Danh mục

Ngày Về Của Bọn Họ

Số trang: 11      Loại file: pdf      Dung lượng: 123.46 KB      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 1,000 VND Tải xuống file đầy đủ (11 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Ngưỡng đi như lẩn vào những gốc cây um tùm. Trên núi, tiếng những người kiếm củi vọng xuống, nhỏ, lơ lửng giữa thinh không. Qua một vùng đất quang bóng cây, Ngưỡng ngước nhìn lên rồi lại cắm cúi đi. Hồi mới tới đây, từ xa, nom ngọn núi thật trần trụi, như chỉ có cỏ phủ trên đất. Ngưỡng đã nghĩ giá có người đứng trên sườn núi, chắc nom rõ cả từng bước đi, cả từng cái dáng khom người. Bây giờ, trên núi có người, nhưng phải để ý mới thấy một cái nón, một bóng...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ngày Về Của Bọn HọNgày Về Của Bọn Họ Y Uyên Ngày Về Của Bọn Họ Tác giả: Y Uyên Thể loại: Truyện Ngắn Website: http://motsach.info Date: 26-October-2012Ngưỡng đi như lẩn vào những gốc cây um tùm. Trên núi, tiếng những người kiếm củi vọngxuống, nhỏ, lơ lửng giữa thinh không. Qua một vùng đất quang bóng cây, Ngưỡng ngước nhìnlên rồi lại cắm cúi đi. Hồi mới tới đây, từ xa, nom ngọn núi thật trần trụi, như chỉ có cỏ phủ trênđất. Ngưỡng đã nghĩ giá có người đứng trên sườn núi, chắc nom rõ cả từng bước đi, cả từng cáidáng khom người. Bây giờ, trên núi có người, nhưng phải để ý mới thấy một cái nón, một bóngngười quần áo đen nhỏ bé lẫn lộn với cây cối. Có người đeo giỏ củi đi trên con đường mòn vòngquanh núi, trông thiếu hẳn bề cao lẫn bề dầy, chỉ còn là một khối nhỏ di chuyển chầm chậm,câm lặng. Tiếng trao đổi của họ chỉ còn âm thanh xào xạc, rời rạc, không còn hơi hướng tiếngnói. Trời lạnh, đi lâu dưới bóng cây, Ngưỡng thấy rùng mình. Hai tay thọc sâu trong túi nhưngbước chân Ngưỡng có vẻ dồn dập. Buổi sáng gió ít, có nắng, những người trên kia chắc đỡ lạnhhơn. Ngưỡng nghĩ, giá mình với Diệu có một bãi cỏ trên sườn núi phơi nắng, thật tuyệt.Ngưỡng bước lên lối mòn dẫn vòng vèo tới vách đá sừng sững. Vách núi cao ngất trơ đá màungà bị soi mòn, càng cao càng nhô ra ngoài tạo một vùng trống trải ở dưới chân. Những phiếnđá bám vào vách, như những phiến gỗ nứt toang hoác. Diệu ngồi nhỏ bé trên một đường gờnhư đào trên vách núi, hai chân buông thõng trên những lá thầu dầu tía mọc hoang.... [1]Ngưỡng cười chỉ tay lên vách đá trên đầu Diệu. Diệu ngước lên như rồi lắc đầu, tỏ dấu khôngnhìn thấy. Ngưỡng bước lên mấy cành gai khô, nhảy lên ngồi bên cạnh Diệu:Trong hốc núi này, đến những kẻ thù ghét nhau nhất cũng biết khôi hài.Chờ anh ở dưới kia mỏi cẳng quá, trèo đại lên đây.Ngưỡng rút một điếu thuốc châm hút. Diệu cầm bao thuốc, tủm tỉm:... [2]Ngưỡng vuốt mái tóc Diệu rồi hít hít mấy cái. Diệu sầm mặt, quay ngó xuống mấy tấm lá thầudầu. Tóc em nhẹ rồi đó. Cũng hết luôn mùi dầu dừa. Làm sao mà sửa soạn mau vậy?. Ngưỡnghỏi, chợt để ý đến khuôn mặt Diệu. Nói vậy cũng giận sao?. Diệu lặng thinh. Ngưỡng thấyDiệu gần gũi mình, đáng yêu hơn bao giờ. Những lúc Diệu yên lặng, Ngưỡng vẫn thấy Diệu đầmấm hơn; hợp với dáng mảnh dẻ của Diệu hơn. Ngưỡng vòng tay ôm vai Diệu kéo ngả lại mình.Vai Diệu rung như có sự trở mình của một bắp thịt. Những khao khát trong các đêm nằm mộtTrang 1/11 http://motsach.infoNgày Về Của Bọn Họ Y Uyênmình, hoang mang vì những tiếng súng gần bên, giảm xuống tới độ Ngưỡng hết còn mườngtượng nổi lại lòng mình các lúc đó. Ngồi bên Diệu, Ngưỡng thương Diệu hơn thương mình. Đờisống thường ngày đầy lo lắng đã bị trật nhịp.Chừng nào anh nghỉ tết?. Diệu hỏi. Đời sống thật đã trật nhịp. Nghe Diệu, Ngưỡng thấychuyện về những dự tính lạc thú trở thành những điều không cần nghĩ đến.Hai mươi bốn tháng chạp. Nhưng làm sao mà về?. Ngưỡng nói đến những khó khăn ngăn trởchuyện về bằng một giọng bình tĩnh chưa có bao giờ.Diệu gỡ tay Ngưỡng, đặt trở về đùi Ngưỡng: Em chỉ muốn làm em anh.Em học ở đâu kiểu nói đó, Ngưỡng toan nói lại thôi. Nhưng nếu tình yêu chỉ là những thỏathuận tốt đẹp về nỗi vụng về, giả dối của nhau thì thật hỏng. Ngưỡng cười thấy hai má thật lạnh:Thì anh bao giờ chẳng muốn em làm em gái của anh. Nhưng trong những đêm nằm ngoài bờbụi mà mơ mộng được ôm em gái mà nằm ngủ, kể ra cũng kỳ khôi.Ngưỡng lại vòng tay đặt lên vai Diệu. Diệu ngả hẳn lưng vào vách đá, kêu nho nhỏ:Coi chừng, em té.Em té thì gãy cây thầu dầu.Diệu tựa im vào vách đá, hai tay vòng trước ngực. Những lá thầu dầu dưới chân có gió, lòa xòalắc lư. Ngưỡng nói: Anh về Sài Gòn, em muốn anh mua gì tặng em?. Ống quần Diệu lật phậtđập vào đá. Diệu nhìn hai bàn chân mình, do dự. Em không biết thứ gì để mà lựa. Thứ nào emnghĩ được cũng thấy thường hết. Để anh lựa giùm cho. Lúc anh ra ngoài này, em cũng thấybất ngờ.Ngưỡng mở fermeture áo len, cúi đầu xuống châm một điếu thuốc. Diệu nhìn những cử độngcủa Ngưỡng, miệng nhổ những sợi tóc vương vào bên mép. Đôi lông mi của Ngưỡng dầy đậm,Diệu thấy phần đuôi ở trước mặt mình xếch ngược. Diệu khó hiểu được một người có tướng dữnhư Ngưỡng lúc nào cũng bận tâm về chuyện chạy trốn. Diệu chợt cau mày nghe ngóng nhưDiệu chỉ mơ hồ tưởng có tiếng người xào xạc từ trên cao vọng xuống. Diệu men theo vách đá,bước xuống. Ngưỡng muốn giữ lại nhưng sợ Diệu ngã. Đã về rồi sao?. Ngưỡng nhảy xuốngnhững cành gai khô, chặn Diệu, hỏi: Ngồi mỏi quá sức, Diệu nói. Tiếng gai gãy ròn dưới chânDiệu. Ngưỡng toan nhấc bổng Diệu lên ...

Tài liệu được xem nhiều: