Một Thời Để Yêu
Số trang: 133
Loại file: pdf
Dung lượng: 752.96 KB
Lượt xem: 10
Lượt tải: 0
Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Vi Bình tung tăng chân sáo trên đồi . Một ngày đối với nàng thật đẹp. Mọi cảnh vật như chuyển mình sau một đêm say ngủ . Gió nhẹ làm lay động những cánh hoa còn lóng lánh sương đêm . Trên cao ông mặt trời rủ những tia nắng vàng óng ánh xuống từng ngọn cây cọng cỏ , góp phần làm ấm áp bầu không khí vào một buổi sáng cuối xuân. Cảnh đẹp và sự trong sáng hoàn hảo , buổi sớm mai khiến Vi Bình cảm thấy dễ chịu . Nàng nghĩ mình cần phải...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Một Thời Để Yêuvietmessenger.com Dạ Thủy Một Thời Để Yêu Chương 1Vi Bình tung tăng chân sáo trên đồi . Một ngày đối với nàng thật đẹp.Mọi cảnh vật như chuyển mình sau một đêm say ngủ . Gió nhẹ làm lay động những cánh hoacòn lóng lánh sương đêm . Trên cao ông mặt trời rủ những tia nắng vàng óng ánh xuống từngngọn cây cọng cỏ , góp phần làm ấm áp bầu không khí vào một buổi sáng cuối xuân.Cảnh đẹp và sự trong sáng hoàn hảo , buổi sớm mai khiến Vi Bình cảm thấy dễ chịu . Nàng nghĩmình cần phải hái một ít hoa dại về nhà ép khô vào vở trước khi mặt trời lên quá cao.Vi Bình thoăn thoát bước qua những ghềnh đá , tiếng suối chảy tiếng thông reo , tiếng lũ chim vỗcánh khiến lòng nàng rộn rã . Vui miệng nàng nghêu ngao hát :Ngày em còn thơ lòng vương mộng mơ . Thường hay hỏi má em , má ơi ngày sau , lòng sẽthắm tơ vương và vui sướng hơn . ..Mẹ em khẽ bảo rằng :Biết ra sao ngày sau . . .Thỉnh thoảng Vi Bình dừng lại đây đó , chạm tay vào mọi thứ như thể chúng đang nhảy múachung vui cùng nàng . Chưa bao giờ nàng cảm thấy vui như hôm nay , trở lại mái ấm gia đìnhsau bao ngày xa cách gặp lại người thân nhất là mẹ , người mà Vi Bình ngày đêm mong nhớ lúcxa người . Giờđây những gì chung quanh nàng cũng gần gũi và thân quen như ngày nào . Chỉcó vi Bình , nàng không nhận ra chính bản thân mình , nàng đã trở thành thiếu nữa trưởng thành, thông minh , xinh đẹp . Này nhé gốc điệp già ngày xưa nàng đã khắc tên mình lên đó , bây giờvẫn còn in đậm rõ ràng đây . Nhưng quan trọng là những gì nàng đã in khắc trong lòng thì khôngbao giờ phai nhạt . Nàng vuốt ve lên thân cây chúm chím cười rồi lại hát.Ngày em còn thơ lòng vường mộng mơ . Thường hay hỏi má em , má ơi . . . .Bỗng Vi Bình im bặt , có tiếng động làm nàng giật mình . Nàng đưa mắt nhìn quanh và hồi hộpchờ đợi . . . có cảm giác như những âm thanh vừa rồi là do bước chân của ai đó đạp lên xác lákhô và trên những cành cây thông gãy do cơn đêm qua.Không khí trở lại im lặng và trầm tĩnh , nhưng tâm trạng Vi Bình thì đã không còn bình yên thanhthản nữa . . . có cảm giác một cặp mắt thao láo nào đó đang dán chặt vào mình , rình rập vàtheo dõi mình . Thật là khó chịu và dễ sợ . Vi Bình quyết định lên tiếng , tuy đã cố gắng bình tĩnhnhưng giọng vẫn còn run :- Ai ở đây phải không ? Ra đi , tôi đã nhìn thấy rồi ! Tôi không thích . ..Chưa dứt lời đôi mắt Vi BÌnh đã mở to tròn xoe . ..Từ sau cây to khuất sau nghềnh đá , một gã đàn ông từ từ chui ra . Mặc dù anh ta đã sửa lại áoquần , cài nút áo đến sát cổ nhưng trông vẫn buồn cười vì những hoa cỏ dại bám đầy trên tóc .Trên cổ vẫn còn đeo lủng lẳng chiếc máy ảnh , anh ta bước đến gần , bây giờ Vi Bình mới có dịpnhìn kỹ . Đó là một thanh niên to lớn , khỏe mạnh , chiếc áo sơ mi màu ghi ngắn tay để lộ nhữngbắp thịt săn cứng , cuồn cuồn rám nắng , rất đẹp và rất đàn ông . Khuôn mặt anh ta sáng hẳnlên với đôi mắt to sáng và sâu thẳm , tuy hơi lạnh lùng và có vẻ điểu cáng , nhưng ánh lênnhững tia tình tứ dịu dàng . Anh ta cũng ngắm lại Vi Bình mới nhận thấy nụ cười từ cái miệngđẹp của anh ta trông rất hiền và rất duyên.Vi Bình không cười , nàng lườm lườm :- Suýt chút nữa ông làm tôi chết vì đứng tim rồi !Đôi chân mày người thanh niên hơi đâu lại :- Làm gì mà trợn mắt nhìn tôi dữ vậy ? Làm như tôi quái vật không bằng !Vi Bình hất mặt đưa chiếc cằm thon thon về phía trước :- Hừm ! Nếu là quái vật thì có lẽ tôi sẽ cảm thấy dễ chịu hơn nhiềi !- Ồ ! Thì ra tôi dễ sợ đến vậy sao ?- Phải đó !- Vậy cho tôi xin lỗi vì đã làm cô đứng tim có được không ?- Đấy ! Khi ông chịu nói tiếng xin lỗi trông ông dễ thương hơn nhiều !Gã thanh niên bật cười , rồi anh ta ngồi xuống thảm cỏ trong tư thế rất tự nhiên và sảng khoái .Vi Bình cũng ngồi xuống đối diện anh ta , nét mặt căng thẳng như bắt đầu một cuộc tra hỏi :- Nè , ông chui vô bụi cây chi vậy ? Ông làm tôi sợ quá !- Còn trách nữa ư ? Chính cô mới là người tạo ra những rắc rối này đấy , cô đã phá giấc ngủcủa tôi.- Tôi à ?- Phải , tôi đang ngủ rất ngon và mơ một giấc mơ đẹp . Đang say sưa thì chính cô đã đánh thứctôi dậy , cô nhảy nhót và la hét um sùm ai mà chịu nổi.- Sao ? Tôi hát hay thế mà ông bảo tôi la hét à - Nét mặt hơi dịu lại Vi Bình tiếp - Nhưng dù saothì ông cũng đã thức rồi , có uổng tiếc giấc mơ cũng đâu còn nữa chứ ?Vi Bình chúm chím cười :- Chẳng lẽ tôi đẹp và hát hay như thế này mà không làm ông thích bằng giấc ngủ và giấc mơcủa ông sao ?Môi gã thanh niên mím lại hình như là để nén nụ cười :- Tự khen mình mà không biết ngượng à ?- Trong khi tôi thì đang đỏ mặt tía tai dùm cô đây.- Ồ ! Chẳng lẽ ông không thấy điều tôi nói là đúng hay sao ? Tôi không phải là loại phụ nữ khiêmtốn hay khép kín đâu . Mẹ tôi đã từng bảo sống với lòng mình vẫn hay hơn nhiều ! Và tôi tin mẹtôi nói đúng.- Nhưng tôi đã lầm lẫn một cách đáng tiếc rồi . Phải , tôi ngắ ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Một Thời Để Yêuvietmessenger.com Dạ Thủy Một Thời Để Yêu Chương 1Vi Bình tung tăng chân sáo trên đồi . Một ngày đối với nàng thật đẹp.Mọi cảnh vật như chuyển mình sau một đêm say ngủ . Gió nhẹ làm lay động những cánh hoacòn lóng lánh sương đêm . Trên cao ông mặt trời rủ những tia nắng vàng óng ánh xuống từngngọn cây cọng cỏ , góp phần làm ấm áp bầu không khí vào một buổi sáng cuối xuân.Cảnh đẹp và sự trong sáng hoàn hảo , buổi sớm mai khiến Vi Bình cảm thấy dễ chịu . Nàng nghĩmình cần phải hái một ít hoa dại về nhà ép khô vào vở trước khi mặt trời lên quá cao.Vi Bình thoăn thoát bước qua những ghềnh đá , tiếng suối chảy tiếng thông reo , tiếng lũ chim vỗcánh khiến lòng nàng rộn rã . Vui miệng nàng nghêu ngao hát :Ngày em còn thơ lòng vương mộng mơ . Thường hay hỏi má em , má ơi ngày sau , lòng sẽthắm tơ vương và vui sướng hơn . ..Mẹ em khẽ bảo rằng :Biết ra sao ngày sau . . .Thỉnh thoảng Vi Bình dừng lại đây đó , chạm tay vào mọi thứ như thể chúng đang nhảy múachung vui cùng nàng . Chưa bao giờ nàng cảm thấy vui như hôm nay , trở lại mái ấm gia đìnhsau bao ngày xa cách gặp lại người thân nhất là mẹ , người mà Vi Bình ngày đêm mong nhớ lúcxa người . Giờđây những gì chung quanh nàng cũng gần gũi và thân quen như ngày nào . Chỉcó vi Bình , nàng không nhận ra chính bản thân mình , nàng đã trở thành thiếu nữa trưởng thành, thông minh , xinh đẹp . Này nhé gốc điệp già ngày xưa nàng đã khắc tên mình lên đó , bây giờvẫn còn in đậm rõ ràng đây . Nhưng quan trọng là những gì nàng đã in khắc trong lòng thì khôngbao giờ phai nhạt . Nàng vuốt ve lên thân cây chúm chím cười rồi lại hát.Ngày em còn thơ lòng vường mộng mơ . Thường hay hỏi má em , má ơi . . . .Bỗng Vi Bình im bặt , có tiếng động làm nàng giật mình . Nàng đưa mắt nhìn quanh và hồi hộpchờ đợi . . . có cảm giác như những âm thanh vừa rồi là do bước chân của ai đó đạp lên xác lákhô và trên những cành cây thông gãy do cơn đêm qua.Không khí trở lại im lặng và trầm tĩnh , nhưng tâm trạng Vi Bình thì đã không còn bình yên thanhthản nữa . . . có cảm giác một cặp mắt thao láo nào đó đang dán chặt vào mình , rình rập vàtheo dõi mình . Thật là khó chịu và dễ sợ . Vi Bình quyết định lên tiếng , tuy đã cố gắng bình tĩnhnhưng giọng vẫn còn run :- Ai ở đây phải không ? Ra đi , tôi đã nhìn thấy rồi ! Tôi không thích . ..Chưa dứt lời đôi mắt Vi BÌnh đã mở to tròn xoe . ..Từ sau cây to khuất sau nghềnh đá , một gã đàn ông từ từ chui ra . Mặc dù anh ta đã sửa lại áoquần , cài nút áo đến sát cổ nhưng trông vẫn buồn cười vì những hoa cỏ dại bám đầy trên tóc .Trên cổ vẫn còn đeo lủng lẳng chiếc máy ảnh , anh ta bước đến gần , bây giờ Vi Bình mới có dịpnhìn kỹ . Đó là một thanh niên to lớn , khỏe mạnh , chiếc áo sơ mi màu ghi ngắn tay để lộ nhữngbắp thịt săn cứng , cuồn cuồn rám nắng , rất đẹp và rất đàn ông . Khuôn mặt anh ta sáng hẳnlên với đôi mắt to sáng và sâu thẳm , tuy hơi lạnh lùng và có vẻ điểu cáng , nhưng ánh lênnhững tia tình tứ dịu dàng . Anh ta cũng ngắm lại Vi Bình mới nhận thấy nụ cười từ cái miệngđẹp của anh ta trông rất hiền và rất duyên.Vi Bình không cười , nàng lườm lườm :- Suýt chút nữa ông làm tôi chết vì đứng tim rồi !Đôi chân mày người thanh niên hơi đâu lại :- Làm gì mà trợn mắt nhìn tôi dữ vậy ? Làm như tôi quái vật không bằng !Vi Bình hất mặt đưa chiếc cằm thon thon về phía trước :- Hừm ! Nếu là quái vật thì có lẽ tôi sẽ cảm thấy dễ chịu hơn nhiềi !- Ồ ! Thì ra tôi dễ sợ đến vậy sao ?- Phải đó !- Vậy cho tôi xin lỗi vì đã làm cô đứng tim có được không ?- Đấy ! Khi ông chịu nói tiếng xin lỗi trông ông dễ thương hơn nhiều !Gã thanh niên bật cười , rồi anh ta ngồi xuống thảm cỏ trong tư thế rất tự nhiên và sảng khoái .Vi Bình cũng ngồi xuống đối diện anh ta , nét mặt căng thẳng như bắt đầu một cuộc tra hỏi :- Nè , ông chui vô bụi cây chi vậy ? Ông làm tôi sợ quá !- Còn trách nữa ư ? Chính cô mới là người tạo ra những rắc rối này đấy , cô đã phá giấc ngủcủa tôi.- Tôi à ?- Phải , tôi đang ngủ rất ngon và mơ một giấc mơ đẹp . Đang say sưa thì chính cô đã đánh thứctôi dậy , cô nhảy nhót và la hét um sùm ai mà chịu nổi.- Sao ? Tôi hát hay thế mà ông bảo tôi la hét à - Nét mặt hơi dịu lại Vi Bình tiếp - Nhưng dù saothì ông cũng đã thức rồi , có uổng tiếc giấc mơ cũng đâu còn nữa chứ ?Vi Bình chúm chím cười :- Chẳng lẽ tôi đẹp và hát hay như thế này mà không làm ông thích bằng giấc ngủ và giấc mơcủa ông sao ?Môi gã thanh niên mím lại hình như là để nén nụ cười :- Tự khen mình mà không biết ngượng à ?- Trong khi tôi thì đang đỏ mặt tía tai dùm cô đây.- Ồ ! Chẳng lẽ ông không thấy điều tôi nói là đúng hay sao ? Tôi không phải là loại phụ nữ khiêmtốn hay khép kín đâu . Mẹ tôi đã từng bảo sống với lòng mình vẫn hay hơn nhiều ! Và tôi tin mẹtôi nói đúng.- Nhưng tôi đã lầm lẫn một cách đáng tiếc rồi . Phải , tôi ngắ ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
Một Thời Để Yêu truyện ngắn văn học Việt Nam hiện đại tiểu thuyết truyện ngắn Việt Nam Dạ ThủyGợi ý tài liệu liên quan:
-
Giáo trình Văn học Việt Nam hiện đại (Từ sau cách mạng tháng Tám 1945): Phần 1 (Tập 2)
79 trang 358 11 0 -
6 trang 241 0 0
-
Giáo trình Văn học Việt Nam hiện đại (Từ đầu thế kỉ XX đến 1945): Phần 2 (Tập 1)
94 trang 147 6 0 -
Tập truyện Bông trái quê nhà: Phần 1
66 trang 102 0 0 -
Giáo trình Văn học Việt Nam hiện đại (Từ sau cách mạng tháng Tám 1945): Phần 2 (Tập 2)
78 trang 88 3 0 -
Giáo trình Văn học Việt Nam hiện đại (Từ đầu thế kỉ XX đến 1945): Phần 1 (Tập 1)
74 trang 78 3 0 -
4 trang 78 0 0
-
6 trang 59 0 0
-
Khóa luận tốt nghiệp: Tập truyện ngắn Hà Nội trong mắt tôi của Nguyễn Khải dưới góc nhìn văn hóa
60 trang 55 0 0 -
8 trang 53 0 0