Chiều tối qua, tôi lấy xe máy chở cháu ngoại dạo một vòng quanh phố chợ Biên Hoà. Những ngày cuối năm, trời mau sụp tối. Phố đã lên đèn. Công viên bờ sông Đồng Nai bắt đầu nhộn nhịp. Từng đôi chầm chập thả bộ dọc theo công viên. Trên ghế đá từng cặp nam nữ đang chụm đầu vào nhau. Trên xe máy họ đang nói chuyện với nhau bằng ngôn ngữ đôi tay. Họ đang yêu nhau.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Mùa Noel Kỷ Niệm Mùa Noel Kỷ NiệmChiều tối qua, tôi lấy xe máy chở cháu ngoại dạo một vòng quanh phố chợ Biên Hoà.Những ngày cuối năm, trời mau sụp tối. Phố đã lên đèn. Công viên bờ sông Đồng Nai bắtđầu nhộn nhịp. Từng đôi chầm chập thả bộ dọc theo công viên. Trên ghế đá từng cặp namnữ đang chụm đầu vào nhau. Trên xe máy họ đang nói chuyện với nhau bằng ngôn ngữđôi tay. Họ đang yêu nhau. Gió sông lành lạnh thổi lên. Xa xa, những chùm dây điệngiăng giăng, chớp nháy những hình tượng ngôi sao, cây thông giáng sinh nhiều màu rựcrỡ. Ngày Chúa giáng sinh sắp cận kề. Mùa noel kỷ niệm 1972 lại hiện về trong tâm trícủa tôi.Những ngày cuối tháng 11/1972, các khóa SVSQ chúng tôi đi chiến dịch tuyên truyền vềcuộc ngưng bắn sắp diễn ra. Tôi công tác ở xã Thới An Đông, Cần Thơ, cùng với NguyễnVăn Ly, chuẩn uý Nguễn Văn Á. Sau này còn có Trần Thanh Nguyên tăng cường. ThớiAn Đông là một xã nửa quê, nửa chợ. SôngTrà Nóc chảy bọc quanh xã, rồi đổ ra sôngHậu. Tỉnh lộ 72, quốc lộ 91 bây giờ, chạy cắt ngang qua, rồi kéo dài đến tận Châu Đốc.Bên kia sông là phi trường quân sự Trà Nóc. Trụ sở xã nằm cặp theo sông, cách cầu TràNóc hơn 1 cây số.Bác gái tôi quê ở Trà Ôn. Em rể bác, gia đình chúng tôi gọi là dượng ba. Những ngày đầutháng 12, dượng ba lên Biên Hoà để thăm chị vợ và các cháu . Hôm trước ngày về quê,dượng ba có đến thăm ba má tôi.- Tôi ở chơi một hai hôm nửa rồi về. Nghe nói anh chị ba định đi thăm cháu Luận. Sẵntiện, anh chị theo tôi đến Cần Thơ. Tôi chỉ đường cho anh chị lên Trà Nóc. Sau đó tôi rabến Ninh Kiều đón tàu đò về Trà Ôn.Ba tôi thấy thuận tiện nên đồng ý, vì từ đó đến giờ ông chưa lần nào đi Miền Tây. Ở nhàkhởi hành khoảng 4-5 giờ sáng. Đến trưa ba tôi đã có mặt ở trụ sở xã. Vì đã có điện báotrước, khi đi công tác về, tôi vội chạy qua để gặp cha mình. Bốn anh em chúng tôi ở bênCuộc cảnh sát quốc gia, gần phòng máy. Tình hình các xã xung quanh có diễn biến gìchúng tôi đều nắm được. Sau một đêm hàn uyên, sáng hôm sau tôi đưa cha mình ra lộ đểđón xe lên Cần Thơ, rồi về Biên Hoà. Hôm đó ở tỉnh Cần Thơ có tổ chức mít-tinh, đườngxá nhộn nhịp hẳn lên. Trước khi chia tay, tôi cầm lấy tay cha và căn dặn :- Khoảng 20, 21 tây, ba nói với mấy em đánh điện tín để con xin phép về thăm gia đình.Thật sự là tôi muốn có phép để về chung vui với bạn bè ở Biên Hoà .Chiều 22/12 khi đi công tác ở ấp về, anh văn thư xã qua trao bức điện tín cho tôi.- BA BỊ TAI NẠN XE CỘ . GÃY CHÂN . NẶNG . XIN VỀ PHÉP .Đọc xong nội dung, tôi hơi bàng hoàng. Có lẽ vì muốn có ép phê, nên em gái tôi mới viếtnhư vậy .Sáng 23/12/1972, sau khi tờ đơn được trình qua xã và chuẩn uý Á, tôi đáp xe đò lên quậnđể xin phép. Phải theo hệ thống quân giai. Chi khu cách xã hơn 10 cây số, về hướng ThốtNốt. Hồi trước là quận Phong Phú, bây giờ là quận Ô Môn. Đến chiều, chi khu trưởngmới duyệt đơn cho tôi. Hồi đó , tôi quên là ngày 24-12, đêm noel, nhằm vào chủ nhật.Ngày chủ nhật được nghỉ, về tỉnh chơi, tôi mặc quân phục chỉnh tề, đem theo tờ đơn đểtrình ký luôn. Nếu có phép trong ngày thì sẽ có một đêm noel vui vẻ. Nếu không, ngàythứ hai về cũng được.Khoảng 9h sáng, tôi vào tiểu khu, đến phòng văn thư. Đón tôi là một viên thượng sĩ già.Sau khi đọc xong hồ sơ, ông nhìn tôi và mỉm cuời.- Chuẩn uý đến hơi trễ một chút. Đại tá đã đi ra ngoài bằng xe jeep. Tờ đơn của chuẩn uýtôi đặt ở bàn làm việc. Nếu đại tá về, ký xong tôi đưa cho chuẩn uý về kịp tối nay.Ông ta hiểu ẩn ý của tôi. Lúc đó tôi cảm thấy thời gian sao lâu quá. Ngồi lên ngồi xuống,đi tới đi lui. Hết giờ làm việc buổi sáng. Tôi thả bộ ra bến Ninh Kiều, gặm một ổ bánhmì, uống ly trà đá để rồi vào chờ đợi tiếp. Khoảng 3 giờ chiều, viên thượng sĩ ra gặp tôivới nét mặt hân hoan.- Đại tá đã duyệt đơn của ông xong rồi đó. Tôi đánh máy tờ phép, ổng ký, vào sổ, làchuẩn uý sẽ về kịp.Còn gì vui sướng cho bằng. 4h chiều tôi qua phà, lên bờ Vĩnh Long, đón xe tốc hànhthẳng tiến về Sài Gòn. Không hiểu sau lúc đó tôi lì lợm quá. Dường như có cái gì thôithúc. Trên xe tôi vẫn mặc nguyên bộ quân phục. Đoạn đường từ Cái Bè đên Cai Lậy,chiều tối VC thường ra chặn xe đò, sau khi thiết vận xa M113 của SĐ7 nằm án ngữ đã rútvề căn cứ.Hơn 8h tối, xe đò về đến bến xe Miền Tây. Tôi đón xe buýt vào thành phố, nhà thờ ngãsáu Chợ Lớn người ta đã bắt đầu đi lễ. Giờ đó xe đò Liên Hiệp không còn. Tôi phải đếnbến xe Nguyễn Hoàng, đường Trần Phú bây giờ, để đón xe lô về Biên Hoà. Xe chạy theohướng xa lộ, đến ngã ba Tam Hiệp, qua Tân Mai, rồi bỏ khách ở cây xăng Sáu Sử BiênHùng. Về đến đó khoảng 10h đêm, tôi định đón xe người quen để về nhà.- Anh Tuấn, cho em quá giang về nhà.- Mày đi đâu mà giờ này còn ở đây?- Em ở Cần Thơ mới về.- Lên xe, tao chở về.Anh Tuấn là người cùng xóm, đi lính không quân, là anh rể hụt của tôi. Bác gái tôi cóngười con gái thứ năm, tên Xuyến, cùng tuổi tôi. Mẹ tôi nói.- Con Xuyến sinh ngày rằm tháng mười, mày sinh ngày ba mươi.Cách đây 4 năm, mẹ tôi cũng mất vào ngày rằm tháng mười .Chị ấy đẹp người đẹp nết, anh Tuấn mê mẫn tâm hồn. Khoảng 1970 cả giả đình bác tôivào tu ở cùa Tam Bảo, suối Lồ Ồ. Anh ấy lỡ mộng yêu đương.Xe vừa ra khỏi cầu Gành, hướng ngược lại phải chờ đèn đỏ. Tôi thấy một chiếc Toyotamàu cà phê sữa. Tâm nhũi mày cầm lái đó sao?- Anh Tuấn cho em xuống để đi chơi với mấy đứa bạn. Anh đừng nói với nhà em là emcó về.Trên xe còn có Tâm con, nó là sinh viên Sĩ Quan cảnh sát Thủ Đức, còn mặc nguyên bộlễ phục. Nó không vào trường, mà ở lại ham vui với bạn bè. Có Nguyệt là em nó, emThu, em Hằng. Tâm nhũi chở bọn tôi đi vòng lên mấy xứ đạo xem đèn. Dù đất nước đangchiến tranh, giáo dân đón mừng ngày Chúa giáng sinh long trọng và nghiêm trang lắm.Các nhà thờ đều treo đèn sặc sỡ, có hình tượng Chúa cứu thế nằm trong máng cỏ. Sau đónó đưa bọn tôi đến nhà bạn Chánh, có em gái tên Nga, nhà ở Hãng Dầu để dự tiệc. Cả giađình này đang định cư ở Úc. Gần 2h sáng, tôi theo Tâm nhũi về nhà ở Tân Vạn để ngủ.Sáng sớm, em trai tôi đ ...