Thông tin tài liệu:
Tuấn và Trang quen nhau được hai năm, trải qua nhiều khó khăn mới được hai gia đình cho phép. Lần đầu tiên hai người đi chơi xa nhưng Tuấn có ngờ đâu đây cũng là lần cuối cùng đi chơi chung của hai đứa. -Wa! Gió ở đây mát quá Tuấn nhỉ! – Trang mỉm cười thật tươi rồi dang rộng đôi tay đón cơn gió trong lành. -Ừ! Mát thật! - Tuấn nhìn Trang díp mắt cười. -Tuấn! nhìn kìa mặt trời xuống biển đẹp wá! -Trang chạy lại níu tay áo Tuấn reo lên như một đứa...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Nếu có một ngày ...thời gian làm anh quên emNếu có một ngày ...thời gian làm anh quên emTuấn và Trang quen nhau được hai năm, trải qua nhiều khó khăn mới được hai giađình cho phép. Lần đầu tiên hai người đi chơi xa nhưng Tuấn có ngờ đâu đây cũnglà lần cuối cùng đi chơi chung của hai đứa.-Wa! Gió ở đây mát quá Tuấn nhỉ! – Trang mỉm cười thật tươi rồi dang rộng đôitay đón cơn gió trong lành.-Ừ! Mát thật! - Tuấn nhìn Trang díp mắt cười.-Tuấn! nhìn kìa mặt trời xuống biển đẹp wá! -Trang chạy lại níu tay áo Tuấn reolên như một đứa con nít.-Nhìn Trang kìa trông giống con nít wá! - Tuấn nhìn Trang giọng đầy chế giễu.-À! Tuấn dám nói Trang giống con nít hả ! Để Trang bắt được thì biết tay Trang !Đứng lại !-Chết tui rồi !-Đứng lại !Thế là Trang rượt Tuấn chạy vòng vòng quanh bờ biển.Đêm xuống nhẹ nhàng trên biển như một tấm màn nhung che phủ cà bầu trời, ánhđèn của những con thuyền đánh cá ra khơi xa xa, lung linh huyền ảo. Tiếng sóngbiển lao xao. Hàng dừa vi vu trước gió. Tất cả tạo lên một không gian tuyệt đẹp.Tuấn và Trang nằm trên bờ biển ngắm những ánh sao lấp lánh trên bầu trời.Trang nhìn Tuấn thật kĩ, thật kĩ để khắc vào tâm trí mình hình ảnh của Tuấn. BỗngTuấn quay về phía Trang.-Trang ! Sao nhìn Tuấn lạ vậy ? Bộ, mặt Tuấn có dính gì sao ?-Hả !À không !-Có chuyện gì với Trang vậy ?-Đâu có gì ! À ! Tuấn này ! Lỡ mai này Trang có đi đến một nơi nào xa thiệt xaTuấn sẽ làm gì ? Tuấn có nhớ Trang không ?-Tất nhiên rồi . Tuấn sẽ chờ Trang quay về,Tuấn sẽ nhớ Trang thiệt nhiều.-Nếu Trang không trở về ?-Trang đi đâu mà không trở về ?-Thì Tuấn cứ trả lời Trang đi !-Nếu được Tuấn sẽ đi tìm Trang. Mà Trang hỏi vậy để làm gì ?-Hổng có gì ! Trang chỉ hỏi vậy thôi! Tuấn xem kìa! Chùm sao kia là chùm sao gìTuấn biết không? – Trang lờ đi.-Chùm sao kia là chùm sao Thần Nông là chùm sao chiếu mạng của Trang đó. Cònchùm sao kia chùm sao ở phía xa kia là chùm sao Xử Nử chùm sao chiếu mạng củaTuấn đó, Trang thấy chưa ?-A! Trang thấy rồi! Wa! Công nhận Tuấn biết nhiều dữ vậy ta!-Tất cả là do bà Tuấn chỉ cho đó! - Tuấn mỉm cười đầy tự hào.-Tuấn sướng ghê có bà chỉ cho, còn Trang thì bà ở tuốt ngoài Bắc lận! Chán lắm!-Không có bà chỉ cho thì có Tuấn nè, Tuấn tình nguyện chỉ cho Trang. Lần sau códịp ra biển nữa Tuấn sẽ chỉ cho Trang. Thôi sắp sáng rồi mình ngắm bình minhlên rồi đón xe về nha!-Ừ! – Trang cười thật tươi giấu đi nét buồn trên đôi mắt – Còn có lần nữa sao?biết tới khi nào mới có lần sau hả Tuấn? Ngày mai Trang đi Tuấn ở lại lúc nàocũng phải vui vẻ giống như bây giờ nhé Tuấn! Tạm biệt!Sau chuyến đi đó được một ngày. Trang đi du học, mọi người ai cũng biết chỉ cóTuấn là không biết. Khi đi Trang cũng không một lời từ biệt chỉ để lại cho Tuấnmột lá thư. Hôm Trang đi Tuấn không hề hay biết, gọi điện thoại bàn cho Trang thìkhông có ai nhấc máy, điện thoại di động thì Trang không nghe, đến nhà Trang thìchẳng có ai ở nhà.Hai ngày sau Tuấn đến nhà Trang thì em Trang cho biết Trang đã đi du học vàchuyển cho Tuấn lá thư mà Trang để lại.Gửi TuấnTuấn thân mến!Đầu thư Trang không biết nói gì hơn. Trang chúc Tuấn ở lại mạnh khỏe, thi đậuđại học và lúc nào cũng có nụ cười trên môi.Xin lỗi Tuấn thật nhiều vì đã đi mà không một lời từ biệt! Khi Tuấn đọc lá thư nàycó lẽ Trang đã ở một nơi thật xa, thật xa cách Tuấn nửa vòng trái đất. Đừng giậnTrang nha Tuấn! Chỉ vì Trang sợ khi nhìn thấy Tuấn Trang sẽ không nỡ đi nên đãkhông cho Tuấn biết. Một lần nữa thật lòng xin lỗi Tuấn. Nhưng dù có đến một nơixa xôi đến mấy nhưng trái tim Trang sẽ luôn, sẽ và mãi mãi nhớ về quê hương nơicó gia đình, bạn bè, người thân và có cả Tuấn. Tuấn phải hứa với Trang là dùkhông có Trang, Tuấn vẫn phải luôn luôn mỉm cười và hãy làm giống như nhữnggì Tuấn đã nói lần ở bãi biển nhé! Điều đặc biệt là phải thi đậu đại học nha! Tạmbiệt!Khi nhận được lá thư của Trang không hiểu sao Tuấn không buồn mà còn lấy đó làđộng lực cho mình cố gắng. Cuối cùng thì những cố gắng học tập của Tuấn đãđược đáp lại khi Tuấn đậu vào trường ĐH- KT. Xuốt hai năm đầu ĐH tuần nàoTuấn và Trang cũng gởi e- mail liên lạc. Nhưng càng về sau càng ít và bặc vô âmtín. Những lá thư Trang gởi cũng không có hồi âm. Học xong ĐH Trang ở lại đểhọc lên thạc sĩ.Hai năm sau.Ngồi trên máy bay về Việt Nam mà lòng Trang cảm thấy bồi hồi đến lạ. Trangmong sớm được gặp lại Tuấn, gặp lại gia đình, bạn bè, người thân.Bứơc ra khỏi cửa sân bay, Trang đưa mắt nháo nhác tìm người thân. Kia rồi, ra đónTrang có ba mẹ Trang, có cả em Trang rồi có cả các cô, dì, chú, bác và bạn bè cũnữa.Trang chạy thật nhanh về phía mọi người, bao nhiêu cảm xúc mà Trang kìmnén bao năm xa nhà nay trỗi dậy trong Trang làm Trang bật khóc. Mọi người đềuđến đủ, nhưng Trang tìm quanh thì không thấy Tuấn đâu. Trong Trang có một sựhụt hẫn vô cùng to lớn.Mấy ngày Trang ở nhà cũng không thấy Tuấn đến. Trang bèn đến nhà Tuần thì mẹTuấn cho biết Tuấn đ ...