Tránh ra ! Trong khi Lăng Tiêu đang nhắm mắt trầm tư, một giọng nói trong trẻo lạnh như băng từ bên ngoài truyền đến. Dựa vào trí nhớ, Lăng Tiêu biết đó là Lăng Vận Nhi, Lăng Gia tiểu công chúa,
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ngạo Kiếm Lăng Vân-chương 2 Ngạo Kiếm Lăng Vân Tác giả: Tiểu Đao Phong Lợi Chương 2: Lăng Gia Tiểu Công Chúa - Tránh ra !Trong khi Lăng Tiêu đang nhắm mắt trầm tư, một giọng nói trong trẻo lạnh như băng từ bên ngoài truyền đến.Dựa vào trí nhớ, Lăng Tiêu biết đó là Lăng Vận Nhi, Lăng Gia tiểu công chúa,cũng là một Kiếm Sư bậc hai. Tuy nàng cũng là một thiên tài tập võ nhưng mọingười lại càng vị nể gia thế của nàng hơn, tất cả đều gọi nàng là “Lăng Gia tiểu Công Chúa”Cũng bởi vì Lăng Vận Nhi rất đáng yêu, so với tỷ tỷ Lăng Tố thì xinh đẹp hơn rất nhiều, da phấn dáng ngọc, lớn lên khẳng định nàng cũng là một tuyệt sắc giai nhân. Tướng quân có bốn người con, ba người có tài năng trác tuyệt trừ Lăng Tiêu, khiến rất nhiều người đoán rằng Lăng Tiêu căn bản không phải con của tướngquân, có điều cũng chỉ là lời nói vô căn cứ, tất cả cũng chỉ dám nghĩ trong bụng chứ không dám nói ra. - Tiểu thư….Tướng quân có lệnh…Tên hộ vệ thập phần khó xử nhìn Lăng Vận Nhi, thật sự hắn không muốn dâyvào tiểu Công Chúa ngỗ nghịch, tinh quái này, chẳng qua tướng quân có lệnh, bất luận kẻ nào cũng không được tới thăm Lăng Tiêu, nói là muốn để Lăng Tiêu tự mình bế môn suy nghĩ về lỗi lầm của mình. - Thập tam, ngươi không phải đối thủ của ta, đừng ép ta !!!Lăng Vận Nhi lạnh lùng, ngọc thủ trắng nõn giơ cao cây đoản kiếm cổ xưa nhìn Thập Tam thị vệ, rất có dáng vẻ một lời không hợp liền lập tức chuẩn bị động thủ. Quả thật, với năng lực Kiếm Thị bậc chín của Thập Tam, tuyệt đối không phảilà đối thủ của Kiếm Sư bậc hai Lăng Vận Nhi, thực lực vốn không liên quan tới tuổi tác….Ngạo Kiếm Lăng VânChẳng qua tướng quân có lệnh, Thập Tam cũng không dám cãi lời, khó xử đưamắt nhìn vẻ mặt lạnh lùng, nghiêm khắc của tiểu thư, Thập Tam thị vệ đưa mắt khó xử nhìn tên thị vệ trưởng… - Thập Tam, để nàng vào sau đó là một tiếng thở dài.Thập Tam thị vệ nghe thấy thanh âm của tướng quân, ngay lập tức khom người lui ra, Lăng Vận Nhi cũng không quay lại, hừ nhẹ một tiếng rồi vọt vào. Tướng quân Lăng Thiên Khiếu sắc mặt trầm ngâm nhìn xuống, trong đầu ôngnghĩ lại chuyện xưa lúc cô con gái nhỏ bảo bối quấn quýt lấy ông, trong lòng có chút bực tức, nhưng cũng vì sự đoàn kết của mấy đứa nhỏ mà vui mừng, ông cũng tự hỏi, có phải mình lần này thật sự đã sai lầm ? Có phải mình đã quan tâm quá ít tới Lăng Tiêu hay không?Nhưng nghĩ tới cảnh lão bằng hữu sắc mặt khó xử nói ra lời từ hôn khiến Lăng Thiên cảm thấy lửa giận xung thiên, tức giận kìm nén không thể giải phóng được.Nhiều năm như vậy, chưa bao giờ ông lâm vào tình thế xấu hổ quẫn bách nhưvậy. Lăng Thiên Khiếu cùng Lam Nguyệt Đế Quốc đại phú thương Tạ TrườngĐình cùng nhau lớn lên, là bằng hữu tốt nhất, thâm tình nhiều năm không thayđổi, cho nên việc hôn nhân từ nhỏ này đã được đính ước từ trước, không nghĩ rằng lại phát sinh ra chuyện này.Lăng Thiên Khiếu trong lòng thầm mắng đứa con Lăng Tiêu: “Chó má, ngay cả con gái cũng không chấp nhận nổi, làm thế nào xứng đáng nối dõi Lăng gia ? Còn nữa, hôn sự đã chấm dứt, nếu Lăng Tiêu vẫn cứ yếu đuối như vậy, chỉ sợ là sau này sẽ không thể nên người được!” Tướng quân Lăng Thiên Khiếu lửa giận đầy ngực, cũng mất luôn ý định tới thăm Lăng Tiêu, xoay người phẩy áo bỏ đi.Kỳ thật, Lăng Thiên Khiếu không phải không biết thực lực Lăng Tiêu kém hơnrất nhiều so với Tạ Hiểu Yên, chính mình quả thực có thể đã trách lầm đứa con, có lẽ nỗi oan này cũng do con bé kia gây ra. Chẳng qua thân phận Lăng Thiên Khiếu thế nào, làm sao có thể tìm một cô bé gây phiền toái ? Huống chi nàng còn là con Tạ Trường Đình, bằng hữu tốt nhất của mình.Ngạo Kiếm Lăng VânVì vậy, sau khi Lăng Tiêu tỉnh lại, Lăng Thiên Khiếu đã nghĩ rất kỹ, con cũng có nhiều loại, cũng có thể biết nỗi nhục nó phải chịu đựng, nếu là phế vật,chính mình có thể giúp một lần, không thể giúp trăm lần, ngược lại giúp nó có thể lại làm hại nó. Lăng Thiên Khiếu rất đau lòng nhưng cũng đáp ứng thỉnh cầu từ hôn của TạTrường Đình. Lăng Thiên Khiếu cũng không thực sự thích cô gái này, đa tình, quá đa tình, lại quá nhiều tâm kế, không thích hợp với Lăng gia.Lăng Thiên Khiếu thở dài, mười năm chiến đấu trên tiền tuyến đã hy sinh biếtbao nhiêu đồng đội, đến giờ không biết còn bao nhiêu người nhớ tới bọn họ ? Lăng Vận Nhi liếc mắt thấy tam ca đang nằm trên giường, nước mắt tuôn rơi, thanh âm nghẹn ngào nức nở - Tam ca, huynh không sao chứ, có phải bị thương rất ...