Danh mục

Mùa huyết huệ

Số trang: 7      Loại file: pdf      Dung lượng: 226.08 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

- Năm nào cũng vậy, cứ đến ngày rằm tháng tư âm lịch là ông Chương lại kêu xích lô đưa ông đến đầu một con ngõ nhỏ bên dòng mương đục ngầu rác rến. Ông xuống xe, lần bộ vào ngõ ra sát mép hồ điều hoà nước thải của thành phố rồi đứng lặng cả tiếng đồng hồ nhìn sang căn biệt thự Pháp cổ đã tróc lở từng mảng tường bên kia hồ. Ông thả xuống mặt hồ từng chùm huyết huệ đỏ sậm như màu máu, đám hoa quẩn theo dòng rồi tản ra, dập dềnh...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Mùa huyết huệ Mùa huyết huệ TRUYỆN NGẮN CỦA PHẠM VÂN ANH- Năm nào cũng vậy, cứ đến ngày rằm tháng tư âm lịch là ông Chương lại kêu xích lô đưaông đến đầu một con ngõ nhỏ bên dòng mương đục ngầu rác rến. Ông xuống xe, lần bộvào ngõ ra sát mép hồ điều hoà nước thải của thành phố rồi đứng lặng cả tiếng đồng hồnhìn sang căn biệt thự Pháp cổ đã tróc lở từng mảng tường bên kia hồ. Ông thả xuốngmặt hồ từng chùm huyết huệ đỏ sậm như màu máu, đám hoa quẩn theo dòng rồi tản ra,dập dềnh trôi.Chiếc xích lô đợi sẵn rung chuông leng keng, lập cập bò ra khỏi con ngõ gập ghềnh bùnđất. Nó nặng nề chở cả một không gian câm lặng.Rằm tháng tư, căn biệt thự Pháp cổ, những cành huyết huệ bầm máu, người đàn bà tócbạc quá nửa câm lặng đứng bên hồ…Cũng vào chiều hôm ấy, có đứa nhỏ giúp việc trong căn nhà cổ hiu quạnh chèo thuyền ragiữa hồ, vớt những cành huyết huệ sũng nước, phấn vàng quyện nhau tạo thành nhữngmảng váng xoáy trôn ốc trên làn nước màu lục lam.Người đàn bà bé nhỏ, tóc vấn trần, áo gụ, quần lĩnh ngồi trên tràng kỉ, run rẩy đón lấynhững đài hoa mềm rũ vì ăn nước. Cẩn thận cắm vào chiếc bình đất nung da lươn giản dị.Năm cánh hoa ủ dột cúi đầu, từng giọt nước hồng nhạt sẽ sàng rơi xuống. Hoa khóc! ******Hai người đàn bà ấy từng là chị em bạn trong ca quán. Người đàn, kẻ hát, đi đâu cũng cóđôi có cặp. Họ trọng tài nhau, luyến ái nhau và đêm đêm thầm thì bên gối như hai ngườitri kỉ. Họ sống nhàn nhạt, lặng lờ - cuộc sống của những người ca kĩ. Họ quấn túm lấynhau bởi cả hai đều là những đứa trẻ vô thừa nhận được ông Trùm trưởng giáo phườngnhận về nuôi. Chương lớn hơn hai tuổi làm chị, Huệ làm em, xưng hô với nhau như mọingười cùng ca quán. Chương mê đàn hơn hát, khổ người xương xương, lành lạnh. Haicánh tay dài, trắng xanh nhưng mỗi lúc ghìm đàn, gân nổi dọc cườm tay, mạch máu đậprộn tưởng như có thể trông thấy từng giọt đàn ngân vang, tung tẩy nảy trong huyết quản.Khi tay phách của Huệ đã giòn, giọng hát của Huệ đã ngọt thì ngón đàn của Chương cũngnhuần nhuỵ, chạy ngón, vỉa đàn theo từng trổ hát đã sang.Cả hai cùng khéo tay gieo mạ làm đồng. Tuy nhà ông Trùm có bát ăn bát để nhưng ngườitrong nhà vẫn phải quán xuyến việc tầm tang canh cửi. Bà Trùm đêm vẫn thức cùng mọingười làm hàng xáo để sớm mai đem hàng lên chợ Tổng. Chương thường giành việc đẩycối xay nặng nhọc hơn và nhường Huệ ngồi sàng sẩy đầu hè. Vừa ghì vai đẩy cần cối chocác thớt cối nghiến vào nhau chạy ầm ầm, Chương vừa lặng lẽ ngắm bạn. Mái tóc Huệquấn dối trên đầu, chít thêm một vòng khăn. Khuôn mặt giản dị khi mờ ảo, khi rực hồngdưới ánh lửa hắt ra từ lòng bếp. Tiếng gạo xóc trong nia sàn sạt, hấp hởi. Hai cánh tay lẳntròn nâng lên hạ xuống mềm mại. Và đặc biệt là hai bầu ngực non trinh kiêu hãnh vươnlên sau làn lụa mỏng của chiếc yếm nâu cứ dập dình nhảy múa, hát ca.Chẳng hiểu từ bao giờ, Chương bỗng nảy tình yêu ban đêm mãnh liệt. Yêu với tất cả cácgiác quan trên cơ thể. Trong đêm, cô có thể để mặc cho mồ hôi chạy tươm trên ngực áo,trên mảng đùi để trần và từng lỗ chân lông trên cơ thể căng lên chờ đợi từng lưỡi đen củabóng tối nhập nhoà vuốt ve. Cô thường mặc đồ đen vào ban đêm, vặn bấc đèn thật thấprồi mới hì hụi đẩy cối xay. Một bóng đen lầm lụi tan vào không gian đen, say sưa làmchủ cái không gian tối sầm trong bếp.Ngoài hè, Huệ bình thản làm việc mà không hề biết một sân khấu bình lặng với vở diễncứ liên tục đổi vai cùng những cao trào khốc liệt dâng lên trong lòng người bạn gái. Chốcchốc, cô ngoái nhìn vào bếp đầy ngạc nhiên. Giữa đen đặc bóng tối, ánh đèn dầu tù mù uểoải hừng lên một vùng sáng toen hoẻn, yếu ớt. Tiếng cối chạy ì ầm chen lẫn tiếng bướcchân ghim trên mặt đất nặng nhọc. Nếu không biết rõ người bạn gái tết tóc chơi chuyềntừ thiếu thời của mình đang tỳ vai đẩy cối trong đó, hẳn cô đã vất bỏ tất tật thúng mủngdần sàng mà chạy lên nhà trên bởi trong bóng tối chỉ tồn tại bóng tối, tuyệt không thấynhân dạng của bạn cô.Những ngày cuối đông, giáo phường chộn rộn sửa đàn, gọt phách phục vụ các chấn, cáctổng vào hội cùng các đám khao vọng, tế lễ cửa đình của các làng lân cận. Trời hanh haolạnh, hải đường đã khoe nụ. Lá hải đường to bản, gân cánh, xanh thẫm loà xoà đan vàonhau líu ríu. Mấy chục năm nay vườn nhà ông Trùm trồng rặt những hải đường, cuối nămcó người hỏi mua không bán mà chỉ dành tặng người thân và bè bạn. Gốc hải đường lâunăm trơ khấc, khô lì và gân guốc cho hoa dày và thắm. Dưới gốc hải đường, hai cô gáitrồng thêm mấy khóm huệ tây do cậu giáo Hữu bên phố mang về tặng. Huệ líu ríu bảo: ”Chương thấy không, Chương thật giống như những gốc hải đường kia, mạnh mẽ và tốtbụng. Chương sẽ che chở cho cành Huệ mềm yếu này khỏi bị mưa gió dập vùi, Chươngnhỉ ? ”. Chương không trả lời, miệng hé mở lộ đôi hàm răng sáng bóng. Bây giờ chưaphải là mùa hoa huệ nở.Đêm trừ tịch, cả nhà quây quanh bàn thờ tổ. Ông trùm đóng khăn á ...

Tài liệu được xem nhiều:

Gợi ý tài liệu liên quan: