-Xuống đây hả cô. -Dạ ông cho cháu xuống đây. -Lúc nãy cô bảo cuối đường này kia mà? -Dạ, cháu đã tìm ra số nhà rồi. Lúc nãy cháu chỉ đoán ở đâu khoảng cuối đường thôi. Phượng cười, móc tiền trong chiếc khăn tay ra trả cho ông xích lô. Phượng nhận tiền thối lại và nói: -Cám ơn ông nhé, phải chút nữa ông quay lại rướt cháu thì hay quá. -Biết bao giờ cô về mà rước? Với lại tôi cũng về nhà ăn cơm, trưa rồi. Phượng nhìn nắng, chớp mắt: -Dạ, cháu quên chuyện...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Mùa Áo VàngMùa Áo Vàng Từ Kế Tường Mùa Áo Vàng Tác giả: Từ Kế Tường Thể loại: Tuổi Học Trò Website: http://motsach.info Date: 25-October-2012Trang 1/157 http://motsach.infoMùa Áo Vàng Từ Kế Tường Chương 6/8-Xuống đây hả cô.-Dạ ông cho cháu xuống đây.-Lúc nãy cô bảo cuối đường này kia mà?-Dạ, cháu đã tìm ra số nhà rồi. Lúc nãy cháu chỉ đoán ở đâu khoảng cuối đường thôi.Phượng cười, móc tiền trong chiếc khăn tay ra trả cho ông xích lô. Phượng nhận tiền thối lại vànói:-Cám ơn ông nhé, phải chút nữa ông quay lại rướt cháu thì hay quá.-Biết bao giờ cô về mà rước? Với lại tôi cũng về nhà ăn cơm, trưa rồi.Phượng nhìn nắng, chớp mắt:-Dạ, cháu quên chuyện tìm nhà. Thôi, chút cháu đi về xe khác.Ông xích lô mỉm cười. Cái miệng hóm hém trông thật tội. Phượng chờ ông xích lô đạp xe quakhỏi mới quay lại đầu ngõ hẻm. Mảnh giấy vẽ vị trí của căn nhà chỉ được anh Nguyện ghi chú sơsài. May con đường này ngày xưa Phượng có một nhỏ bạn, vẫn đi tới nhà nó chơi luôn nênPhượng tìm ra con hẻm dẫn vào không khó mấy. Buổi trưa, nắng thật gắt. Lúc bước xuống xexích lô mắt Phượng như muốn hoa đi trước đám xe cộ chen chúc nhau đúng giờ tan sở. Phượngchỉ sợ mình nhìn sai số nhà. Phượng cẩn thận cầm mảnh giấy ra xem lại và yên tâm đi vào conhẻm. Anh Nguyện hết chỗ mướn nhà, lại mướn nhà nhằm con hẻm sâu hun hút, chỉ vừa chỗcho hai người đi ngược chiều nhau chứ chiếc xích lô đạp qua cũng không lọt. Cơn mưa chiềuhôm qua còn đọng lại trên con hẻm những vũng nước lớn. Phượng phải kéo vạt áo dài, đi népvào hiên nhà người ta. Qua một quán cà phê nhỏ, Phượng bắt đầu chú ý số nhà. Mấy đứa trẻcon chạy theo sau hỏi:-Chị kiếm nhà ai vậy chị?Phượng ngần ngại:-Tôi kiếm nhà người quen.-Tên gì?-Chắc em không biết đâu, người ấy mới dọn tới.Ðứa trẻ con quơ tay cười:-Ở đây thiếu gì nhà cho mướn.Chúng bỏ Phượng, quay ra với trò chơi. Phượng dáo dác ngó từng số nhà, có nhà ghi bảng số,có nhà không, số chẳn, số lẻ loạn xà ngầu khiến Phượng rối mắt. May mắn cho Phượng, nhàTrang 2/157 http://motsach.infoMùa Áo Vàng Từ Kế Tườnganh Nguyện mướn là một ngôi nhà tường gạch, quét vôi vàng có căn gác màu xanh dễ nhận ratrong đám nhà hỗn tạp kia. Khi Phượng gõ cửa thì có một người đàn bà ra mở. Bà hỏi:-Cô tìm ai?Phượng ấp úng:-Dạ, tôi tìm anh Nguyện.-À cậu Nguyện, cậu ấy vẫn ở đây, trên gác.-Dạ, anh ấy có nhà?Người đàn bà đáp:-Ðể tôi gọi xem, mời cô vào nhà chơi.Phượng bước theo vào. Và đứng lớ ngớ chờ người đàn bà lên gác. Bà gọi hai, ba tiếng, trên gácvẫn im lặng. Lúc quay xuống bà lắc đầu cười:-Cái cậu này lạ thật, cứ như là ma. Hồi nãy tôi nghe cậu ấy hát ở trên đó, bây giờ đi đâu mấttiêu rồi.-Thưa, bà có biết anh Nguyện đi đâu không ạ?-Làm gì biết được, tánh cậu ấy vẫn như thế. Ði đâu chả nói. Về chả hay, như là ma chơi.Nhưng tôi đoán chắc cậu đi đâu ra đầu ngõ mua thuốc liếc gì đó.-Dạ cháu mới ngoài đó vô không thấy.-Cậu thường ngồi trong quán cà phê.-Dạ, cái quán ở phía trước?Người đàn bà gật đầu. Phượng lắc đầu:-Lúc nãy đi ngang cháu cũng không thấy.-Vậy thì chịu. Chỉ có cách cô ngồi chơi đợi cậu ấy về. Mà cô quen sao với cậu Nguyện?-Dạ, là em của anh Nguyện.Người đàn bà có vẻ tò mò. Bà nhìn Phượng một hồi rồi bật cười:-Chắc là em bà con sao đó chứ cậu Nguyện có một mình.-Dạ, em bà con.-À, tôi đoán ít khi sai. Khổ thật, không giấu gì cô, vốn nhà tôi chỉ có một mình, chồng chết từlâu, mấy đứa con trai đi biệt tăm. Nhà vắng, có căn gác bỏ trống mới cho mướn. Cậu Nguyệnđược người bạn gần đây giới thiệu tới ở trọ, thấy cậu dễ thương hiền lành tôi bằng lòng ngay.Cậu với tôi như người trong nhà rồi, cô đừng ngại.Phượng thở ra, thấy bớt e ngại. Người đàn bà đi rót cho Phượng một ly nước trà. Trong nhà hơiTrang 3/157 http://motsach.infoMùa Áo Vàng Từ Kế Tườngầm ĩ, nhưng cũng không hơn nhà Phượng bao nhiêu. Phượng nhìn loanh quanh, bốn bức tườngtreo những tranh ảnh nhiều màu kỳ cục. Căn gác suốt dài bằng gỗ với những đường kẽ hở đượcdán lại bằng giấy dầu. Căn nhà tương đối rộng rãi vắng vẻ. Cái không khí im lặng như thế nàytrong một khu nhà đông đúc hỗn tạp là một điều đáng ngạc nhiên.Người đàn bà bưng ly nước tới, đon đả mời:-Cô chịu khó xơi ít nước nhạt, nhà chỉ có một mình, tôi lại bận làm cơm. À, quên, cậu Nguyệnchắc trở về ăn cơm.-Dạ.-Cô ngồi đây chơi đợi cậu Nguyện nhé, tôi bận dưới bếp một chút.Phượng gật ...