Mùa hè năm 2010, tôi trải qua cảm giác yêu và được yêu lần đầu tiên trong đời. Nó thật mới mẻ nhưng cũng vô cùng dữ dội, đôi lúc khiến tôi bị choáng ngợp trong sự ngọt ngào và háo hức. Thờ ơ với quá khứ, chẳng còn hơi sức nghĩ đến ngày mai, tôi đã yêu trọn vẹn từng khoảnh khắc của hiện tại, không bỏ sót dù chỉ một phút giây, không ngơi tay ngay cả trong chớp mắt
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ngõ nhỏ bên này, hồ lớn bên kiaNgõ nhỏ bên này, hồ lớn bên kiaMùa hè năm 2010, tôi trải qua cảm giác yêu và được yêu lần đầu tiên trong đời. Nóthật mới mẻ nhưng cũng vô cùng dữ dội, đôi lúc khiến tôi bị choáng ngợp trong sựngọt ngào và háo hức. Thờ ơ với quá khứ, chẳng còn hơi sức nghĩ đến ngày mai,tôi đã yêu trọn vẹn từng khoảnh khắc của hiện tại, không bỏ sót dù chỉ một phútgiây, không ngơi tay ngay cả trong chớp mắt.Mùa hè năm đó, trong khi cả thế giới còn mải mê chạy theo trái bóng lăn trên sâncỏ Nam Phi xa xôi, tâm trí tôi chỉ biết hướng về một con ngõ nhỏ giữa lòng thànhphố bảy triệu dân. Một con ngõ sâu hun hút được thổi những luồng gió hè mát lộngmỗi khi chiều về và được thắp sáng bởi ngọn đèn cao áp đứng đơn độc mỗi đêm.Một con ngõ cũng lãng mạn và bí ẩn như hàng triệu con ngõ khác của hàng triệuđôi tình nhân khác.Trong suốt quãng thời gian đáng nhớ đó, nàng là lý do duy nhất để tôi háo hức mỗibuổi sáng thức dậy, là thảm cỏ xanh hoàn toàn che phủ tâm trí tôi, là không khí tôithở, là mắt môi để tôi được nhìn thấy cuộc sống tươi đẹp nhường nào. Lúc đó nànghai mươi còn tôi hai mươi mốt, cái lứa tuổi vẫn tin rằng tình yêu là chúa trời duynhất, là lẽ sống bất diệt trên cõi đời. ***Một buổi chiều hè oi bức đến nỗi bốc hơi cả gió, tôi tìm đến shop quần áo tại giacủa nàng, nằm khiêm tốn trong con ngõ nhỏ đó. Ngay tại lần gặp mặt đầu tiên, tôiđã biết nàng là cô gái mà mình sẽ trao nụ hôn đầu tiên, tấm lòng đầu tiên, nhữngđêm mất ngủ vì nhớ nhung và háo hức đầu tiên, ghen tuông cùng đau khổ đầu tiên,cùng tất cả những lần đầu tiên khác nữa.Nàng dễ thương và dịu ngọt như nắng hè nhởn nha trên bậu cửa sổ. Lưng nàng dàivà thẳng, đầu ngẩng cao, luôn nhìn vào mắt người đối diện khi nói chuyện. Mỗi khicười tươi hết cỡ, nàng khoe chiếc răng khểnh không hoàn hảo một cách hoàn hảo.Nàng không hẳn là xinh đẹp, nhưng cách ăn mặc thì vô cùng hợp gu, không thừa,không thiếu dù chỉ một chi tiết. Tóc buộc cao bằng một chiếc kẹp đơn giản, đôimắt đen tròn long lanh đằng sau chiếc kính gọng nhựa to bản, diện chiếc áo tank-top chất liệu cốt-tông hở bờ vai gợi cảm và tôn vòng một đầy đặn, mặc chiếc quầnsoóc khoe đôi chân dài miên man, nàng làm mùa hè vốn đã oi bức lại càng thêmnóng bỏng. Tôi từng chiêm ngưỡng nhiều cô gái ăn mặc tương tự thế, nhưng nànglà người đầu tiên khiến tôi bị quấn hút, tôi không giải thích được sức hút đó, chỉđơn giản là không thể ngừng nhìn ngắm và thổn thức.Nhưng điều tôi ấn tượng nhất ở nàng là thái độ tích cực với cuộc sống và tình yêubất tận với công việc. Không giống những người bán shop online khác luôn có cáisuy nghĩ “đây chỉ là công việc tạm thời để tôi kiếm chút tiền tiêu vặt, rồi tôi sẽ sớmthoát khỏi đống quần áo hàng nhái Quảng Châu và lũ khách hàng dở hơi đã ít tiềnlại còn hay kì kèo mặc cả”, nàng coi những chiếc áo, chiếc quần, từng cái thắt lưngvà những đồ phụ kiện lấp lánh của mình như những tác phẩm nghệ thuật, nhữngđứa trẻ cần được nâng niu cẩn thận trước khi trao cho người chủ xứng đáng.Nàng kiên nhẫn tư vấn tôi mặc thế nào cho đẹp, vì sao nên chọn cái áo này chứkhông phải cái áo kia (dù cái áo kia đắt tiền hơn), nên đi đôi giầy Lacoste giá haitrăm ngàn chứ không nên rước đôi D&G ba trăm năm mươi ngàn.“Bán hàng thật thà như em, anh mới thấy lần đầu.” Tôi không ngần ngại chia sẻcảm xúc của mình.“Để có được những khách hàng trung thành thì người bán hàng phải trung thực.Em áp dụng từ các cuốn sách dạy về kinh doanh đấy.” Nàng tự hào khoe.“Em cũng đọc sách về kinh doanh à?” Tôi luôn nghĩ một cô gái ở tuổi đó chỉ đọctạp chí thời trang và những cuốn tiểu thuyết sướt mướt kiểu như Chạng Vạng.“Máu kinh doanh chảy trong người em từ bé rồi. Dạy con làm giàu, Triết lý chợ cá,Đừng bao giờ đi ăn một mình, Từ tốt đến vĩ đại, Thế giới phẳng, các sách củaDonald Trump, Bill Gates, Warren Buffet… em đều đọc cả.” Nàng chỉ vào đầumình, tỏ ý rằng tất cả kiến thức kinh doanh thâm hậu nhất thế giới đều đã nằmtrong này.“Để anh tiết lộ với em điều này, từ lâu lắm rồi anh không dùng gối để kê đầu, màdùng những cuốn sách em vừa liệt kê đấy.” Tôi nhướn mày.Thế là chúng tôi ngồi bệt trên bậc tam cấp trước cửa nhà nàng mà bàn về triết lýkinh doanh, về niềm ngưỡng mộ với tầm nhìn xa ngút ngàn của các tỷ phú, vềnhững biến động kinh tế thế giới và hàng tá những vấn đề mang tầm vĩ mô khác,toàn những chủ đề khô khan hơn cả một gã lập trình viên nằm trên sa mạc, nhưnglại làm cả hai đứa thích thú như thể chưa từng gặp ai đồng cảm hơn thế.Sau hôm đó, tôi nghĩ ra đủ lý do để được gặp nàng: đổi áo vì bị xước, đổi quần vìrách không đúng kiểu, đổi thắt lưng vì hôm qua vừa ăn cơm xong bụng to, hômnay bụng nhỏ lại nên không vừa.“Nếu anh muốn gặp em thì cứ nói thẳng ra, không cần phải viện dẫn những cái cớngốc nghếch đó.” Nàng cười với tôi, đó không còn là nụ cười công nghiệp của mộtngười bán hàng với khách hàng ...