Thông tin tài liệu:
Với bộ cánh quần Jean bó sát, áo sơ mi hơi rộng, tay ngắn màu xanh, Kiều Linh cũng cảm nhận mình hơi lạc lõng trong buổi tiệc tối nay. Song, ngoài mặt cô phớt tỉnh, trong lòng thì nói thầm: “cần gì phải áo quần rườm rà kiểu cọ chứ? Như vầy cũng tươm tất và lịch sự chán! Mà quan trọng nhất là thiệp mời. Mình được mời đàng hoàng chứ bộ. Khách mời, chẳng phải rất vinh dự đó sao?” Cô giữ một dáng đi nhẹ nhàng nhưng đĩnh đạc và nét mặt duyên dáng, tự tin...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Nắng thu vàng P1Tác Giả: Phương Hồng Thủy NẮNG THU VÀNG Phần 1 V ới bộ cánh quần Jean bó sát, áo sơ mi hơi rộng, tay ngắn màu xanh, KiềuLinh cũng cảm nhận mình hơi lạc lõng trong buổi tiệc tối nay. Song, ngoài mặtcô phớt tỉnh, trong lòng thì nói thầm: “cần gì phải áo quần rườm rà kiểu cọ chứ?Như vầy cũng tươm tất và lịch sự chán! Mà quan trọng nhất là thiệp mời. Mìnhđược mời đàng hoàng chứ bộ. Khách mời, chẳng phải rất vinh dự đó sao?” Cô giữ một dáng đi nhẹ nhàng nhưng đĩnh đạc và nét mặt duyên dáng, tự tinchậm rãi bước vào phòng tiệc. Căn phòng rộng của một nhà hàng, những chiếcghế bọc vải có buộc nơ vàng ánh, ánh đèn trắng vàng xen nhau trên chùm đènpha lê thật sang trọng và ấm cúng. Làm nền cho không khí phòng tiệc là âmđiệu khá sôi động của một bản nhạc nước ngoài, những tiếng cười nói lao xaocủa gần năm mươi người, hầu hết đều trẻ tuổi. Thêm vào đó là hương nước hoa,phấn sáp hòa quyện vào mùi thức ăn thành ra cái mùi vị nồng nồng tưởng nhưđặc sánh lại. Có vẻ thực đơn thức ăn tự chọn khá phong phú. Kiều Linh chọn chỗ ngồi vàcó người bắt chuyện với cô ngay sau đó. Một nữ thư ký làm việc cho công tyliên doanh nước ngoài. Kiều Linh cho biết mình được trưởng phòng cử đi thayvì bà có việc gia đình đột xuất. Cô nói mà cảm thấy thú vị là ở đây sẽ chẳng có ai biết cô đang bắt đầu lâmnguy cơ mất việc. Ngồi một lúc nghe chủ tiệc tuyên bố lý do, nói vài lời xã giao bóng bẩy, ainấy không còn bận tâm mấy đến chủ nhân. Họ trò chuyện với nhau. Quen thânthì nói cười thoải mái, còn vừa mới biết thì ý tứ, từ tốn. Rồi đi lấy thức ăn, đồuống. Kiều Linh cũng không khác họ. Cô đến bên bàn cầm một cái dĩa và bắt đầuchọn thức ăn. Chà chà! Những miếng thịt tẩm bột chiên mới hấp dẫn làm sao: - Em cứ để cho anh! Anh làm được mà! Giọng đàn ông quen thuộc làm Kiều Linh chú ý và day qua. Đúng là VĩnhToán! Anh ta đứng bên cạnh một cô gái, hình như cô ta cũng lấy thức ăn nhưKiều Linh nhưng Vĩnh Toán tình nguyện phục vụ. Anh ta vẫn vậy, ăn mặc chải chuốt, nụ cười quyến rũ có lẽ không bao giờ tắttrên miệng và mái tóc bồng, lợi thế thu hút phụ nữ của anh ta thì rõ ràng đãđược chải sấy ở một hiệu tóc không tệ.www.vuilen.com 1Tác Giả: Phương Hồng Thủy NẮNG THU VÀNG Kiều Linh liếc nhanh sang cô gái, vóc người vừa phải, tròn trịa. Trang phụcđẹp, đeo nữ trang khá nhiều trên cổ và hai tay. Cô ta đẹp nhưng nét đẹp sắc sảonếu không nói là dữ dằn. Kiều Linh có thể nhận thấy Vĩnh Toán đang lấy lòngcô ta. Toán nhận ra Kiều Linh. Anh ta có vẻ bất ngờ lắm. Làm ngơ ư? Vờ nhưchưa hề quen biết? Có lẽ không ổn. - Ồ... Kiều Linh! Cô... cũng đến đây à? Kiều Linh thầm hài lòng vì Vĩnh Toán đã chủ động chào mình dù là bất đắcdĩ. - Chào anh Toán! Lâu quá mới gặp anh. Cô gái đi cùng Vĩnh Toán tò mò nhìn Kiều Linh rồi ngước lên ý hỏi anh tangười phụ nữ này là ai? Vĩnh Toán cười với cô ta: - À, để anh giới thiệu nhé! Cô Kiều Linh đây là đồng hương của anh... Cònđây – Anh ta nói với Kiều Linh - Đây là bạn gái của tôi, tên Thúy Lan. - Hân hạnh chào chị! Nụ cười điểm nhẹ trên môi Thúy Lan: - Chào cô! Nói vậy cô cùng quê với anh Toán? Nhà có gần nhau không? Kiều Linh không nhìn thẳng Vĩnh Toán, nhưng biết chắc anh ta đang bồnchồn, lo lắng. Nếu bây giờ mà cô nói rằng không phải vậy, cô và anh ta từnghẹn hò với nhau thì... anh ta tiêu đời. Tuy nhiên cô không chút hứng thú. Hơi so vai, cô đáp: - Khi còn ở quê, thi thoảng tôi mới gặp anh Toán ở chợ. Chỉ là đồng hươngđơn thuần thôi, thậm chí tôi còn chưa biết nhà anh Toán ở đâu nữa. Vĩnh Toán người nhẹ nhõm hẳn đi. Anh ta xuề xòa: - Tôi không ngờ lại gặp cô ở đây... Kiều Linh so vai: - Thật ra tôi không thích những buổi tiệc như vầy cho lắm. Tối nay tôi đếnđây thay cho trưởng phòng của tôi.www.vuilen.com 2Tác Giả: Phương Hồng Thủy NẮNG THU VÀNG Thúy Lan nhận xét: - Ừ! Tôi cũng thấy cô chẳng có nét gì hợp với khung cảnh và không khí ởđây cả. Kiều Linh hiểu Thúy Lan muốn nói gì. Cô chỉ cười nhẹ, tiếp tục lấy thức ănđồ uống. Vĩnh Toán và Thúy Lan cũng gắp thức ăn. Kiều Linh đoán đầy chính là côgái mà sau khi quen biết, Vĩnh Toán quyết định chia tay Kiều Linh. Giai đoạnđó gia đình Kiều Linh xảy ra nhiều việc nên cô chẳng còn mấy thời gian và tâmtrí mà nghĩ đến thay đổi của Vĩnh Toán. Rồi thời gian sau đó, anh ta biệt tăm.Gần đây cô mới nghe nói, anh ta làm cho một công ty nào đó... Vài đứa bạn cũbảo nhau rằng anh ta đang cố gắng chiếm lấy cảm tình của con gái ông chủ côngty. Thì ra cô chủ đó chính là Thúy Lan! Nếu như anh ta theo đuổi Thúy Lancũng phải. Cô ta trẻ trung, xinh đẹp và hấp dẫn. ...