Danh mục

Nắng thu vàng P8

Số trang: 0      Loại file: pdf      Dung lượng: 243.27 KB      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Ngồi vào xe, bà Mỹ Đức còn dặn dò thêm: - Con nhớ đó, phải chọn kiểu áo mới nhất ấy. - Dạ! - Kiều Linh cười: - Mẹ đã dặn con hơn ba lần rồi. Con nhớ mà mẹ. Bà Mỹ Đức gật đầu cười xòa. Kiều Linh không phải là đứa hay quên. Bà quá cẩn thận. Nhưng buổi tối hôm nay thật sự quan trọng. Bà không muấn có một sai sót nào dù thật nhỏ. Bà Mỹ Đức chợt nhíu mày. Tại sao Hân chưa lên xe? Ngoảnh nhìn phía sau bà thấy Hân đang nói...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Nắng thu vàng P8Tác giả: Phương Hồng Thủy NẮNG THU VÀNG Phần 8 N gồi vào xe, bà Mỹ Đức còn dặn dò thêm: - Con nhớ đó, phải chọn kiểu áo mới nhất ấy. - Dạ! - Kiều Linh cười: - Mẹ đã dặn con hơn ba lần rồi. Con nhớ mà mẹ. Bà Mỹ Đức gật đầu cười xòa. Kiều Linh không phải là đứa hay quên. Bà quácẩn thận. Nhưng buổi tối hôm nay thật sự quan trọng. Bà không muấn có mộtsai sót nào dù thật nhỏ. Bà Mỹ Đức chợt nhíu mày. Tại sao Hân chưa lên xe? Ngoảnh nhìn phía saubà thấy Hân đang nói gì đó với Kiều Linh. Cả hai đều lộ vẻ nghiêm túc, khẩntrương. Hình như là vấn đề gì đó mà cả hai đều đang quan tâm. Hai đứa này thìcó chuyện gì? Bà mở cửa xe, đúng lúc Hân quay bước. Hân lên xe khởi động máy: - Vừa rồi hai người nói gì mà tôi thấy có vẻ căng thẳng vậy Hân? Hân đáp qua quýt: - Dạ, không có gì đâu ạ. Hừ, đáng ngờ quá! Bà Mỹ Đức định bụng lát nữa sẽ cho người đi điều traxem. Với bà, một khi cảm thấy có gì đó hơi bất bình thường diễn ra trước mắt làbà không thể nào yên tâm được. Lúc nãy Kiều Linh bảo Hân buổi trưa nay hãy để cô lái xe đưa bà Mỹ Đứcvề nhà. Trên đường đi, cô sẽ chở bà qua bệnh viện. Từ hôm qua, sau khi gặpNguyên Ngữ về, cô cứ phân vân rất muốn nói chuyện con trai Nguyên Ngữ chobà nghe, nhưng Hân ngăn cản. Anh biết có nói cũng không được kết quả gì. Gầnmười năm sống ở gần bà, anh quá hiểu người phụ nữ bản lĩnh và có phần kỳquặc này. Bà giúp Kiều Linh, đầu tư vào cô hàng chục triệu đồng. Bà cũng từnggiúp rất nhiều người. Nhưng với con trai Nguyên Ngữ thì lại là chuyện khác.Hân cũng không thể lý giải được. Không lẽ bó tay? Không lẽ sống trong cảnh ấm êm, đầy đủ mà nhìn NguyênNgữ rơi dần vào vùng đen tối? Kiều Linh quyết định sẽ làm theo cách của mình. Thờí gian không cho phépcô trù trừ nữa. Hoặc ăn cả hoặc ngã về không. Cô sẽ đặt bà Mỹ Đức vào tình thếmà nếu bà thật sự không động lòng trắc ẩn chăng nữa thì vẫn phải chấp nhận sựmặc cả Kiều Linh đưa ra.www.vuilen.com 123Tác giả: Phương Hồng Thủy NẮNG THU VÀNG - Tôi thấy cô làm vậy là mạo hiểm lắm. Lỡ như bà chủ vẫn dửng dưng, mànhững thỏa thuận giữa cô với bà chủ bị chấm dứt, thì cô tính sao? - Hân hỏi cônhư vậy. Kiều Linh đủ tự tin! Mà cô đã suy nghĩ rồi. Mạng sống, sự khỏe mạnh của béNguyên Khang quan trọng gấp trăm lần sự trả thù của cô dành cho Vĩnh Toán. Trước khi vào văn phòng, bà Mỹ Đức dặn Hân: - Mười một giờ cậu đến đón tôi về nhé! Tôi phải xem Kiều Linh có chuẩn bịtốt không? Công việc cuốn lấy bà Mỹ Đức nên bà quên béng đi ý định gọi người điềutra chuyện Hân và Kiều Linh. Mười một giờ trưa, bà xuống gara. Kiều Linh mở cửa xe, tươi cười: - Mẹ! Con sẽ đưa mẹ về. Bà bửng lửng: - Ủa! Cậu Hân đâu mà con ở đây? - Anh Hân nói có chuyện đột xuất gì đó, nhờ con thay ảnh đưa mẹ về. Bà phàn nàn: - Cái thằng này cũng tệ. Lên văn phòng báo với mẹ một tiếng cũng đượcvậy. - Có lẽ anh Hân sợ làm ảnh hưởng công việc của mẹ. - Ờ Kiều Linh nè! Con với Hân có gì hả? Kiều Linh giật mình, cô nói nhanh: - Dạ có gì là có gì mẹ? Tự nhiên mẹ nghĩ gì kỳ quá. - Là tại... hồi sáng mẹ thấy con nói chuyện với cậu ấy. Mẹ thấy là lạ. Kiều Linh nín thờ. Dễ sợ thật! Bà chú ý từng ly từng tí. Kiều Linh cười nhỏ, hai bên má ửng hồng lên: - Thì ra là thấy tụi con nói chuyện mà mẹ nghĩ vậy. Đáng lẽ hồi sáng con láixe đưa mẹ tới công ty. Con năn nỉ mà anh Hân có chịu đâu. Ảnh còn nghi ngờtrình độ lái xe cùa con. Thầy không tin ở trò. Mẹ thấy có vô lý không mẹ?www.vuilen.com 124Tác giả: Phương Hồng Thủy NẮNG THU VÀNG Bà Mỹ Đức hoang mang, không hiểu sao bà vẫn cảm thấy bất an. Cô con gáinuôi trưa nay tự dưng nói nhiều quá, dạn dĩ hẳn lên. Khác với tính cách mà bànhận xét là khép kín và hơi âm thầm của cô. Bà ậm ừ, đưa mắt ngắm nhìn qua bên đường. - Ủa! Nãy giờ con chạy lòng vòng đi đâu vậy Kiều Linh? Đường này... Kiều Linh nhìn vào kính chiếu hậu: - Con xin lỗi mẹ vì đã tự ý… Trước khi về nhà, con muốn mẹ ghé qua mộtnơi. - Nơi nào? - Dạ, là bệnh viện. - Bệnh viện? - Bà Mỹ Đức lo lắng: - Người nhà của con bị bệnh à? Có nặnglắm không? Xe từ từ dừng lại trước bệnh viện nhi đồng. - Bây giờ con xin được im lặng. Lát nữa mẹ sẽ rõ mọi chuyện. Mời mẹ theocon ạ! Bà Mỹ Đức hết sức hoang mang. Vốn là người luôn nắm chắc và tự giảiquyết mọi vấn đề lớn nhỏ từ trong nhà cho tới ngoài công ty. Bỗng nhiên phảithụ động, nghe theo Kiều Linh mà chẳng biết mình sắp đối diện với điều gì. Sau một hồi đi lòng vòng, ngang những hành lang phòng chờ khám và lưubệnh đầy trẻ con và người lớn. Nhếch nhác nhiều hơn đàng hoàng, sang trọng.Kiều Linh mở cửa một phòng lưu bệnh và nắm tay dắt bà vào. - Thưa mẹ, là thằng bé này. Kiều Linh đưa bà đến giường bé Nguyên Khang. Thằng bé nằm thiêm thiếp.Nhìn nó, người ta liên tưởng đến chiếc lá mỏng manh trên cành trước cơn giôngbão, Bà Mỹ Đức hoang mang: - Nó là... - Dạ, tên nó là Nguyên Khang. - Sao? - Là con trai của Nguyên Ngữ! Nó đang bị bệnh rất nặng, cần phẫu thuậtsớm. Phẫu thuật tim đó mẹ à! Nếu phẫu thuật xong nó khỏe lại vẫn phải điều trịtiếp bệnh phổi có nước. Mẹ ơi...www.vuilen.com 125Tác giả: Phương Hồng Thủy NẮNG THU VÀNG Tim bà Mỹ Đức thắt lại. Thì ra Kiều Linh và Hân hợp lại gạt bà. Con củaNguyên Ngữ ư? Con của nó với con ả giang hồ đó. Ngay từ đầu chúng đã nuôi ýđồ dùng thằng nhỏ này đổi lấy gia sản. Bà sớm biết như vậy nên mới cứng rắnkhông nhân nhượng. Bà nghiêm khắc nhìn Kiều Linh: - Hôm nay con quá đáng lắm! Kiều Linh à. Về nhà mẹ sẽ nói chuyện với consau. Kiều Linh giữ chặt tay bà. Cô nói n ...

Tài liệu được xem nhiều: