Danh mục

Nghe thấy gì khi bạn vỗ tay

Số trang: 2      Loại file: pdf      Dung lượng: 104.36 KB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (2 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Paris, 29.5.Ba mẹ à, chuyện này giờ con mới nói với ba mẹ…Mấy tháng trước, con muốn chuyển nhà. Con vốn bị say xe, đi xe buýt đến lớp, người chỉ muốn quay lơ ra. Con nhờ Hội sinh viên Pháp, cuối cùng con cũng được người ta cho ở với một bà tên là Belle,
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Nghe thấy gì khi bạn vỗ tay Nghe thấy gì khi bạn vỗ tay Paris, 29.5.Ba mẹ à, chuyện này giờ con mới nói với ba mẹ…Mấy tháng trước,con muốn chuyển nhà. Con vốn bị say xe, đi xe buýt đến lớp, người chỉ muốn quaylơ ra. Con nhờ Hội sinh viên Pháp, cuối cùng con cũng được người ta cho ở vớimột bà tên là Belle, từ nhà bà tới trường con chỉ mất 15 phút đi bộ. Thật quá may!“Cậu cứ cẩn thận! Được cái này thì mất cái kia!” Shava, cô bạn gốc Tiệp ở cùngphòng dè chừng con trước khi chào chia tay. Con nhăn mặt cười. “Để xemnào!”Nhà bà Belle có ba phòng chính: một phòng vừa là phòng bếp vừa là phòngkhách, một phòng ngủ, một phòng làm việc. Bà ấy nhường con phòng ngủ. BàBelle sống nhờ cổ tức hàng năm của một công ty mà bà có cổ phần. Một ngày, bàBelle hường chỉ vẽ và đọc sách, những quyển mà chỉ tên nhìn thôi con đã mắt đãnhoè nhoẹt đi muốn ngủ. Ở nhà bà không có TV. Lúc đầu, con còn hay hỏi thămbà (cháu chào bác, bác có khoẻ không&hellip , sau này con cũnggiảm đi vì thấy kì kì. Tại bà Belle chẳng phản hồi nhiệt tình lắm, phần lớn cứ nhìncon chăm chăm thôi. Có thể đã từ lâu rồi bà ấy chẳng nói chuyện với ai cả.Cũng cóít người đến thăm bà, chỉ thỉnh thoảng bà lại đi ra ngoài một mình để vẽ. Hoặc đơngiản có thể là bà ấy không thích nói. “Tôi có thể nấu cho cháu. Tôi không cầncháu nấu cho tôi. Tôi không ăn được những gì liên quan tới thịt động vật” Đấy làchùm câu dài nhất mà bà ấy từng nói với con. Lúc đầu, con cũng định nhờ bà ấynấu. Nhưng bà ấy chỉ quanh quẩn đỗ hột xanh, súp lơ, bánh mì, táo thế nên con xinbà ấy để cho mình một hai cái nồi, và một số bát đĩa tự nấu riêng. Hai người nấuxong thường ăn cùng nhau. Những bữa ăn im ắng. Nó không giống như hồi ở nhàvới ba mẹ hay chí ít là với “bé” Shava thẳng tính. Con muốn vui vẻ, trao đổi với bàBelle về chủ đề vẽ mà con cũng quan tâm, hay chia sẻ giấc mơ của con đêm qua...Nhưng mà, cứ mỗi lần định “tâm sự” thì đôi mắt của bà ấy lại như muốn bảo conrằng: “Cháu lại nói đấy à? Không còn việc gì khác nữa ư?”Đến bọn bạn con nghekể cũng kêu giời vì tính kì quặc của bà Belle. Ông chủ nhà bọn nó thì khác hẳn,cuối tuần ông lại còn cho xe chở cả hai đứa đi chơi, mà ông ấy thì nói nhiều, phatrò kể chuyện vui liên tục. Đến nỗi bọn nó phát sặc lên, ú ớ xuaxua tay mà ông vẫnkhông ngừng. Hừm, có nên chuyển đến nhà ông ấy không hả ba mẹ, nếu chuyển làmỗi ngày con sẽ đi một dọc hết nước Pháp để đến trường học đó?Con muốn làm gìđó để thay đổi sự phẳng lặng trong căn nhà bà Belle. Con tặng quà bà ấy là mộtchiếc nón, bà ấy nhìn con, nhận lấy quà rồi gật đầu. Và chẳng có tiếng động gì nữa,lại một lần nữa, con cụt hứng.Căn nhà của bà cứ như có một nguyên tắc: Im lặng.Và càng im lặng thì càng đúng luật. Trong tủ bà ấy có một chiếc đồng hồ tháo pin,bà ấy không thích nghe những tiếng tích tắc của nó. Con chẳng bao giờ thấy bà ấygây tiếng động cả, bà làm mọi thứ im hơn cả phim câm. Căn nhà có bà ấy cũngnhư không.Một tiếng “cạch” của hai chiếc thìa chạm nhau thôi cũng là đủ vangtrong ngôi nhà rồi. Một vài lần đầu, con hát trong phòng khi nấu bếp, rửa bát mạnhtay, là phải ngừng lại thấy nhồn nhột lưng, vì bà ấy đứng đằng sau nhìn con. Ôinhững cái nhìn “nhiều lời”.Ngay cả ở trong phòng mình, con cũng phải ngheheadphone ở mức khá nhỏ. Khổ nhất là những lúc dậy muộn, cũng phải cuốngcuồng một cách… rón rén. Con sống gò bó như… không phải ở nhà mình í! Điềunày Shava đã dự đoán trước cho con rồi.Đến đúng ngày sinh nhật con, bà Belle đira ngoài lấy tiền lời. Oah, con chạy vòng quanh nhà, hân hoan gào múa rú rít chothoả. Xả hơi xong, con thấy người mình nhẹ hẳn và bắt đầu nghĩ tới sinh nhậtmình. Con nảy ra ý tưởng tổ chức một bữa ăn với bà Belle, thì vì vẫn nuôi ý địnhlàm thân với bà mà. Con vui vẻ nhảy múa tưng tưng nấu một số món ăn chay ViệtNam. Chúng không cầu kì nhưng ...

Tài liệu được xem nhiều: