Và cô nói một cách liều lĩnh : - Nếu không nói bây giờ , có lẽ em sẽ không còn dịp để nói với anh nữa . Anh có biết ngay từ ngày đầu gặp anh , em đã rất thích anh không ? Trần Nghiêm quay phắt chỗ khác . Thay vì xúc động như bất cứ ai trước tình huống đó , thì anh lại nhìn cô như nẩy lửa , giọng bặt đi : - Cô có hiểu cô vừa nói gì không ?
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Một thời ta đuổi bóng - Phần 9 Phần 9Và cô nói một cách liều lĩnh :- Nếu không nói bây giờ , có lẽ em sẽ không còn dịp để nói với anh nữa . Anh có biếtngay từ ngày đầu gặp anh , em đã rất thích anh không ?Trần Nghiêm quay phắt chỗ khác . Thay vì xúc động như bất cứ ai trước tình huống đó, thì anh lại nhìn cô như nẩy lửa , giọng bặt đi :- Cô có hiểu cô vừa nói gì không ?- Em biết , con gái nói chuyện đó với con trai là không tự trọng . Nhưng với em , tìnhcảm nghiêm túc không phân biệt ai là người lên tiếng trước . Em nghĩ một người tếnhị như anh sẽ cảm nhận được .- Cô lầm rồi . Tôi không phải mẫu người lịch sự như cô tưởng . Nếu có như vậy , thìsự lịch sự đó không dành cho cô .Khuôn mặt Quý Phi trắng bệch , có vẻ tuyệt vọng . Cô nhìn anh một cách trách móc :- Em không hiểu tại sao anh ghét em . Em có cảm giác em là người duy nhất ở công tynày bị anh ghét . Ghét ngay từ lần gặp đầu tiên . Trong khi em chưa bao giờ dám làmphật ý anh .- Đủ rồi , cô đừng nói nữa .Nhưng Quý Phi vẫn cô nói đến cùng :- Anh có biết em đã giấu giếm ba mẹ để làm công nhân , đã cố gắng làm vượt sức củaem để đừng bị anh chê . Ngay cả khi mẹ em …Ngoài sự tưởng tượng của anh , Trần Nghiêm chợt quắt mắt lên , nói như quát :- Đủ rồi , đừng bao giờ nói đến ba mẹ cô trước mặt tôi .Quý Phi sững người nhìn anh . Cô ngồi im , tưỏng như không dám cả thở . không thểnào cô ngờ được , một người luôn có phong thái trầm tĩnh , nhẹ nhàng , lại có lúc dữdội bất chợt đến thế . Nó khiến cô bàng hoàng , run lên vì sợ .Anh đứng bật dậy , bước đến trước mặt cô , cuí xuống :- Tôi không bao giờ muốn thấy cô , hoặc nghe nhắc đến ba mẹ cô . Tôi đã cố im lặnggiấu đi điều đó . Tại sao cô cứ tìm cách khơi lên . Tại sao cứ lởn vởn trước mặt tôi ,cô có phải là nghiệp chướng của tôi không ?Quý Phi vẫn ngồi yên , tê liệt mọi phản ứng . Vẻ mặt tơi tả của cô không làm TrầnNghiêm thoáng tội nghiệp hay hối hận . Anh chụp lấy tay cô , bóp mạnh :- Tại sao cô nhắm vào chính tôi ? Trên đời này , hết người để cô tấn công rồi sao ?Rồi đến bao giờ cô sẽ chán và rũ bỏ mọi trách nhiệm ? Chắc chắn cô sẽ không kháccha mẹ cô đâu .Quý Phi sợ run cả người . Tim đập loạn lên . Cô thì thầm :- Anh nói cái gì ?Trần Nghiêm đẩy mạnh cô ra , lạnh lùng :- Từ đây về sau , đừng bao giờ đến gần tôi . Và hơn vậy nữa , cô hãy nghỉ làm đi . Hãyđến công ty khác tìm chỗ đứng cho cô . Nếu vì tôi mà cô ở lại , cô chỉ nhận được bấthạnh mà thôi .Quý Phi đứng dậy , đầu óc choáng váng mù mờ . Cô bỏ chạy ra ngoài , rồi đến cuốidãy hành lang , gục đầu vào tường khóc nức nở .Một lát , cô nghe tiếng chân đến gần mình . Rồi giọng Trần Nghiêm vang lên bên cạnhcô :- Tôi không muốn đối xử xấu với một cô con gái yếu đuối . Vì vậy , cô hãy tránh xa tôiđi . Nghỉ làm ngay từ hôm nay đi , trước khi tôi mất lý trí để không còn kiềm chế .Quý Phi lạnh người , đứng yên . Rồi cô cố thu hết can đảm ngước lên :- Em không hiểu em đã làm gì . Nếu vì yêu anh mà bị anh thù ghét thì em hoàn toànkhông hiểu được . Em không tin anh bất thường . Nếu là người bình thường , không aiphản ứng như vậy , không ai nổi giận với người yêu mình như vậy .Trần Nghiêm cười gằn :- Tất nhiên là tôi không bất thường . Mà tôi cũng không muốn cô tìm hiểu , cứ hãy vôtư như trước giờ đi . Nếu hiểu ra sự thật , coi chừng cô sống không yên ổn đó .Quý Phi kêu lên :- Sự thật nào ? Giữa anh và em có mối quan hệ nào để anh thù ghét em . Muốn ghétmột người phải có nguyên nhân chứ .- Cách hay nhất là đừng tìm hiểu . Ba mẹ cô cưng cô lắm đấy . Cưng đến nổi giữ chocô sự hồn nhiên đến tận giờ . Còn tôi thì cũng không nỡ phá hoại cuộc sống yên ổncủa cô .Anh nhìn cô khá lâu , rồi gằn giọng :- Vì vậy , hãy tránh xa tôi đi . Rời khỏi công ty này đi .Quý Phi lắc đầu :- Em có cảm giác anh đã biết em từ lâu lắm . Trong khi em hoàn toàn không biết anh .Và nếu đã từng biết em , thì anh nói đi , em đã gây ra lỗi gì ?- Có lẽ lỗi của cô là đã sinh ra trong một gia đình tôi căm ghét . Hiểu bao nhiêu đó là đủrồi . Cô hãy dừng lại ở đây đi , đừng phiêu lưu vào tôi nữa . Có lẽ tôi là người đầu tiêncô biết yêu phải không ?- Làm sao anh biết ?Trần Nghiêm cười khan :- Nếu như đã qua một mối tình , thì không ai yêu bồng bột trẻ con như vậy . Đó làđiều làm tôi thương hại cô .- Thương hại ? – Quý Phi thì thầm .- Tôi không bao giờ nghĩ đến chuyện yêu cô . Và tôi biết tỉnh táo để không tạo bi kịchcho mình . Cho nên cô hãy dừng lại đi . Dừng lại trước khi tôi mù quáng làm theo lòngthù hận .Vẻ mặt Quý Phi trắng bệch vì kinh ngạc lẫn sợ hãi :- Anh thù hận em ?- Không , thù hận người nhà của gia đình cô . Tôi nói thế là quá nhiều rồi , đừng tìmhiểu nhiều , nếu cô không muốn khổ .- Em không tin yêu một người như anh là sẽ khổ .Khuôn mặt Trần Nghiêm vẫn lạnh như tượng đá :- Có thể tôi hoàn mỹ trong mắt mọi người và tôi sẽ là người yêu lý tưởng . Nhưng nếutôi có như vậy , thì là với ai đó , chứ không phải với cô . Dính líu vào tôi , thì cô sẽ ...