Danh mục

Mùa chong chóng-Cậu nhìn này …-Một giọng nói cất lên cắt ngang dòng suy tưởng của nó. -Cái gì thế?-Nó hỏi với cái giọng ngây thơ vô số tội. -Thế còn cái gì nữa hả? Cậu có định lấy mấy cái chong chóng mà cậu nhờ tớ làm đấy không hả.-Thằng bé cau có. -Ơ hơ

Số trang: 4      Loại file: pdf      Dung lượng: 82.62 KB      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (4 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

-Cậu nhìn này …-Một giọng nói cất lên cắt ngang dòng suy tưởng của nó. -Cái gì thế?-Nó hỏi với cái giọng ngây thơ vô số tội. -Thế còn cái gì nữa hả? Cậu có định lấy mấy cái chong chóng mà cậu nhờ tớ làm đấy không hả.-Thằng bé cau có.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Mùa chong chóng-Cậu nhìn này …-Một giọng nói cất lên cắt ngang dòng suy tưởng của nó. -Cái gì thế?-Nó hỏi với cái giọng ngây thơ vô số tội. -Thế còn cái gì nữa hả? Cậu có định lấy mấy cái chong chóng mà cậu nhờ tớ làm đấy không hả.-Thằng bé cau có. -Ơ hơ Mùa chong chóng-Cậu nhìn này …-Một giọng nói cất lên cắt ngang dòng suy tưởng của nó.-Cái gì thế?-Nó hỏi với cái giọng ngây thơ vô số tội.-Thế còn cái gì nữa hả? Cậu có định lấy mấy cái chong chóng mà cậu nhờ tớ làmđấy không hả.-Thằng bé cau có.-Ơ hơ, xém chút nữa thì tớ quên mất rồi.-Vẫn cái giọng thỏ thẻ của nó.-Thôi bà cho tôi xin,làm cái giọng ấy nữa chứ. Kiểu này chắc tôi chết mất thôi.Không hiểu sao tôi lại làm bạn với bà được nhỉ???-Thằng bé vẫn còn bất bình.-Thôi đi, ơ hơ, người ta vẫn nói là do duyên trời đấy còn gì???-Nó đáp lại bằng mộtgiọng thách thức,nhưng khuôn mặt nghênh nghênh ấy nhanh chóng rạng rỡ đến lạ.-Woaaaaaa, mấy cái chong chóng cậu làm đẹp quá đi thôi. Cảm ơn cậu nhiều lắm.-Nó vừa xuýt xoa mấy cái chong chóng vừa không quên quay sang thằng bạn reolên.-Còn phải nói. Nếu không thì tớ đã chẳng phải là bạn cậu rồi.-Thằng bé kiêu hãnhlên tiếng.-Thôi cho tớ xin, mới khen có một chút mà nhìn cái mặt kìa…chết mất.-Nó lè lưỡichọc.-Hừ, ờ thôi, tớ đây là một đấng quân tử không chấp vặt nên không thèm tranh cãivới cậu nữa, đồ con nít…hì hì…-Hờ cậu mà là quân tử á, có mà tiểu nhân thì có.-Nó vẫn không chịu buông thathằng bạn.-Á à cậu được lắm.-Nói rồi thằng bé đuổi con bé chạy, hai đứa nó cứ chạy mãi,những cánh chong chóng gặp gió quay vù vù, tiếng cười hoà với những cánh chongchóng nhẹ nhàng…***********************************-Thi ơi! Sao lại nằm đây mà ngủ thế này?-Một giọng nói chen ngang tiếng cườigiòn tan.-Hơ, đừng có bắt tớ, không cho cậu bắt đâu…-Nó ngập ngừng nói, tay xua xua vàokhông khí. -Này, ai bắt hả, bắt cái gì cơ chứ. Thi, dậy mau.-Uhm, ơ…-Lúc này nó mới choàng tỉnh, dụi dụi mắt nhìn người đang đứng trướcmặt mình.-Hơ,Tuyết đấy à. Cứ tưởng là ai chứ. Cậu nên tìm lúc mà gọi chứ, có biết là giấcngủ quan trọng với tớ thế nào không hả?-Nó ngáp ngắn ngáp dài.-Ừ, ngủ quan trọng lắm đấy, cậu ngủ đến nỗi tẩu hoả nhập ma ra đấy. Coi chừngkhông chết có ngày đấy,ngủ đâu không ngủ lại nằm ở thư viện mà ngủ cho muỗinó làm thịt hả trời…-Con bạn nó lên giọng giáo huấn.-Ôi dào, cậu cứ hay lo xa, tớ đã mất miếng thịt nào đâu nào.-Vẫn cái giọng ngáingủ của nó.-Thôi không đấu khẩu với cậu nữa, thế…-con bạn hạ giọng-lúc nãy mơ cái gì mà“đừng có bắt tớ, không cho cậu bắt đâu”, mơ thấy ai thế, chàng nào hả?-Ơ,tớ có nói à?-Nó quay ngược lại hỏi con bạn cứ như chưa xảy ra chuyện gì vậy.-Chẳng lẽ không à? Thôi tớ chịu cậu đấy.-Con bạn ngứng nguẩy bỏ đi, để lại nóvới hàng tá câu hỏi. Nhưng nó chợt nhớ đến giấc mơ lúc nãy, lâu rồi nó không mơthấy những giấc mơ như hồi nãy nữa. Sao vậy nhỉ? Nó có cảm giác đã đánh mấtmột cái gì đó rát quan trọng. Nó cứ đứng đó, đứng đó hoài trong suy tưởng.-Ơ kìa Thi phải không, sắp vào tiết rồi còn đứng đấy làm gì hả? Hay là muốn bịphạt hả?-Mấy đứa trong lớp đi ngang qua gọi nó.-À ừ, tớ cũng định đi đây.-Nói rồi nó cầm vở đi theo tụi trong lớp. Ngang qua mấykhung cửa sổ, mưa đang rơi vội vàng, vội vàng đến lạ. Nó nhìn những giọt mưa títách rơi ngoài trời.Có cái gì như oà vỡ trước mắt nó vậy. Những con số…nhữngphép tính…những công thức…như nhoà đi, chỉ để lại trong nó những hình tượngmơ hồ, mơ hồ đến lạ…********************************-A chuẩn bị mưa rồi kìa, về thôi.-Thằng bé thôi thúc, ngừng cuộc rượt đuổi lúc nãylại.-Về làm gì cơ chứ? Vẫn chưa thấy chong chóng quay mà.-Nó tiếc rẻ.-Thế định đứng đấy cho mưa nó cuốn à?-Thằng bé cau có.-Chong chóng thì mangvề nhà mà thổi là được chứ gì?-Tớ không biết ông trời cho cậu cái đầu thông minh để làm gì nhỉ?-Nó lên giọng-Mang về nhà thổi thì ai chả làm được, chong chóng muốn quay đẹp thì phải cógió…có gió hiểu không hả???-Nhưng bây giờ là sắp mưa, cậu nghe rõ không, rõ không hả???-Thằng bé chẳngvừa.-Trời ạ! Thế trước khi mưa có gì nào? Chẳng phải trước khi mưa bao giờ cũng cógió to đấy sao? Gió ấy chong chóng quay nhìn mới sướng chứ.-Nó nói với mộtgiọng đầy mơ mộng.Thằng bé hơi ngạc nhiên một tẹo, không biết con bạn nó có bình thường khôngnữa. Từ nhỏ tới giờ chỉ thấy người ta chờ những hôm nắng nhẹ, gió nhẹ, cho chongchóng quay chứ chưa thấy a như con bạn nó lại chờ gió vào lúc sắp mưa mà …-Thật hết biết với cậu…-Mặc dù nghĩ vậy nhưng thằng bé cũng không thể từ chốicái việc làm đáng yêu của con bạn.-Thế mới là bạn của tớ chứ…hì hì…-Nói rồi nó cầm chong chóng chạy quay đồi,những cái khác nó cắm trên mặt đất để chờ gió đến.Và gió đến, mạnh mẽ để chuẩn bị đón một cơn mưa mùa hạ, gió thổi bay mái tóchai đứa, bay bay những cánh chong chóng, đẹp và thơ mộng một cách kì lạ.Trongmột chốc, hai đứa cảm thấy bạn mình cũng đẹp và nhẹ nhàng quay như những cánhchong chóng vậy. Gió ngừng. Mưa vội tuôn. Tụi nó vội vã thu mấy cái chongch ...

Tài liệu được xem nhiều: