Danh mục

Ngày mai liệu em có bình yên

Số trang: 16      Loại file: pdf      Dung lượng: 239.81 KB      Lượt xem: 15      Lượt tải: 0    
Jamona

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Có những câu chuyện đời trải dài trên đôi bàn tay của hiện tại, cấu xé những nguyên do từ quá khứ. Nhưng cô phải làm gì khi cô là người gánh trên vai sai lầm của tạo hóa? Ai cũng nghĩ rằng trên đời này cuộc sống của Thảo Nguyên thật hạnh phúc. Cô học giỏi, xinh xắn, cao ráo. Gia đình đầy đủ, bề thế. Bố là giáo sư toán học, mẹ là giảng viên thanh nhạc
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ngày mai liệu em có bình yênNgày mai liệu em có bình yênCó những câu chuyện đời trải dài trên đôi bàn tay của hiện tại, cấu xé nhữngnguyên do từ quá khứ. Nhưng cô phải làm gì khi cô là người gánh trên vai sailầm của tạo hóa?Ai cũng nghĩ rằng trên đời này cuộc sống của Thảo Nguyên thật hạnh phúc. Côhọc giỏi, xinh xắn, cao ráo. Gia đình đầy đủ, bề thế. Bố là giáo sư toán học, mẹ làgiảng viên thanh nhạc. Họ chỉ có mình cô, luôn yêu thương, quan tâm và chiềuchuộng cô như một cô công chúa nhỏ. Cô biết cô được cha mẹ rất kỳ vọng. Và côchưa bao giờ làm cho cha mẹ thất vọng vì mình. Cuộc sống của cô tựa như mộtdòng sông êm ả, nhẹ nhàng và luôn trong mát.Nhưng tất cả đã vỡ vụn vào một ngày, khi cô vừa tròn 18 tuổi. Vào ngày sinh nhậtcủa cô, một bữa tiệc ấm cúng với những người bạn thân thiết. Ngay khi ánh mắtcủa cô nhìn thấy Ngọc Oanh, cô bạn thân suốt 18 năm qua thì trong lòng cô đã dấylên một cảm giác rạo rực, tim đập nhanh hơn mức bình thường, cảm giác không thểkiểm soát nổi cơ thể mình.Hôm nay Ngọc Oanh đẹp quá. Cô bé mặc một chiếc váy trắng tinh, trang điểm nhẹnhàng. Nụ cười xinh ngất ngây. Khi Oanh vô tình chạm vào tay cô, một luồngkhông khí chạy dọc sống lưng. Cảm giác muốn được đụng chạm, muốn đượcchung đụng xác thịt với Oanh khiến cô rùng mình. Cảm giác muốn được chở chetrỗi dậy. Nguyên mơ hồ hình dung ra những gì mà mình chưa bao giờ nghĩ đến.Những ngày sau đó, Cô sống với sự dằn vặt. Cô tránh mặc Ngọc Oanh mọi lúc mọinơi. Suy nghĩ khờ khạo rằng nếu không gặp Oanh, mọi cảm xúc bất trị trong lòngmình sẽ dịu đi, cô sẽ trở lại như xưa. Cô lên mạng tìm đọc để hiểu rõ thông tin vềnhững cảm xúc lạ đang dậy sóng làm cô khổ sở lâu nay. Không thể chịu đựng hơnđược nữa. Cô đến gặp bác sĩ tâm lý. Sau những chuẩn đoán lâm sàng, những bàivận động trị liệu, những buổi nói chuyện, những bài test cảm xúc. Cô thẫn thờkhuỵu xuống khi vị bác sĩ thông báo: “ Cô là một lesbian bán bẩm sinh”.Như sụp đổ, cô khóc, khóc như mưa như gió. Cô nghĩ đến mẹ, đến cha, nghĩ đếncái nền móng gia đình, nề nếp gia phong mà lâu nay cô vẫn sống. Cha mẹ cô sẽ rasao? Họ sẽ như thế nào khi biết đứa con duy nhất của mình lại là một lessbia. RồiOanh nữa, cô có cảm thấy ghê tởm không? Cô có cảm thấy sợ hãi không?Oanh có dám chấp nhận, chấp nhận con người Nguyên, chấp nhận tình yêu củaNguyên? Một tình yêu Nguyên biết là không được xã hội đón nhận. Cô đã tìm cáchgiải thoát cho chính mình, cô chọn cách chạy trốn. Bỏ lại Hà Nội thâm trầm, cônộp đơn thi đại học ở Sài Gòn trong ánh mắt hoài nghi và sự ngăn cản của mọingười. Có là gì, sẽ ổn thôi.Xa nhà, những nỗi niềm của mình cô giấu nó đi ở một nẻo khuất nơi tâm hồn nhầynhụa. Hoang tàn, điên loạn mà sống. Sài Gòn đông đúc nhưng xa lạ quá. Nhữngcon phố chật ních người, trai gái quấn quýt như sam. Tiếng còi xe ầm ĩ, tiếng cườinói rộn ràng, những cung đường chật ních, những gương mặt vêu vao. Ở đây,Nguyên là một ẩn số. Một viên nam châm kì bí.Nguyên tìm cách cân bằng lại cuộc sống của mình. Cô lao vào yêu, yêu bất kì anhchàng nào mà cô thấy thích. Những chàng trai vo ve bên cô bấy lâu nay. Cô sẽyêu, sẽ điên cuồng vì họ và cô sẽ quên được mình là ai. Cô sẽ quên được cái sốphận nghiệt ngã mà ông trời đã bắt cô phải sống trong đó...Cô và người đàn ông thứ nhất.Anh hơn cô 4 tuổi hiện là sinh viên năm thứ 2 trường đào tạo lập trình viên quốctế. Gia đình cô và anh quen thân từ lâu vì bố cô và bố anh là những người đồngnghiệp tâm đắc của nhau. Anh thích cô, hay cười híp mi mỗi lần gặp cô. Anh làngười con trai khỏe mạnh, rắn rỏi, quyết đoán nhưng cũng rất quan tâm. Luônchiều chuộng theo những đòi hỏi của cố, mặc dù nó đôi khi là quá quắt. Nhữngbuổi tối cô và anh hẹn hò, những cái nắm tay khố khốc, những nụ hôn không ngọtngào mà đắng ngắt. Những cảm giác vô cảm và chán ghét. Cô thấy mình sao có lỗivới anh, với tình yêu anh dành cho cô. Đi xem phim, đi shopping, đi café…cô gầnnhư im lặng, câu trả lời thường trực luôn ở trên môi cô luôn là: “Tùy anh” .- Em có yêu anh thật không Nguyên?- Theo anh thì sao?- Anh không biết.- Em cũng không biết, và cũng không muốn biết.- Nhưng anh vẫn yêu em.- Ha ha ha, đời mà, sao anh phải khổ thế?- Đừng khóc khi cười, Nguyên ạ. Anh yêu em, với anh thế là đủ.Nguyên im lặng, cốc rượu vơi đi, mi nặng trĩu, cô cần gì lúc này? Cô nhớ Oanhquá. Nhớ Hà Nội quá, nhớ café Nhân, nhớ chiều Hồ Gươm đầy ắp gió chênhchao…chênh vênh nhớ…nhếch mép cười và đời chua chát.- Em muốn về, nhà anh nhé?Sài Gòn không có mùa đông, nhưng gần tới noel thì cô cũng đã nhận ra cái se lạnhluồn lách trong gió muộn. Cô muốn đến nhà anh vì đã chán ghét cái bóng tối trongcăn nhà của chính mình, nhưng mảng nến dở dang, những tấm gương vụnnát…Hôm nay bố mẹ anh đi vắng. trống vắng quá. Và cô thì ghét sự trống vắng.- Hôn em đi, thật nhiều vào.Thế nhưng khi cảm nhận được anh đang đi quá đà, cô đã vùn ...

Tài liệu được xem nhiều: