Thông tin tài liệu:
Đêm đã về khuya. Trời bắt đầu ngả màu giá rét. Vừa bước chân đến cửa nàng cảm thấy ngay một bầu không khí căng thẳng bên trong nhà. Dì Ngô mở xong cửa chờ Bội Thanh vào rồi vội chìa tay nói khẽ: - Cậu về từ buổi chiều không thấy tiểu thư đâu ra vẻ giận dữ lắm. Tôi chẳng dám bảo tiểu thư đi với ai mà chỉ bảo là đã đi chơi rồi.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Nắng thôn đoài - Chương 13Chương 13Đêm đã về khuya. Trời bắt đầu ngả màu giá rét. Vừa bước chân đến cửanàng cảm thấy ngay một bầu không khí căng thẳng bên trong nhà. Dì Ngô mởxong cửa chờ Bội Thanh vào rồi vội chìa tay nói khẽ:- Cậu về từ buổi chiều không thấy tiểu thư đâu ra vẻ giận dữ lắm. Tôi chẳngdám bảo tiểu thư đi với ai mà chỉ bảo là đã đi chơi rồi.Mặc dù đã có ý định sẽ vĩnh viễn không còn sống với Bá Nam nữa song nàngcũng không tránh khỏi hồi hộp lo âu. Nàng tiến vào phòng khách đèn vẫn cònrực sáng. Bá Nam đang ngồi yên lặng, mặt hầm hầm trừng mắt nhìn về phíanàng to tiếng:- Về rồi à? Dạo chơi có gì vui không?Bội Thanh hơi giật mình tưởng chừng như hắn đã biết mọi việc của nàng vớiMộng Hiên. Bá Nam vẫn không rời mắt xoi mói, vụt mẩu tàn thuốc vào cái gạttàn trước mặt, châm thêm một điếu khác đoạn hất hàm hỏi tiếp:- Thế nào? Sao cô không trả lời? Đi tận đâu đến giờ mới lò mò trở về nhà?- Chẳng đi đâu cả. Chỉ ra bên ngoài dạo chơi một chút cho thoải mái.- Hừ! Đi dạo chỉ có một chút thôi ư?Nói vừa dứt lời Bá Nam như con hổ đói vồ mồi, hắn nhoài người lại nắmchặt lấy tay nàng hét lớn:- Đừng có dối thằng này. Đi với thằng nào nói nhanh lên.Nàng muốn rút tay ra nhưng không tài nào thoát nổi. Tay của Bá Nam tợ nhưchiếc kềm thép ghì chặt lại.- Bội Thanh! Cô chẳng phải là hạng người quen nói dối. Vì vậy mà tôi có thểđọc được những gì đang ở trong đầu óc của cộ Vào soi kiếng thử xem tại saomặt cô lại nám đỏ như thế này? Trông có vẻ cô sợ tôi lắm phải không? Nếuthật vậy thì tại sao giờ phút này không co rút người lại như con mèo đói mò ănvụng bị bắt quả tang? Nói nhanh lên con dâm phụ! hãy khai thật cho tôi biếtthằng đàn ông ấy là ai? Thằng nào? mặt dài hay mặt ngắn?Đôi tròng mắt Bội Thanh rưng rưng lệ. Chẳng phải vì nàng sợ hãi gì trướcBá Nam hay vì lỗi lầm mình vừa có tạo nên mà là bởi ba tiếng con dâm phụmà hắn ta vừa xỉa xói nhục mạ nàng.- Bá Nam! Hãy buông tôi ra! Anh không ưa thích tôi, không yêu thương tôi thìtại làm sao lại còn muốn khống chế tôi? Nếu anh muốn đi tìm một người mới,thông minh hơn tôi, lỗi lạc hơn tôi, chiều chuộng anh đủ điều theo sở thíchthì... tôi sẵn sàng lìa bỏ để đi một nơi khác mà khỏi phải cần lấy nơi anh mộtđồng một chữ nào! Xin anh đừng dày vò thêm tôi nữa. Đó là lời khẩn khoảncuối cùng của tôi.- A! Cô muốn chúng mình ly dị nhau à?Mặt Bá Nam cau lại trông như một con thú dữ trước một kẻ địch đang gầmgừ với mình. Tuy Bá Nam không yêu thương Bội Thanh thật sự nhưng lòng íchkỷ nhỏ nhen nên không cho phép chàng chấp nhận việc Bội Thanh có bạn traikhác được.- Không! Không thể như vậy được - Bá Nam lẩm bẩm trong miệng - Chuyệnđâu có giản dị như vậy?Bá Nam cố tìm cho ra kẻ đã cắm vào đầu mình chiếc sừng to tướng đó. Taphải phá vỡ, phải đập nát hắn ra từng mảnh vụn. Còn mày! Con dâm phụ kiaơi! Đừng hòng qua mặt tao. Mày đã dám bộc bạch tao, ắt mày sẽ phải nhậnlãnh một sự trừng phạt đích đáng. Gương mặt mày thay đổi hoàn toàn. Tao đãthấy rõ điều ấy. Ôi! Cái gương mặt rạng rỡ hẳn ra đó ai mà không biết nó đãđược bóng bởi con tim của một người đàn ông khác.Hắn quay mặt lại hất hàm:- Cô muốn ly dị sao? Ly dị cô dễ bề bay nhảy với thằng ấy phải không? Cònlâu em ơi! Đâu có dễ dàng như vậy? Cô phải thành khẩn nói cho tôi biết hắnlà thằng nào? Hả? Nói nhanh lên.Bá Nam vừa nói như gào lên vừa bóp mạnh vào cổ tay khiến Bội Thanh bị đauđến tê dại cả người, nàng khẽ rên lên:- Bá Nam! Tôi không vấp phải lỗi lầm nào cả. Anh hãy buông tay tôi ra. Cóbao giờ anh yêu tôi mà ghen tức?- Đúng. Cô nói quả đúng như vậy.Chàng vừa nói đến đây thì năm ngón tay gân guốc xiết mạnh thêm vào khiếnBội Thanh đau quá gần như nhảy dựng lên.- Tôi không còn yêu cô nữa nhưng tôi cũng không muốn có một kẻ nào khácyêu cô, tôi không muốn đầu minh bị cắm sừng. A! Thì ra bây giờ tôi mới biết vìsao cô lạnh nhạt ơ hờ đối với tôi. Cô đã phản bội tôi. Cô đã có vòng tay củangười đàn ông khác. Cô cần phải cho tôi biết hắn là đứa nào? Thằng nào?Bằng không tôi không bao giờ buông tha cho cô cả.Bội Thanh đau thấu tận xương. Nàng không ngờ Bá Nam lại hung bạo đến độnhư con thú dữ như vậy. Nàng đã đau khổ về tinh thần nhiều rồi nay lại đauđớn thêm về thể xác nữa khiến nàng khóc ào lên nức nở:- Buông tôi ra! Buông tay tôi ra. Anh không có quyền đánh đập tôi.Mồ hôi trong châu thân nàng tuôn ra xối xả. Đầu nàng dau như búa bổ. giờphút này đây nàng không còn là đóa hoa ấu nhỏ nhắn xinh xắn nữa mà nóinàng hằng nâng niu ca tụng. Nàng cũng không còn là mảnh vỏ sò mong manhmàu tím của Mộng Hiên, mà chỉ còn lại cái tấm thân tơi tả bọt bèo!Dì Ngô nghe có tiếng cãi vã vội chạy vào. Bà nhìn thấy tay Bội Thanh đang bịBá Nam ghì chặt nên nóng lòng chạy đến gỡ ra.- Cậu ơi! Xin cậu đừng đánh đập mợ. Mợ mảnh khảnh yếu đuối làm thế nàochịu nổi!Đẩy mạnh bà Ngô sang bên Bá Nam quát lớn:- Tránh chỗ khác! Bà muốn bênh vực à? Nếu vậy tôi sẽ đuổi bà ra khỏi nhàngay bây giờ. Nó phản bội đi ngọai tinh là do lỗi một phần lớn nơi bà. BộiThanh ...