Danh mục

Mưa buồn

Số trang: 4      Loại file: pdf      Dung lượng: 151.47 KB      Lượt xem: 13      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Phí tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (4 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Cơn mưa thật dài, thật quạnh quẽ, luôn luôn kéo theo sau một nỗi buồn khôn xiết. Chỉ cần một chút gió ồn ào một chút mây rồi những giọt mưa từ từ nặng hạt đã vô tình ném những chiếc lá già cỏi rơi xuống vệ đường, là bổng dưng lúc đó người người vội vàng hối hả như đang chạy trốn tránh một con quái vật nào đó
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Mưa buồnMưa buồnCơn mưa thật dài, thật quạnh quẽ, luôn luôn kéo theo sau một nỗi buồn khôn xiết.Chỉ cần một chút gió ồn ào một chút mây rồi những giọt mưa từ từ nặng hạt đã vôtình ném những chiếc lá già cỏi rơi xuống vệ đường, là bổng dưng lúc đó ngườingười vội vàng hối hả như đang chạy trốn tránh một con quái vật nào đó. Dòngngười, dòng xe lao vun vút trên con đường trước mặt sẽ đẫn họ về hoặc đến nơi trúẩn an toàn. Vì thế nên mưa bao giờ cũng thật dai và buồn …Nhìn chung quanh những chiếc xe hơi đóng cửa kín mít khiến tôi dỡ khóc dỡ cườicho thân phận người ham thích lái xe hai bánh. Rất may trước mặt không xa lắmdọc hai bên đường phố có quán café tôi liền cua xe vào đó là nơi trú ẩn tạm bợ củatôi trong lúc này.Tôi bước vào bên trong quán bỏ lại cơn mưa ngoài kia, mặc sức rên rỉ những giaiđiệu có thể ru ngủ những người mất ngủ, hay đem đến sự sợ hãi và buồn chán chonhững kẻ cô đơn hoặc cũng có thể là cơ hội hâm nóng lại đôi tình nhân, như đangdiễn ra trước mặt tôi. Tôi bước thẳng vào bên trong quầy gọi tách café thật nóng,sẵn lấy tờ báo thời sự trong ngày đang để trên quầy. Đặt tờ báo và tách café trênbàn rồi kéo ghế ngồi, đưa mắt nhìn một vòng bổng dưng tôi nhận ra một ánh mắtkhá quen thuộc đang hướng về phía tôi ngồi, là một em thanh niên mà tôi thườnggặp trong sở, tôi giả vờ lật đọc tờ báo cách say sưa như cố tình trốn tránh như choai đó biết mình không thấy họ.- Chào chị, chị không nhận ra em sao?Tôi một lần nữa nhìn chung quanh dò xét phản ứng mọi người chung quanh, rồitiếp:- Ô chào em , xin lỗi chị không thấy…Em nhìn tôi và mỉm cười như hiểu thấu rằng tôi vừa nói dối, em thanh niên đangđứng tóc rối xem thật dơ , trên người em toàn những hình xăm trông em thật gớmghiếc tôi ráng hết sức để không lộ ra cách nhìn của tôi đối với em. Trong lúc đómột em bé tôi đoán chưa đầy một tuổi đang ngồi với mẹ kế bàn tôi, cứ nhìn emthanh niên cười và vẫy tay chào như muốn làm quen, người mẹ cứ nhìn khó chịuvà la rầy nhưng em bé cứ vui vẻ hớn hở chào. Em thanh niên vẫy tay chào lại, quaysang tôi và nói:- Tuần sau em sẽ gặp chị lại nhé… y như trong tờ giấy hẹn mà chị đã đưa cho emhồi sang này.Anh chàng thanh niên ấy đã đi xa rồi mà em bé cứ mắt nhìn như ước muốn anh tatrở lại. Nhìn hình ảnh diễn ra trước mắt đã làm thức tỉnh trong tôi, từ khi anh chàngthanh niên ấy có mặt trong quán mọi người và tôi nhìn anh ta bằng ánh mắt gớmghiếc, và cố tình luyện mắt mình không nhìn thằng vào mắt anh chàng thanh niênầy, thế nhưng đưa bé đó đã vui vẻ chào đón anh ta, nó chẳng nhìn thấy cái gớm màmọi người thấy.Cơn mưa đã tạnh, tôi lái xe về nghĩ thật buồn với cách đối xử của tôi nhưng lại rấtvui vì đã học được một điều rằng chớ đánh giá con người bỡi hình dáng bên ngoài,nói nghe rất dễ nhưng làm thật khó. Cũng như cơn mưa thường kéo theo sau nhữngnỗi buồn thật đáng sợ, nhưng mưa vẫn muôn đời là những giọt nước tốt cho đất,cho cây, cho hoa.

Tài liệu được xem nhiều: