Thông tin tài liệu:
Một Thoáng Xôn Xao.Tôi ngồi dưới gốc dừa bên bờ sông Hiếu, bến sông lồng lộng gió, chiều nay bãi tắm Thanh Niên yên vắng, con đường đất dài, ngút ngàn lau sậy uốn lượn theo dòng sông lên phường Ba. Mấy chú bé chăn trâu thả những cánh diều bay lơ lững trên bầu trời trong xanh. Cầm tuyển tấp ÁO TRẮNG trên tay, tôi nhớ lại những tháng ngày khi còn học lớp đệ tam trường trung học Đắc Lộ. Những kỷ niệm cũ hiện về trong tôi, xôn xao như những làn sóng dập dềnh trên dòng...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Một Thoáng Xôn XaoMột Thoáng Xôn XaoTôi ngồi dưới gốc dừa bên bờ sông Hiếu, bến sông lồng lộng gió, chiều nay bãitắm Thanh Niên yên vắng, con đường đất dài, ngút ngàn lau sậy uốn lượn theodòng sông lên phường Ba. Mấy chú bé chăn trâu thả những cánh diều bay lơ lững trên bầu trời trong xanh. Cầm tuyển tấp ÁO TRẮNG trên tay, tôi nhớ lại những tháng ngày khi còn họclớp đệ tam trường trung học Đắc Lộ. Những kỷ niệm cũ hiện về trong tôi, xôn xaonhư những làn sóng dập dềnh trên dòng sông Hiếu... Mỗi buổi chiều chủ nhật sau khi học nhóm xong cả tốp kéo nhau đi ăn bánh ướtbên An Lộc, cái quán nhỏ ẩn dưới hàng tre là ngà bên kia sông. Quán nghèo của bàBa tuy đơn sơ: một mái tranh, chiếc bàn tre dài và những chiếc ghế đẩu bằngnhững thân cây cưa khúc. Nhưng bánh ướt bà làm rất ngon, bánh ướt mới trángcòn nóng hổi, mượt mà, chấm với nước lèo nhân tôm tươi chấy mịn, nước mắmngòn ngọt, cay cay, là nơi gặp mặt những ngày nghỉ học của học sinh Đông Hàthuở ấy. Trời chiều mùa hè gió Lào và nắng gắt. Chúng tôi kéo nhau về hóng mát ởbến tắm Thanh Niên. Bến sông có hàng dừa và soan tỏa bóng im mát. Mấy đứa contrai biết bơi lội qua bên cồn cát ở giữa lòng sông mua dưa hấu về ăn. Những buổi chiều như vậy trôi qua với tuổi học trò ngây thơ, trong sáng. Rồichúng tôi cũng lớn dần theo năm tháng. Những ánh mắt nhìn nhau ngỡ ngàng,thầm trao cho nhau những nụ cười vụng dại. Thế rồi, cũng một buổi chiều chủ nhật, riêng tôi một mình thơ thẩn trên conđường Thanh Niên, hoa soan rụng đầy trên lối đi, loài hoa chúng tôi gọi là hoahọc trò trắng ngần thơm ngát. Hương của hoa trộn lẫn với hương của lúa nở rộchín vàng tạo nên một cảm giác lâng lâng. Hôm ấy các bạn gái lớp tôi tiễn TH...lên đường vào nơi xứ lạ, nàng theo gia đình vào mãi tận Plây-ku. Tôi và TH. cùngmột sở thích, yêu văn chương. Chúng tôi thường cùng nhau việt chung những bàithơ, truyện nắn gởi cho báo với những ước mơ tuổi học trò. Sáng hôm ấy tiễn nàng đi, tôi vụng dại trao cho TH... bản nhạc Biển nhớ màlòng man mác buồn chẳng nói nên lời. TH...nhìn tôi e ấp khẽ nói Nhớ nhau hoài nghe anh. Thằng Luân em nàng lấy chiếc lồng chim sáo đưa cho tôi. Con sáo ông nội nócho hôm sinh nhật. Nó nhoẻn miệng cười bảo tôi: - Anh cầm lấy để nhớ mãi đứa em trai đã cùng anh những trưa nắng hè, nhữngchiều mưa lạnh đi bắt cào cào, châu chấu cho chim ăn. Tôi cầm cái lồng chim nhìn Luân xúc cảm, nước mắt muốn trào dâng. Các bạn gái tíu tít chúc nàng, trao quà kỷ niệm, lưu bút. Tôi đứng lặng im mànghe nỗi buồn gặm nhấm con tim. Mối tình đầu của tôi, tuổi học trò, đẹp tựa bài thơ đã xa rời theo bánh xe lăn... Hai tháng sau tôi nhận được cây bút nàng khắc tặng: Tặng anh TH...nhớ nhauhoài nghe anh. Xa rồi bao tháng năm đã qua đi, ngút ngàn cách biệt. Giờ này em ở đâu? - Có lẽTH... bây giờ đã tay bế, tay bồng. Em còn nhớ những ngày tháng cũ, tuổi học trònhững kỷ niệm với bạn bè dưới mái trường xưa. Em có biết không? chiều chiều bên bến sông Hiếu đầy ắp kỷ niệm, hay dướirặng tre xanh của làng Tây Tri mộc mạc, chân chất. Nơi miền Trung đất cằn sỏi đá,gió Lào và lạnh cắt da, có một người con trai mãi mãi nhớ về em..