Danh mục

Nếu có thể, hãy gọi lại cho tôi nhé!

Số trang: 5      Loại file: pdf      Dung lượng: 128.53 KB      Lượt xem: 5      Lượt tải: 0    
Jamona

Phí lưu trữ: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (5 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tôi dập máy thậm chí còn chưa biết tên cô ấy. BodyNói thật thì tôi chỉ bị bấm nhầm số điện thoại. Tôi định gọi cho một người bạn ở Akron, và hẳn tôi đã bấm nhầm một số nào đó trong dãy số liên tỉnh dài ngoằng đó. .- Cậu có biết gì về mèo không? - Giọng cô gái đó hỏi sau khi sự việc đã rõ ràng là tôi gọi nhầm số.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Nếu có thể, hãy gọi lại cho tôi nhé! Nếu có thể, hãy gọi lại cho tôi nhé!Tôi dập máy thậm chí còn chưa biết tên cô ấy. BodyNói thật thì tôi chỉ bị bấmnhầm số điện thoại. Tôi định gọi cho một người bạn ở Akron, và hẳn tôi đã bấmnhầm một số nào đó trong dãy số liên tỉnh dài ngoằng đó.- Cậu có biết gì về mèo không? - Giọng cô gái đó hỏi sau khi sự việc đã rõ ràng làtôi gọi nhầm số.- Không, xin lỗi… - Tôi nói, dự định nhanh chóng tắt máy để gọi lại cho đúng số.- Tôi có hai con mèo - Giọng nói tiếp tục, chẳng buồn quan tâm đến mong muốnngắt cuộc gọi của tôi - Nhưng bọn chúng đi đâu rồi ấy. Tôi không thấy chúng suốttừ hôm Chủ Nhật và tôi không biết liệu chúng có thể tự về không…Tôi lắc đầu dù biết người ở đầu dây bên kia không nhìn thấy. Có lẽ người nàykhông hiểu rằng tôi đang gọi từ một địa điểm cách đó đến cả ngàn dặm. Và tôiđang có nhiều cuộc hẹn, trong khi gọi đường dài lại rất tốn tiền. Tôi không chắcliệu người này muốn trở thành bạn của mình hay thế nào, dù rõ ràng là họ khôngcó ý định kết thúc cuộc gọi một cách dễ dàng. Tuy nhiên, vẫn có điều gì đó tronggiọng nói này khiến tôi giữ máy.- Tôi xin lỗi, nhưng tôi không biết nhiều về mèo lắm… - Cuối cùng tôi nói - Haycô thử kể về chúng cho tôi nghe xem?Tiếp theo đó là một đoạn độc thoại dài dòng và buồn bã về mèo, rồi về nấu nướng,rồi về cuộc sống hầu như một mình khi bố cô ấy là một thợ mỏ và luôn vắng nhà.Tôi cũng biết được rằng cô gái đó không có mẹ, và bị một chứng bệnh gì đó khiếnchân tay rất yếu ớt, và bây giờ cô ấy tự kiếm tiền bằng cách ở nhà thêu vỏ chăn, đểbố cô khỏi phải lo cho cô quá nhiều.À, và thêm một điều nữa là cô ấy rất yêu hai con mèo của mình.Sau khi hứa sẽ đăng lên mạng giúp cô ấy để tìm Hansel và Gretel (hai chú mèo củacô ấy), tôi chào tạm biệt.- Tôi có thể đề nghị điều này được không… - Cô ấy nói ngập ngừng, gần như nănnỉ - Nếu có thể, hãy gọi lại cho tôi nhé.Tôi lơ đãng trấn an cô ấy rằng tôi sẽ gọi lại, rồi dập máy xuống trước khi nhận rarằng mình thậm chí còn chưa biết tên cô ấy. Tôi cầm máy điện thoại lên định bấmgọi lại nhưng không biết lúc nãy đã bấm nhầm số nào để gọi lại. Tôi bắt đầu cânnhắc mọi xác suất toán học, nhưng nhanh chóng nản lòng. Tôi đã vừa nói một lờihứa mà tôi sẽ không thể thực hiện được.Và một cuộc sống lặng lẽ, cô độc lại vừa trở nên lặng lẽ hơn. Và cô độc hơn.Bây giờ, nếu bạn nghĩ rằng tôi đang viết những điều này bởi tôi cảm thấy tội lỗi vàtôi muốn bằng cách nào đó có thể bù đắp được cho sự vô tâm và thiếu nhạy cảmcủa mình, thì bạn đã đúng. Giọng nói rụt rè, yếu đuối của cô ấy cứ ám ảnh tôi, nhắctôi về cách đối xử hời hợt của chúng ta với nhiều người khác. Nhất là khi họ khôngphải là người có ích lợi gì cho chúng ta, thì dường như họ bị bỏ quên, và bị coi làmột mối quan hệ ít giá trị.Thật không may, không phải ai cũng có thể đóng góp thật nhiều, thật rõ ràng chonhững người xung quanh. Rất nhiều người thậm chí khó có thể chăm sóc cho bảnthân mình, và việc phải lệ thuộc vào người khác khiến chính họ buồn bã, căngthẳng, cũng như là cả một thách thức với những người phải chăm sóc họ. Mà ít ainhìn thấy rằng kể cả những người đó cũng đang cố gắng để biến thế giới này thànhmột nơi tốt đẹp hơn cho tất cả chúng ta cùng sống.Bạn chẳng mất gì nhiều để nâng đỡ tinh thần của một người ít nhận được sự quantâm. Bạn chẳng mất gì nhiều để đem lại niềm vui cho bất kỳ ai mà bạn quen biết,đặc biệt là những người tưởng như chẳng thể tạo thành một mối quan hệ giá trị choai. Một lần ghé thăm đơn giản, một vài lời lẽ tử tế trong một tấm thiệp, một bứcthư hoặc một cuộc điện thoại - dù là nhầm số hay không. Điều quan trọng là một aiđó sẽ được nhớ đến, được tôn trọng; và họ biết rằng có người vẫn quan tâm đến họ.Còn bây giờ, tôi phải ngừng viết để đi gọi điện thoại cho một vài người đây. ...

Tài liệu được xem nhiều: