Danh mục

Mưa

Số trang: 33      Loại file: pdf      Dung lượng: 125.60 KB      Lượt xem: 6      Lượt tải: 0    
Jamona

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 12,000 VND Tải xuống file đầy đủ (33 trang) 0
Xem trước 4 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Fic ra đời vào một ngày mưa, ngồi trên xe đưa đón học sinh, nhìn vào xe bus đang đi song song, thấy thằng bạn đang tán phét, cười nhăn nhở và nghe Insa của Jaejoong. Có thời gian mọi người nghe thử nha!Bé con ngoan ngoãn ở trong này đi, em sẽ bị ốm thôi… - và tôi nhéo chiếc mũi nhỏ xinh xinh, tiện thể cắn vào đôi môi đang cong lên.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
MưaMưa, Dương Cầm và EmFic ra đời vào một ngày mưa, ngồi trên xe đưa đón học sinh, nhìn vào xe bus đangđi song song, thấy thằng bạn đang tán phét, cười nhăn nhở và nghe Insa củaJaejoong. Có thời gian mọi người nghe thử nha!Nội dung có lẽ là… chẳng có gì cả, vô cùng kì lạ (hey, đến chủ nhân của nó cònthấy kì lạ cơ mà, chẳng hiểu mình đang viết cái thứ khỉ gì!)! Đề nghị những ngườicó tên được tặng bên dưới không hành hạ bigpig dưới mọi hình thức!Tặng ss Jin, iu ss nhìu lém! Kamsa ss trong thời gian qua đã ở bên cạnh em! Ssđừng suy nghĩ nhiều nữa nha, mau già xấu gái!Tặng bé Pet cưng nham hiểm của heo (sến rện, ak!), một độc giả bị ép buộc! tks mđã kiên nhẫn ngồi đọc fic của t và post Lạc lối! Bữa sau kiếm kem cho, con quỷ,lộn, là Pet cưng nham hiểm! (ôi, nụ cười của m chói lòa vs ai t k biết, nhưng vs t đólà ‘Nham hiểm’ kekeke)Mời những bạn có thành kiến với tình cảm boyxboy click back, đừng có cố đọc rồibài xích mình!Dài dòng quá rồi!!!!!!!!!!!!!! hey, start!I. MưaMưa ! em có thấy không? tôi nhớ em…Tôi nhớ em yêu mưa. Em có thể ngồi cạnh cửa sổ cả tiếng đồng hồ chỉ để ngắmtừng hạt nước rơi vỡ trên mặt kính, rồi thích thú dùng hơi nước ẩm ướt viết tên tôivà tên em lồng vào nhau.- Jongwoonnie, mưa rồi, tắm mưa với em… - em đu lên cổ tôi, dùng giọng nóingọt ngào của mình dụ dỗ tôi tham gia vào trò chơi không mấy người lớn củamình.- Bé con ngoan ngoãn ở trong này đi, em sẽ bị ốm thôi… - và tôi nhéo chiếc mũinhỏ xinh xinh, tiện thể cắn vào đôi môi đang cong lên.Em tụt xuống, bĩu môi rồi chạy ra sân, em lúc nào cũng thế, cảm tính và bướngbỉnh, đôi khi trẻ con… cũng không hiểu sao một doanh nhân khô cứng với cái đầulạnh như tôi lại yêu say đắm nhà văn nhạy cảm đáng yêu này. Dưới khung cửa kínhlà bóng hình nhỏ bé vẫy vùng dưới mưa, thoải mãi la hét, vẫy gọi tôi xuống. Nhậnđược cái lắc đầu cùng nụ cười hiền của tôi, em quay đi, tiếp tục đùa nghịch.Tôi đảm bảo năm phút sau em sẽ chạy lên đây mà làm mặt dỗi với tôi… còn tôivừa chuẩn bị vài thứ cần thiết cho em, vừa phải nghĩ làm sao để dỗ em đây…Chính xác mà. Năm phút sau em mở cửa, chẳng thèm nhìn tôi một lần, bước thẳngvào phòng tắm. Nhìn kìa, đôi môi tường vi mềm mịn cứ chu ra, mi mắt cụpxuống… thật chỉ muốn yêu chiều mãi thôi… nếu cuộc đời tôi là bản Essential củaMozart thì em chính là khúc phiêu của sáo cùng dương cầm và vĩ cầm, ngắn thôi,nhưng là điểm nhấn quan trọng, không thể thiếu.Em mặc chiếc áo sơ mi đen rộng thùng thình của tôi, chui tọt vào trong chăn, máitóc hạt dẻ ướt nước thấm qua lớp áo gối, sẫm một khoảng… như tâm hồn em.Người ngoài nhìn vào tưởng rằng em hạnh phúc với cuộc sống dư dả, việc làmnhàn nhã… nhưng không! Để làm vợ tôi, em chịu quá nhiều hi sinh…hứng chịumọi sỉ vả từ dòng họ tôi, chống mắt lên nhìn tôi qua đêm với người con gái khác đểsinh cháu đích tôn, mà em vẫn cười nói như không có gì, dù mẹ đứa trẻ - hay ngườicả họ tôi cho là xứng đáng với tôi – khinh thường ra mặt và thường xuyên chămnom cho con trai tôi.Có lẽ, tình yêu của tôi quá nhỏ bé so với sự hi sinh của em…Tôi càng muốn yêu em nhiều hơn, cho em nhiều hơn…- Bé con à…-…- Đừng giận anh mà… chỉ là anh không thích thấy em bệnh…-... Anh xấu xa, không bao giờ chơi với em cả… - giọng em nghèn nghẹn – anhsuốt ngày bận bịu, luôn một chút thời gian với em cũng không có…bệnh thì saochứ?Phải, tôi bận bịu trong khi công việc của em lại nhàn nhã… thời gian tôi chăm sóccho em là không nhiều… chỉ có em lặng lẽ dõi theo cuộc đời tôi, lo lắng cho tôi…- Anh biết… anh xin lỗi bé con của anh…Nước mắt em rơi, thút thít như chú mèo nhỏ… em chỉ khóc trong lòng tôi. Có lẽnhững ngày qua em rất cô đơn trong căn nhà rộng thiếu vắng hơi người. Ôm chặtem vào lòng, tự hỏi lòng mình tới bao giờ mới bù đắp hết những gì em đã bỏ ra vìtôi… Tôi biết, hôm nay em lại tự í tới chơi với con trai tôi, và bà nội, mẹ tôi cùngngười đàn bà kia ít nhiều nói với em những lời không mấy tốt đẹp… em lại chịuđựng, nuốt nước mắt vào trong…Đã bao lần tôi nói em đừng tới nữa, trước mặt tôiđồng í mà sau lưng thì lén lút, vì em thánh thiện, em yêu con tôi như chính con traimình.Tiếng em thở đều đều, thân hình mảnh khảnh tự động cuộn tròn vào ngực tôi nhưtìm kiếm hơi ấm. Em chìm vào giấc ngủ, thoải mái và thảnh thơi…Mẹ gọi điện nói tôi cần về nhà gấp, nhưng không cho em theo. Hóa ra cũng chẳngcó gì là to tát, vậy mà mẹ và bà nội nằng nặc bắt tôi ở lại. Ừ, ở lại với con trai mìnhcũng có sao đâu…đã nửa tháng tôi không gặp nó.Ngoài trời mưa như thác đổ, trắng một trời đêm…Tôi chuếnh choáng tỉnh dậy trong căn phòng hồng điệu đà… là phòng nữ giới,không phải phòng tôi… tại sao tôi lại ở đây? Hôm qua, sau khi ăn cơm, tôi thấybuồn ngủ và…Không phải chứ? Người đàn bà ấy… đang nằm cạnh tôi…- Jongwoonnie à, mẹ bảo em qua đây đưa… anh…Em không thể nào nói nên lời, cảnh tượng trước mặt em là cú sốc lớn nhất : ...

Tài liệu được xem nhiều: