Danh mục

Mùa Thu Quen Nhau

Số trang: 139      Loại file: pdf      Dung lượng: 490.80 KB      Lượt xem: 17      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 30,000 VND Tải xuống file đầy đủ (139 trang) 0

Báo xấu

Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Thu Phàm là nhà văn có chiều sâu, đường lối suy tư của chàng rất tế nhị, chàng đã lăn lóc nhiều trong trường đời nên hiểu đời rất sâu sắc, trong tác phẩm của chàng đã phản ảnh được bộ mặt thực của xã hội, chàng đã vạch cho độc giả thấy thế nào là cuộc sống và thế nào là con người chân chính, do đó đã làm say mê độc giả và cảm động lòng người không ít. Một hôm Thu Phàm tiễn đưa người bạn xuất ngoại, sau khi máy bay cất cánh, chàng cùng bạn...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Mùa Thu Quen NhauMùa Thu Quen Nhau Quỳnh Dao Mùa Thu Quen Nhau Tác giả: Quỳnh Dao Thể loại: Tiểu Thuyết Website: http://motsach.info Date: 26-October-2012Trang 1/139 http://motsach.infoMùa Thu Quen Nhau Quỳnh Dao Chương 1 -Thu Phàm là nhà văn có chiều sâu, đường lối suy tư của chàng rất tế nhị, chàng đã lăn lóc nhiềutrong trường đời nên hiểu đời rất sâu sắc, trong tác phẩm của chàng đã phản ảnh được bộ mặtthực của xã hội, chàng đã vạch cho độc giả thấy thế nào là cuộc sống và thế nào là con ngườichân chính, do đó đã làm say mê độc giả và cảm động lòng người không ít.Một hôm Thu Phàm tiễn đưa người bạn xuất ngoại, sau khi máy bay cất cánh, chàng cùng bạnbè kéo nhau đến nhà hàng Lý Viên dùng cơm chiều. Sau cơn trà dư tửu hậu, có một người đềnghị đến vũ trường khiêu vũ. Thu Phàm vốn không thích la cà ở chốn đèn màu kia, nhưng conngười khi ở chung với đám đông điều kiện tiên quyền là phải biết hòa mình. Nếu chỗ nào chứngtỏ ra mình là đặc biệt, là siêu phàm thì dần dần sẽ bị bạn bè xa lánh. Chính vì lý do đó mà chàngcũng dìu đào ra sân, nhưng sau khi bản nhạc chấm dứt chàng không hề nói một lời gì với đàonhảy, thậm chí chàng đã quên hẳn có sự hiện diện của cô ta ở bên cạnh nữa.Trên đường trở về chỗ ngồi nàng vũ nữ nói với chàng:- Anh nhảy khá lắm, em nhảy không được hay xin anh đừng chê.Thu Phàm nói:- Tôi cũng nhảy bừa thế thôi.Hai người ngồi vào chỗ cũ, không ai nói chuyện với ai. Một lát sau nàng vũ nữ tự giới thiệu:- Em tên Đinh Hương, xin anh cho biết quí danh.Thu Phàm nói:- Tôi tên Phàm.Nàng vũ nữ liếc chàng cười mỉa mai:- Xin anh cho biết chức phận chi?- Tôi chỉ nằm nhà thôi.Nàng vũ nữ nói:- Chắc gia đình giàu có lắm thì phải, không cần đi làm cũng có ăn.Thu Phàm cười khiêm tốn:- Giàu có thì không giàu có, nhưng cứ đắp đổi qua ngày thế thôi.Anh ký giả tên Hữu Đức ngồi bên cạnh xen vào nói:- Đinh Hương à, bộ em không biết Thu Phàm là ai sao? nhà văn lỗi lạc của chúng ta đấy.Đinh Hương xích sát lại mình Thu Phàm tỏ vẻ âu yếm nói:Trang 2/139 http://motsach.infoMùa Thu Quen Nhau Quỳnh Dao- Ồ! Nhớ rồi, em từng đọc qua tiểu thuyết của anh.Mặt của Thu Phàm đỏ bừng, nhưng dưới ánh đèn lờ mờ không ai trông thấy. Chàng thầm nghĩ,ở vào trường hợp như thế nầy dù người ta có khen đi nữa cũng chẳng có gì làm hãnh diện.Chàng hỏi Đinh Hương:- Cô đã đọc cuốn tiểu thuyết nào của tôi?Đinh Hương ấm ớ:- Em quên mất rồi, vì em đọc nhiều tiểu thuyết lắm.Hữu Đức cười ha hả:- Chắc cô chuyên coi các cuốn sách dạy hun hít đo chớ gì?- Anh Đức đừng nói tầm bậy, em nhớ rõ đọc qua một cuốn tiểu thuyết của Thu Phàm mà.Hữu Đức lại nói đùa:- Cô có cần tìm hiểu nhà văn không?Đinh Hương lườm Hữu Đức rồi nũng nịu nói:- Tìm hiểu cái gì?Nàng kéo tay Thu Phàm đi và nói:- Đi anh, chúng ta sang bàn bên kia ngồi, ở đây mấy ngưới đó nham nhở lắm.Hữu Đức nói:- Đúng, hai người nên tìm chỗ khác ngồi, quả thực là tài tử giai nhân rồi.Khi ấy tiếng nhạc lại trỗi dậy, Thu Phàm và Đinh Hương không ra sân mà ngồi ở góc nhà nóichuyện.Đinh Hương hỏi:- Anh có thích làm bạn với hạng người như em không?- Đã là bạn với nhau thì đâu có phân giai cấp, tôi nhận thấy cô cũng tốt đấy chứ.- Nhưng người ta đều chê chúng em là vũ nữ, người ta...Bỗng Đinh Hương ngập ngừng.Thu Phàm nói:- Vũ nữ cũng là một nghề nghiệp vậy chứ?- Nhưng có một số người không nói như thế, họ cho rằng tụi em bán linh hồn, nhưng thật ra tụiem đâu có phải hạng người...Trang 3/139 http://motsach.infoMùa Thu Quen Nhau Quỳnh DaoThu Phàm thầm nghĩ, cô không phải hạng người đó vậy, chớ thuộc hạng người gì? Chàng lặnglẽ nhìn Đinh Hương với cử chỉ dò xét.Đinh Hương quàng tay ngang cổ Thu Phàm nói:- Em có một câu chuyện cảm động lắm, anh có thể dựa vào đó mà viết dùm em một cuốn tiểuthuyết không?- Cô kể cho tôi nghe đi.Đinh Hương chưa kịp kể chuyện thì có người đi lại kêu nàng ra sân khiêu vũ.Nàng đứng dậy nói với Thu Phàm:- Anh đợi một lát nhé, nhảy xong một tích kê em trở lại ngay.Đinh Hương yểu điệu bước đi, đi được vài bước nàng ngoảnh đầu trở lại nhìn Thu Phàm cười, nụcười thật quyến rũ.Thu Phàm châm thêm một điếu thuốc lá, chàng từ từ nhả khói phun mây. Chàng lại suy nghĩ,đây có phải là cuộc sống không? Ở trong khung cảnh của vũ trường hoa lệ nầy bao gồm đủ mọihạng người. Trong đó giàu có, nghèo có, có cả hạng người hào hoa phong nhã mà cũng có ...

Tài liệu được xem nhiều: