Danh mục

Nắng trong mắt trong

Số trang: 11      Loại file: pdf      Dung lượng: 150.09 KB      Lượt xem: 5      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Sét đánh. Không phải giữa cơn giông, mà là khoảnh khắc yêu từ cái nhìn đầu tiên.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Nắng trong mắt trong Nắng trong mắt trongSét đánh.Không phải giữa cơn giông, mà là khoảnh khắc yêu từ cái nhìn đầu tiên.Say nắng.Không phải khi sân trường ngợp nắng, mà là khi nắng trong đôi mắt một ai.I/ Lơ lửng như những đám mây kemGiữa lúc chìm trong cơn mơ như được ém kĩ trong sâu thẳm tầng mây xanhlơ, tiếng chuông báo thức chợt rung lên xé toạc màn mây ấy, khiến tôi rơi tựdo.Bừng tỉnh.Tôi cáu kỉnh tắt chuông điện thoại, tự nhủ có biết đặt chuông dài thêm mộttiết học nữa. Tôi vươn vai duỗi thẳng thân người (hẳn là) một mét tám có dư.Dẫu sao được ngủ nơi phòng y tế yên tĩnh, thơm thơm mùi hoa hồng này vẫnđã hơn nhiều so với việc nằm dài trong tiết sử của ông thầy khó tính. Tôi đãbùng tiết.Trong lúc định bật tôm ngồi dậy, tôi bỗng nghe tiếng động lạ. Khe khẽ thôi!Trong căn phòng bé tí hin này không chỉ có mình tôi?! Tôi đưa mắt đảo mộtvòng, và bất giác nhận ra tiếng động xuất phát từ phía bên kia tấm rèm che.Hẳn là có người (cũng bùng tiết?) đang nằm bên giường kế bên được phâncách với giường tôi bằng một tấm rèm hoa trắng.Tò mò, tôi rón rén xê người lại, đưa tay kéo tấm rèm, lén lún nhìn. Tôi đơhình. Như có bàn tay lạnh một sáng mùa đông ve vuốt từ đầu xuống chânkhiến từng phần cơ thể tê dại. Phía bên kia tấm rèm, một cô gái nằmnghiêng, đôi mắt hướng ra khung cửa sổ nhỏ, nhìn những vệt mây lơ lửng.Đôi mắt ấy sáng và trong veo như một vạt nắng đầu hạ. Đôi mắt nhìn trờinhư đôi mắt một đứa trẻ nhìn thấy những cây kem sữa dừa từ xa.Hồ như có hiệu ứng hút ánh nhìn cực mạnh, tôi cứ trân trân nhìn vào đôi mắtấy. Và nếu cô nàng kia không bất chợt quay lại nhìn tôi (chắc phát hiện cókẻ nhìn lén), thì không biết tôi còn ngơ ngẩn đến khi nào.Trong lúc tôi không biết phải làm bộ mặt như nào và nói như nào thì tôi đãthấy cô nàng đỏ ửng đôi má, nàng nhanh chóng trèo ra khỏi giường. Thờiđiểm ấy, cơn váng vất trong tôi chưa dứt, tôi bất giác nhìn những đám mâynhư gần ngay ngoài khung cửa gỗ. Chúng tựa như những cây kem xốp mềm,cứ bồng bềnh, bồng bềnh…II/ Hàng rào- Thằng điên! – Ấy là câu tôi nhận được nhiều nhất khi nhờ những đứa từ cạcứng đến cạ mềm tìm giúp trong trường một cô nàng… mắt nắng. Khôngbiết tên, không rõ tuổi, tôi cũng chẳng nhớ gì hơn về nàng ngoài đôi mắt“đốn tim” ấy. Mà ngôn từ của tôi lại chẳng đủ để miêu tả đôi mắt thành rachỉ biết gọi là mắt nắng.Hai ngày tôi lùng sục khắp nơi tìm Mắt Nắng. Tôi chăm lượn vèo vèo khắpcác hành lang lớp học, đứng ở điểm nào cũng cố tia 360 độ để tìm gươngmặt ấy. Rốt cuộc, kết quả chỉ là con số 0. Nhưng, ai đó đã nói điều gì đến rồicũng phải đến, chỉ là sớm hay muộn. Tôi cuối cùng cũng gặp được nàng,Trong một buổi sớm hiu hiu gió, khi tôi đang ngồi vẩn vơ trên lan can lớphọc thì Mắt Nắng đi lướt qua. Như một tia điện xẹt qua, mắt tôi bị thu hútngay tức khắc. Tôi nhảy xuống đất và (không suy nghĩ) lao tới chặn đườngcô nàng. Nàng tròn mắt ngước nhìn. Tôi không rõ nàng còn nhớ tôi không,chỉ biết lúc ấy sao mà rối và nghẹn họng. Rồi ngớ ngẩn thế nào tôi buộtmiệng hỏi:- Cậu cũng hay bùng tiết à?Đôi mắt tròn nhìn tôi trân trân như không thể ngạc nhiên hơn. Rồi nàng gật.- Thế cậu nhớ tôi không? – Vẫn câu hỏi lãng xẹt.Nàng lại gật.- Thế cậu tên gì Mắt Nắng? – Hỏi xong tôi mới sực nhớ cái tên Mắt Nắng tựđặt đấy thật không hợp khi đem ra lúc này, cơ mà lỡ miệng rồi, hic.Hình như có ai đó đang gọi Mắt Nắng từ phía xa, nàng chỉ nhìn tôi, cười rồichạy đi mất.Nụ cười ấy in lên võng mạc tôi rồi hình như cứ nằm im ở đấy, như dính keo.Một nụ cười dịu dàng với một bên má lúm. Sự thật là tôi bị “tim bay” tớinàng mất rồi. “Tim bay” nghĩa là từ tim này bay tới tim kia một thứ tình cảmrất là… tim bay ấy. Mà lại là lần đầu mới… nguy hiểm chứ. Một thằng contrai “lưng dài tốn vải”, còn mê Đảo rồng và nghiện Dota như tôi thì làm gìđã biết cảm nắng! Chẳng sao, ai cũng có lần đầu, sao phải xoắn!Mấy tên chiến hữu của tôi nghe tin tôi “bị tim bay” liền xúm xít hết cả lên.Thế rồi nào những kế hoạch xin facebook, email, điện thoại, vân vân và mâymây được đề ra. Nhưng vẫn chưa thấy nhân vật chính ở đâu. Tôi mất dấunàng hẳn một tuần! Nỗi tò mò ban đầu biến dạng thành nỗi nhớ.Lần đầu tôibiết nhớ một người còn khó chịu hơn cả cơn thèm game.Trong ngôi trườngnày, trên mặt đất dưới bầu trời này, nàng có thể ở đâu?Sực nhớ ra một điều quan trọng, tôi phóng vèo xuống phòng y tế, lân la hỏicô phụ trách về cô bạn nằm ở đó hơn một tuần trước. Tim tôi đập thình thịchnhư đang làm nhiệm vụ cho boss trong trận chiến ác liệt khi cô phụ tráchnhíu mày ngẫm lại. Và lòng tôi nổ pháo hoa tưng bừng như vừa thắng trận,nhìn cột máu tăng vọt khi cô bảo nhớ cô bạn. Yeah!!!Tôi lân la hỏi được tên, lớp cô nàng. Mọi việc đều ổn trừ một việc! Nó nhưchiếc bánh răng lệch khỏi vòng quay, mà có mơ tôi cũng không ngờ tới.- Cô hi vọng em quan tâm đến cô bạn nhỏ ấy. Cô bé rất ít bạn, và bị cô lập.Cô bé bị câm!Tôi cảm giác như có hòn đá tảng đè xuống đầu. Cảm giác tò mò hay nhungnhớ loãng r ...

Tài liệu được xem nhiều: