Danh mục

NẮNG LÀ ANH, ANH LÀ CỦA EM!

Số trang: 5      Loại file: pdf      Dung lượng: 117.44 KB      Lượt xem: 11      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Phí lưu trữ: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (5 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Cà phê sách một chiều cuối đông…. Những giọt mưa tí tách rơi luồn qua nhánh cây bắt chéo trước hành lang cửa sổ. Cô thấy trái tim mình rất đỗi bình yên, lòng ấm áp, chẳng còn những ngày chớm đông ủ dột, cô cựa mình vùng vẫy trong chăn, rồi im lặng nuốt những cảm xúc của mình để giành cho thứ gọi là câm lặng. Những ngày ấy sao trôi dài, dài lắm…dài cho cả nỗi nhớ và cả những tình cảm mãi mãi cô nghĩ mình chỉ biết chôn vùi vào sự tiếc nuối cùng nỗi...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
NẮNG LÀ ANH, ANH LÀ CỦA EM!NẮNG LÀ ANH, ANH LÀ CỦA EM! Rate this postCà phê sách một chiều cuối đông….Những giọt mưa tí tách rơi luồn qua nhánh cây bắt chéo trước hành lang cửa sổ. Côthấy trái tim mình rất đỗi bình yên, lòng ấm áp, chẳng còn những ngày chớm đông ủ dột,cô cựa mình vùng vẫy trong chăn, rồi im lặng nuốt những cảm xúc của mình để giànhcho thứ gọi là câm lặng.Những ngày ấy sao trôi dài, dài lắm…dài cho cả nỗi nhớ và cả những tình cảm mãi mãicô nghĩ mình chỉ biết chôn vùi vào sự tiếc nuối cùng nỗi buồn dễ khiến lòng người đêmê….Một cô gái Thiên Bình biết quan sát, biết làm mọi người vui, đủ nhạy cảm để hiểu nhữnggì xảy ra nhưng lại quá khép mình cho những tình cảm chỉ biết chôn giấu. Dẫu dặn lòngcô không nên sống tình cảm quá, cô không được mơ mộng quá, cô chẳng được hi vọngquá, cũng không thể sống nội tâm quá! Có như thế cô mới tránh cho mình khỏi nhữngtổn thương, cô mới không phải ấm ức lòng mỗi khi quá yếu đuối…Cấm mình yêu thương, dặn lòng không được nhớ, cố kìm đi cái yêu thương mà tim đãlỡ mở cửa…để đắng lòng những giây phút cô đơn….Ánh đèn vàng hắt sáng cả một góc phòng, cái cảm giác yên bình mà nơi này mang đếncho cô chưa nơi nào có được, chỉ là cô muốn đi đâu đó,muốn viết một cái gì đó, muốntìm một góc nào đó…để ngẫm, để chiêm nghiệm những ngày vừa qua và những chiềuấm áp sắp tới….Gió vẫn lành lạnh lùa vào theo từng lỗ thông gió trên tường, mưa vẫn nhẹ nhàng hắtvào của kính, li ti bắn từng giọt rồi vỡ tan in từng đốm nhỏ trên nền kính trong. Cáikhông gian nơi này khiến ai bước vào cũng như đến một thế giới khác….Những ngày trước….Tháng mười một, Đà Nẵng vẫn nắng, nắng chói chang, nắng lạnh, nắng se sắt lòng chonhững người cô đơn, cô vẫn thế, im lặng chịu đựng nỗi buồn, gán cái buồn tự định tronglòng mình bấy lâu, để những đêm dài nhẹ nhàng cô vẫn bước, lặng im qua từng cái thởdài, đủ xa, đủ yên cho cái tình cảm đã chôn quá lâu và móc khóa dần rỉ sét…Đôi lúc côước, giá mà cô không phải lòng nắng, nắng đã không hong khô trái tim cô như thế!Nắng đã không tốt với cô như thế, nắng đã chẳng quan trọng với cô như thế….Và rồi Nắng cũng đã không in sâu vào lòng cô như thế!Nắng – là màu mắt anh, anh là Nắng…. khác hẳn với cô, một cơn mưa đông âm u,lạnh… đủ tê tái cho những ai xa lạ đến gần, đủ xa cách cho quãng nắng hè chói changgặp phải, đủ buốt giá cho những chiều thu lá vàng rơi nhẹ…. Đủ vô tình cho những yêuthương ai lỡ gieo nhầm người…. ấy vậy mà Nắng, cũng là Nắng dám đến xóa tan cáilạnh lẽo trong cô, đẩy những yêu thương đứt quãng cách xa dần hiện tại, phá tan cả cáilạnh lẽo u mê trong cái khoảng trời mà cô có. Hình như, cái cô giữ, cô có, cô xây, chỉgặp mỗi Nắng thôi là nó tự lui dần….Nắng không chói chang, Nắng cũng chẳng gay gắt…. Nắng nhẹ nhàng như nắng thu,nắng ấm áp như nắng đông, nắng len lỏi, nắng cứ thế….Lạnh lùng lắm, khó hiểu lắm,mà đi vào lòng cô lúc nào cô chẳng biết, đeo đuổi bóng nắng cả vào những đêm trăng…Cô cứ thế yêu anh như Gió vẫn thường yêu Nắng, chỉ khác là Nắng bên Gió, chứ khôngbên cô…. Và điều đó cô chấp nhận, chấp nhận đơn phương, chấp nhận nép mình nhìnNắng hạnh phúc, chấp nhận cái cô đơn nghiễm nhiên vẫn tồn tại, chấp nhận hết cả,mặc kệ ai nói gì, mặc kệ cô có sao, mặc kệ những tổn thương, mặc cho cả những yêuthương chỉ mỗi cô có…Nắng à! Chỉ cần anh hạnh phúc….10 tháng… có quá dài cho những nỗi nhớ triền miên, có đủ dài để một cơn mưa quên đichàng Nắng, có đủ cho những kỉ niệm chịu nằm im…. Hay chất chứa thêm bao nỗi nhớ,trải dài theo những tiếng lòng hoang hoải và cho cả những đêm dài mình cô còmcõi….Chẳng biết, chỉ biết là cô vẫn thế, lí lách vui tươi, xí xớn vui cười, chọc anh nhữngkhi nổi hứng, nhìn anh dưới con mắt của những người quen bình thường…. Chỉ khác là,cô hiểu những gì anh có, cô cảm cái hạnh phúc trong tim anh, cô muốn nụ cười củaNắng như thế, mãi nhẹ, ấm… Đủ rồi, đủ cho cô….Rồi bắt đầu quên, chẳng còn cho phép mình được mơ….Viết những dòng cảm xúc chônchặt nhiều hơn, thỏa mãn cho cái tình cảm bấy lâu, đủ cho cái cô đơn nắm giữ, nhườngbước cho những tình cảm đơn phương sâu đậm…. Mỉm cười, thế là đủ, Nắng mãi làNắng trong em, nhưng không phải của em….Những ngày cuối tháng mười một – Mùa đông có nắng chói chang, có mưa rào ầm ĩ –có cả những thứ chẳng ai nói được thành lời…..Một đêm dài trằn trọc, cô để mình buông theo những giai điệu nhẹ nhàng của Kim Yoonbên tai, cô nghĩ về anh, về Nắng không của cô…về những điều đang hiện hữu, về mộtcái gì đó không yên đang tới với anh. Anh trầm mặc hơn, thở dài nhiều hơn, nặng nềbước chân hơn….Chẳng biết nữa, cô đổi tội cho cái nhạy cảm quá thừa mà Thiên Bìnhnắm giữ, an ủi lòng cô rằng Nắng vẫn bình an.Chuông điện thoại reo, là Nắng….- ” Em đã từng yêu ai thật lòng chưa ?”Nắng nhắn tin với cô rất lạ, lạ lắm, chưa bao giờ anh như thế, cũng lâu lắm rồi anh mớinhắn tin cho cô. Lâu lắc cũng chỉ đôi ba câu chuyện phiếm, vài lời hỏi thăm, một số cáivụn vặt, ...

Tài liệu được xem nhiều: