Danh mục

Một thời ta đuổi bóng - Phần 3

Số trang: 6      Loại file: doc      Dung lượng: 55.00 KB      Lượt xem: 12      Lượt tải: 0    
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Cô cắm cúi đi theo Trần Nghiêm . Vừa đi vừa hỉ mũi sụt sịt vào khăn tay , khiến anh phải quay lại nhìn cô mấy lần . Nhưng chỉ là cái nhìn quan sát chứ không bình phẩm . Anh đưa cô băng qua mấy dãy phòng nữa rồi rẽ vào căng tin . Quý Phi bước chậm lại nhìn nhìn vào đó như không tin . Quả thật , cô không nghĩ ra phó giám đốc lại chu đáo một cách tế nhị như vậy . Cô còn đang lưỡng lự thì Trần Nghiêm khoát tay chỉ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Một thời ta đuổi bóng - Phần 3 Phần 3Cô cắm cúi đi theo Trần Nghiêm . Vừa đi vừa hỉ mũi sụt sịt vào khăn tay , khiến anhphải quay lại nhìn cô mấy lần . Nhưng chỉ là cái nhìn quan sát chứ không bình phẩm .Anh đưa cô băng qua mấy dãy phòng nữa rồi rẽ vào căng tin . Quý Phi bước chậm lạinhìn nhìn vào đó như không tin . Quả thật , cô không nghĩ ra phó giám đốc lại chu đáomột cách tế nhị như vậy . Cô còn đang lưỡng lự thì Trần Nghiêm khoát tay chỉ vàophía trong :- Chẳng phải cô rất cần ly chanh nóng sao ? Đừng từ chối như lúc ban nãy , chỉ thiệtcho cô mà thôi .Quý Phi đâu có ý định từ chối . Đúng hơn là anh hết dám giận . Cô theo Trần Nghiênđến ngồi vào bàn . Anh gọi ngay khi người phục vụ bước tới .- Chị cho một ly chanh nóng .Quý Phi vội lắc đầu :- Không , trà đường chứ đừng lấy chanh .Trần Nghiên quay lại nhìn cô :- Cô sắp bị cảm , chanh không tốt hơn sao ?- Nhưng em ghét đồ chua lắm .- Thôi được , chị lấy trà cho cô ấy – Trần Nghiên nói với cô phục vụ .Cô ta đi rồi , Quý Phi lại lấy khăn ra hỉ mũi . Và lén quan sát đồng chí lãnh đạo trướcmắt . Anh ngồi chống một tay trên chân , một tay đặt hờ trên bàn . Anh không nhìn cô ,mà đưa mắt bao quát trong căng tin . Chắc là kiểm tra xem có nhân viên nào trốn việcxuống đây không . Không chừng nhân vật Trí thấy anh đã chuồn rồi“ . Quý Phi nghĩthầm trong đầu và mỗi lúc cô mỗi thấy ớn . Một lần nữa , cô hiểu mình có phản đối ,giãy dụa như con cá đi nữa , thì ông sếp hòa nhã này cũng sẽ biết cách kiềm cô lại , đểcô chỉ có thể bơi theo đúng dòng nước . Ngay lúc này thì cô hết dám quẩy đuôi như lúcnãy rồi .Trần Nghiên im lặng chờ cô uống xong ly nước , rồi gọi tính tiền . Quý Phi kéo ghếbước ra . Cô cố ý đi gần anh , cách nói có vẻ nhu mì hẳn đi .- Cho em cám ơn về ly nước , em rất ngạc nhiên khi thấy anh hiểu nhu cầu của em .Thật đấy !- Trong trường hợp như vậy , ai cũng có yêu cầu đó , chỉ cần quan tâm một chút làhiểu thôi .Quý Phi buột miệng :- Có phải đó là một trong những điều kiện để anh thành công không ?Trần Nghiên mỉm cười , nhưng cái cười cũng không vui vẻ .- Tôi không dự tính trước mình phải làm thế nào để thành công .Quý Phi cau trán suy nghĩ . Cô hiểu cách nói tối nghĩa của anh . Nhưng không có cáchtrả lời cho thật sắc bén . Lúc ở trường , cô có tiếng là nói chuyện chết người , nhưnghình như năng khiếu đó chỉ để dành đốp chát với bọn con trai trong lớp . Còn thì khicần nghiêm chỉnh thì cô lại đâm ra ngớ ngẩn , tưởng như rất hiền lành .Cô theo Trần Nghiên trở lên phòng hành chính . Đến giữa đường , anh đứng lại :- Bây giờ cô có thể về ngủ , sáng mai cô cứ đi thẳng một mình đến nhận việc . Chúccô vui vẻ nhé .Quý Phi miễn cưỡng gật đầu :- Cám ơn anh , chào anh .Trần Nghiên đi lên phòng anh . Quý Phi hơi suy nghĩ một chút , rồi quyết định về . Đimột vòng tham quan , cô đã thấy chán lắm rồi . Không muốn tìm hiểu thêm gì nữa .Quý Phi không hề biết chuyện mình xuất hiện đã làm công ty nhốn nháo . Ở phòng kếtoán thì lại đặc biệt chộn rộn . Kiểu tò mò của các cô gái khi sẽ có một mỹ nhân vàolàm việc chung . Mà người đẹp đó lại rất quý tộc .Nãy giờ Hạ Lan đã vọt qua nói chuyện với nhóm Hải Đông . Vừa thấy cô , Hải Đôngđã ngừng đóng mộc , ngẩng lên :- Sao ? Hôm nay người đẹp tới chưa ?- Tới rồi , lúc nãy mình đưa đến phòng giám đốc .- Người đẹp có nói chuyện gì không ?- Nói bình thường thôi , mới biết mà , đâu có chuyện gì đặc biệt đâu mà nói .Hải Đông tò mò :- Hôm nay nàng mặc đồ gì vậy ?- Dễ thương lắm – Hạ Lan trầm trồ .Rồi cô tả tỉ mỉ đồ Quý Phi , tả luôn mái tóc cột cao như thế nào . Thật ra , những cáiđó giống như các cô khác . Nhưng Hạ Lan vốn đã có ấn tượng , nên nhìn cái gì cũng cóvẻ phóng đại . Cô làm cho người khác phải tưởng tượng theo cô . Tạo ra một huyềnthoại về người đẹp chưa biết mặt đó .Nghe Hạ Lan tả , tự nhiên Hải Đông nhìn xuống chiếc áo mình . Một chút bất an dấylên trong cô . Hôm nay , cô đã mặc chiếc áo đẹp nhất . Nhưng không biết có nổi nhưngười đẹp ấy không .Chợt Huyền Mi chỉ xuống sân :- Kìa , có phải cô nàng đó không ? Đang đi phố với phó giám đốc kìa .Các cô túa ra cửa sổ nhìn xuống . Nhìn chăm chăm Quý Phi , rồi bình phẩm :- Đẹp thật đấy , Lan nó tả không quá đâu .- Sao không thấy cười nhỉ . Mặt có vẻ buồn quá . Chắc kiêu lắm đấy .- Mà phó giám đốc đưa đi đâu vậy ? Chẳng lẽ xuống phòng sơ chế ? Xuống đó làmgì ?- Chắc là đưa đi tham quan một vòng cho biết .- Trước sau gì cũng biết , tham quan làm gì .Hải Đông không nói gì , nhưng cô thấy xốn xang . Không biết Trần Nghiêm có bịchoáng vì cô kỹ sư đẹp này không .Bên cửa sổ , các cô vẫn bình phẩm mỗi người một câu ồn ào . Đến nỗi chị kế toántrưởng phải la lên :- Thôi chứ . Làm gì mà xôn xao lên vậy ? Bộ lần đầu mới có người đến xin việc sao .Các cô con nít vừa vừa thôi . Về chỗ làm việc đi .Lời nói của kế toán trưởng có hiệu lực rất lớn . Các cô giải tán về chỗ mình . NhưngHạ Lan vẫn ở lại chơi . Cô đang rảnh , và hứng thú của cô bây ...

Tài liệu được xem nhiều: