Danh mục

Ngày Vắng Mưa Thưa

Số trang: 85      Loại file: pdf      Dung lượng: 329.35 KB      Lượt xem: 5      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 30,000 VND Tải xuống file đầy đủ (85 trang) 0
Xem trước 9 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Chiều thứ bảy, Viễn tới sân quần vợt nhưng thấy không hứng thú như mọi lần. Anh quàng chiếc túi đựng cây vợt đắt tiền lên vai, vào quán cà phê bên cạnh sân. Quán đông, khó khăn lắm Viễn mới tìm được một chỗ tương đối thoải mái ngó ra hồ tắm. Nghe nói trước năm 1975, đây là khu vui chơi dành cho những người giàu có, thế lực. Giờ, khung cảnh không khác mấy, nhưng người đến đây thuộc đủ thành phần, đông nhất là những người có thân nhân ở nước ngoài gửi "thùng" về hàng...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ngày Vắng Mưa ThưaNgày Vắng Mưa Thưa Từ Kế Tường Ngày Vắng Mưa Thưa Tác giả: Từ Kế Tường Thể loại: Tuổi Học Trò Website: http://motsach.info Date: 26-October-2012Trang 1/85 http://motsach.infoNgày Vắng Mưa Thưa Từ Kế Tường Chương 1/8Chiều thứ bảy, Viễn tới sân quần vợt nhưng thấy không hứng thú như mọi lần. Anh quàng chiếctúi đựng cây vợt đắt tiền lên vai, vào quán cà phê bên cạnh sân. Quán đông, khó khăn lắm Viễnmới tìm được một chỗ tương đối thoải mái ngó ra hồ tắm. Nghe nói trước năm 1975, đây là khuvui chơi dành cho những người giàu có, thế lực. Giờ, khung cảnh không khác mấy, nhưng ngườiđến đây thuộc đủ thành phần, đông nhất là những người có thân nhân ở nước ngoài gửi thùngvề hàng tháng hoặc những cô chiêu, cậu ấm chờ xuất cảnh...Viễn gọi ly cà phê đá. Xuyến xinh tươi trong bộ quần áo thể thao màu trắng, vai cũng mang cáitúi xách ló lên cái cán vợt đắt tiền bước vào. Nhận ra Viễn, Xuyến bước tới kéo ghế ngồi.- Anh ở đây mà em tìm muốn chết. Sao? Hôm nay anh không dợt banh à?- Không hứng thú gì cả. Em uống gì?- Cam tươi.Viễn gọi cam vắt. Cũng như anh, Xuyến đang chờ theo gia đình xuất cảnh và là người mà ba máanh đã chấm, dù Xuyến chỉ đang dở dang lớp 12 và giờ thì bỏ học. Anh quen Xuyến hồi mớivào đại học, trong bữa tiệc sinh nhật một người bạn. Xuyến là con út ông bà Thẩm, vốn có tiếngtrong giới kinh doanh ở Sài Gòn, sau năm 75 đã bỏ nghề, chờ con cái bảo lãnh sang Mỹ. Giađình Xuyến sống lặng lẽ trong ngôi biệt thự Ở đường Mạc Ðĩnh Chi.- Cha Thông râu kẽm lúc nãy rủ em tối nay đi nhảy - Xuyến cười, nói.- Em có đi không?- Nếu đi, em đã không thông báo cho anh! Em tưởng tối nay mình đi chơi mà!- Anh mệt quá, ở nhà cho khỏe! - Viễn thở dài.- Dạo này anh thấy em là la...- Anh thấy vẫn bình thường, có nhiều đi chơi nhiều quá tới mức chán - Viễn giải thích.Một khoảng im lặng đến khó chịu, Viễn hỏi:- Em cũng không đánh à?- Ðánh với thằng cha râu kẽm ấy phát chán!- Hắn ga lăng một cây đấy!- Khỏi nói, hắn còn tán em như sáo, nhưng chả ăn nhằm gì đâu! Giàu mà quê bỏ xừ!Viễn cười vang. Anh lạ gì anh chàng Thông áp phe, tiền bạc như nước, có vợ vượt biên và cũngđang chờ bảo lãnh. Anh ta sống như đế vương, nhẵn mặt các nhà hàng, vũ trường, bồ bịch tùmlum. Thông hay lên mặt đàn anh nhưng vẫn thường tán tỉnh Xuyến sau lưng Viễn. Viễn phớt lờ,Trang 2/85 http://motsach.infoNgày Vắng Mưa Thưa Từ Kế Tườngxem chừng còn thích thú chờ Xuyến sa bẫy của Thông nữa là khác! Không hiểu sao, đến giờanh vẫn chỉ xem Xuyến như một cô... em gái.- Hay ngày mai mình đi Lái Thiêu chơi. Trên đó mùa này nhiều trái cây - Xuyến nói.- Mai chủ nhật rồi à? Mới đó đã hết một tuần!- Chẳng lẽ anh không mong thời gian qua mau?- Ðể làm gì?- Thấy người ta lên máy bay mà mình nôn. Mấy nhỏ bạn của em đã đi hết rồi!- Bây giờ anh lại thấy hờ hững với chuyện đi...- Anh ăn nói cứ như... thần kinh ấy!Xuyến dằn dỗi. Viễn không giận mà bật cười:- Có lẽ anh bị thần kinh thật!Xuyến bưng ly cam vắt lên uống một ngụm. Cô rút một điếu thuốc châm hút.- Không góp ý chuyện em hút thuốc nữa à?Xuyến hỏi. Viễn đẩy gói thuốc về phía Xuyến.- Em hút cả gói này cũng chả sao!Anh tỉnh bơ nhìn ra hồ bơi, nơi đang có rất nhiều cô gái mặc áo tắm.- Anh nhìn gì say sưa vậy?- Không lẽ họ ngồi ngay trước mặt mà mình không nhìn sao?- Anh phải quay chỗ khác, hoặc... nhìn em nè!- Em thì... quen quá, có gì đâu mà nhìn?- Anh nói nghe dễ ghét. Thế nào? Mai có đi Lái Thiêu với em không?- Có lẽ ra miệt Thanh Ða, Bình Qưới hay hơn...- Cũng được. Giờ em về. Có lẽ tối nay đi chơi với nhỏ bạn. Ở nhà buồn chết...Xuyến ra khỏi quán. Viễn thở ra nhẹ nhõm.Một cái đập mạnh lên vai làm anh giật mình quay lại. Không ai khác hơn là Thông.- Nàng đâu rồi, Xuyến của cậu ấy? - Thông hỏi.- Vừa bỏ đi được hai phút.- Có người đẹp bám theo như thế là nhất đời rồi, sao cậu lãnh đạm với nàng vậy? - Thông nheomắt.Trang 3/85 http://motsach.infoNgày Vắng Mưa Thưa Từ Kế TườngViễn không trả lời, hỏi lại:- Anh rủ Xuyến tối nay đi nhảy, phải không?- Cô ấy nói thế à? Tôi xem cậu như em, Xuyến như em gái. Bạn bè, ai mà chơi cái trò ma mãnhđó!Viễn mời Thông thuốc rồi vỗ vai Thông:- Ðưa em gái đi chơi thì cũng... chẳng chết ai!Thông cười phá lên, gọi một lon bia, rót đầy ly:- Lẽ ra cậu cũng phải uống bia đi chứ?- Mệt mỏi quá, mất cả mọi hứng thú trên đời!- Kể cả việc đi chơi với n ...

Tài liệu được xem nhiều: