừa nghe “lạch phạch…”. Mẹ thật buồn, nhưng không khóc.Nguyên rất thương Mẹ, vì chế Hai đã lấy chồng cùng là giáo viên ngoài thị trấn HộPhòng, lâu lâu mới về chơi, anh Ba dạy dưới Trần Văn Thời, anh Tư thì học Cao đẳng Sưphạm trên tỉnh, nên nó chỉ còn Mẹ để nói chuyện.Nguyên mới mười ba tuổi, thì làm sao dám can người lớn cãi lộn, mà chắc gì ba chịunghe nó. Biết vậy, nhưng Nguyên sợ Mẹ buồn, trong khi Ba lại không tin Mẹ.- Ba ơi Mẹ qua nhà dì Hai thiệt đó. Chiều nay con đã chèo xuồng đưa Mẹ qua sông mà.Nguyên đứng nép mình vào vách bếp, hai mắt chớp chớp nhìn Ba.- Mày cũng theo Mẹ mày hả. Đi vào bếp ngay, đứng đó Ba đánh đòn bây giờ.Vừa lúc đó dì Hai Thảo và dì Năm Miên chạy đến. Dì Năm lại ngồi kế Mẹ, còn dì Haibước tới trước mặt Ba.- Chú đang làm gì vậy. Chuyện vợ chồng xích mích thì từ từ dàn xếp, chứ cãi nhau omxòm , bà con chòm xóm người ta cười cho.- Thôi, tối nay con Ba qua nhà chế Năm ngủ, ở nhà mắc công đánh lộn thì mệt.- Không sao đâu chị. Ổng chưa bao giờ đánh em. Có chị Hai đây, ông muốn hỏi gì thì hỏiđi.Ba ngồi bất động, rồi nhìn thẳng dì Hai Thảo.- Tôi nói cho chú biết, hiện tại nhiều người đang muốn phá chú. Nhứt là những kẻ cứ lénlút nói xấu người khác, mà chú thì đi tin người ngoài để la lối vợ con. Ông xã tôi nói làhọ đã gởi đơn vu khống chú lên Phòng Giáo dục huyện, ở trên đó đã cử thanh tra xuốnglàm việc với Uỷ ban xã sáng nay.- Nói thật với chị, tôi không thích làmhiệu phó đâu, tôi chỉ muốn đứng lớp, nhưng sợ vợcon buồn nên đôi lúc mệt mỏi lắm.Ba xuống bếp lấy cặp thùng và đòn gánh, rồi lẳng lặng bỏ đi ra cửa. Đêm tĩnh mịch, văngvẳng những tiếng dế và bù tọt hòa điệu vào nhau buồn não ruột… ***Tháng tư, Bà ngoại mất vì bịnh suy tim, một tuần sau ông ngoại té ngoài vườn bị chấnthương sọ não. Mẹ nhận được điện tín của cậu Út thì mặt mày tái xanh, hai hàm răng cắnchặt, móng tay tím ngắt. Mẹ xỉu hơn nửa tiếng, Ba ẵm mẹ qua trạm y tế nằm bênh trongUỷ ban xã.Tỉnh dậy, mẹ khóc hoài, làm cho Ba cứ thấp tha thấp thỏm. Nguyên nghỉ học, chăm sócMẹ. Nằm nghỉ tới chiều thì Mẹ đòi về.- Chắc tháng bảy tôi mới về lo cho Ba mẹ được.- Ừ. Có gì vợ chồng mình sẽ thu xếp cùng về.- Chắc tôi đi một mình, hai cha con ở nhà còn biết bao việc, vài bữa học sinh đến họcthêm nữa mà. ***Mưa ào ào xô nghiêng ngả đám dừa nước ven sông, căn nhà sàn nằm đưa lưng ra sông bịbụi nước cuốn vào ướt mèm. Xác tôm, được dồn vô cần xé, chất đống trong góc nhà, mùitanh hắt lên mũi, làm ai không quen rất dẽmắc ói.Nguyên cũng bị ói và khó chịu hơn ba ngày, khi mới xin vô lột tôm cho chú Ban là hiệutrưởng trường tiểu học Định Thành. Chịu đựng riết cũng thành quen, mà cô Mai cũngthương nó, cho ngồi chỗ thoáng gió, nên mùi tanh đỡ khó chịu.- Mẹ con chừng nào về?.Cô Mai đổ tép bạc xuống thau mủ trước mặt Nguyên, rồi nhìn nó.- Con cũng hổng biết nữa . Bữa trước Mẹ nói về bốc mộ ngoại chừng ba tuần sẽ vô.- Ừa. Con ráng lột hết thau này, rồi về nấu cơm. Cô chừa bịch tép vụn ngoài bàn cân,chút con nhớ lấy về ăn cơm.- Dạ!.Nguyên cười mím chi, cám ơn cô Mai rồi lụm tép lên.Chú Ban làm hiệu trưởng đã gần mười năm. Ngày trước chú tới xã này với ...

Tài liệu được xem nhiều: