Thông tin tài liệu:
Tuổi thơ con gái của tôi lớn lên bên dòng Sông Cái êm đềm. Cái tên xóm Nam nghèo đã thấm vào đời tôi đầy ắp kỷ niệm ngọt ngào lẫn cay đắng nhưng tràn đầy niềm tin tuyệt đối vào tất cả mọi chuyện. Kể cả những câu chuyện mộng mỵ hoang đường, chuyện huyền thoại hay chuyện ma mãnh mà người dân xóm Nam thêu dệt từ đời này qua đời khác. Từ ba ba thuồng luồng bơi trên sông Cái hay bắt trẻ con, đến chuyện mả Ông Hủi đầu cánh đồng Tranh. Vào những đêm trái...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ngôi đền thiêng Ngôi đền thiêng TRUYỆN NGẮN CỦA DƯƠNG HƯỚNGTuổi thơ con gái của tôi lớn lên bên dòng Sông Cái êm đềm. Cái tên xóm Nam nghèo đãthấm vào đời tôi đầy ắp kỷ niệm ngọt ngào lẫn cay đắng nhưng tràn đầy niềm tin tuyệtđối vào tất cả mọi chuyện. Kể cả những câu chuyện mộng mỵ hoang đường, chuyệnhuyền thoại hay chuyện ma mãnh mà người dân xóm Nam thêu dệt từ đời này qua đờikhác. Từ ba ba thuồng luồng bơi trên sông Cái hay bắt trẻ con, đến chuyện mả Ông Hủiđầu cánh đồng Tranh. Vào những đêm trái gío trở trời từng đàn hủi bay lượn sáng rựcnhư sao sa.Xóm Nam tôi xưa có ngôi đền rất linh thiêng. Sự linh thiêng huyền thoại lan truyền rộngkhắp thế gian và lưu truyền mãi hết đời này sang đời khác. Cho dù ngôi đền đã sụp đổ từbao giờ tôi không biết, nhưng nền móng ngôi đền còn nguyên vẹn không ai dám độngđến. Nghe nói ngôi đền sụp đổ do một cơn bão lớn, tâm bão tràn vào xóm Nam giữa kỳnước biển dâng cao cuốn phăng cả nhà cửa, thóc lúa ngô khoai. Đồng đất thấm mặn, câycối hoa mầu chết rụi, mùa màng thất bát. Dân tình điêu đứng đói rét mất cả mấy năm trờimới hồi phục được sự sống bình thường. Qua trận lụt, dân xóm Nam chỉ lo cấy trồng,dựng xây nhà cửa, không ai dám nghĩ đến dựng lại ngôi đền thiêng đó. Mà có nghĩ đếncũng không có đủ sức để làm lại. Thời gian trôi đi, Mảnh đất linh thiêng cỏ cây mọc umtùm thâm u khiển cảnh vật nơi đây càng tăng thêm vẻ thần bí ma mỵ từ trẻ con đến ngườigià không ai dám bước chân vào nơi đây. Dấu tích ngôi đền thiêng duy nhât chỉ còn lại cụrùa đá khổng lồ nằm trơ trọi cạnh cây đa cổ thụ trên nền ngôi đền. Ngày còn bé có lầnhứng trí, tôi theo thằng Tèo chơi trò trận giả vô tình cưỡi lên lưng cụ rùa quên béng rằngnơi đây là chốn linh thiêng. Tối về bị lũ trẻ mách bố mẹ, khiến tôi bị trận đòn nhớ đời. CụRùa đá và cây Đa cổ thụ vừa linh thiêng vừa sợ hãi ăn sâu vào tâm não tuổi thơ tôi.Thời gian trôi đi và thời gian cứ bồi đắp, thêu dệt mãi vào sự linh thiêng bí ẩn quanh ngôiđền thiêng xóm Nam quê tôi. Niềm tin tuyệt đối của người dân trong vùng vào ngôi đềnthiêng xóm Nam đến nỗi mọi chuyện làm ăn cấy cày bội thu, thất bát, hay chiến tranh hoàbình đều có sự phán truyền từ ngôi đền linh thiêng có Cụ Rùa Cây Đa cổ thụ. Mùa xuânđến nhìn cây đa tốt tươi họ bảo năm nay sẽ được mùa to. Có năm họ kháo nhau sẽ sắp cóchiến tranh loạn lạc. Đêm đến nghe âm binh rậm rịch trong khu vườn thiêng. Dưới ánhtrăng nhìn rõ có người ngồi dưới gốc đa. Họ tiên đoán đấy là các tướng lĩnh về tụ họp bàntính chuyện quân cơ. Có dạo quê tôi mở đại chiến dịch toàn quân toàn dân ra quân đắp đêlấn biển (huy động cả lực lượng xe cơ giới quân đội) suốt mấy năm quân dân háo hứcđoàn kết một lòng rầm rầm đào đất đắp một con đê vĩ đại lấn ra biển hàng chục cây số.Suốt quá trình đắp đê khẩu hiệu băng rôn cờ sao bay phấp phới cổ vũ khí thế tiến côngkhiến thần biển cũng phải hãi hùng khiếp sợ trước sức mạnh rời non lấp biển của dân quêtôi. Ai mà ngờ đến ngày hạp long mới chỉ qua một cơn bão toàn bộ con đê vĩ đại của quêtôi bị nước biển cuốn phăng bằng địa không còn dấu tích. Ngay lập tức có tin đồn lantruyền rằng tại cái ngày khai trương lãnh đạo huyện không chịu làm lễ xin phép cụ Rùavà thần cây đa. Qua sự kiện này dân xóm Nam quê tôi càng tăng thêm lòng tin vào sựlinh thiêng của ngôi đền. Dân vùng khác lại tung tin mỉa mai nói xấu chính quyền ngôngcuồng mắc căn bệnh hoành tráng thích thành tích, coi rẻ sức dân- công lính nên mới mởđại chiến dịch đắp đê trên cát, một công trình phản khoa học. Rõ là công Dã tràng xe cátbiển đông…Năm tôi mười sáu tuổi, cái tuổi dậy thì chẳng hiểu sao lại lú lẫn quên béng trận đòn ngàybé nghe lời thằng Tèo vào một buổi tối đi họp đội về ngang qua ngôi đền thiêng, nó bấtngờ tóm cổ tay ghé vào tai tôi bảo “vào đây cho xem cái này hay lắm” Tôi như bị thôimiên bước theo thằng Tèo. Nó vừa khích lệ vừa trấn an “Đi theo thằng này còn sợ gì”Thằng Tèo là chúa thằn lằn không biết sợ cả ma quỷ rắn rết, không coi cả trời đất là gì.Nó có biệt tài bắt chuột, bắt rắn, Từ chuột đồng chuột cống, từ hổ mang bành đến cạpnong vằn, vào tay nó đều chịu khuất phục cứ như thể nó có bùa mê thuốc lú khiến lũchuột lũ rắn phải khiếp sợ. Tới gốc cây đa cổ thụ nó bất ngờ ấn tôi vào thân cây đa hôntới tấp khiến tôi hoảng sợ vùng vẫy định bỏ chạy nhưng những ngón tay thằng Tèo cứngnhư sắt tóm chặt cổ tay tôi miệng đánh tiếng “xuỵt” ra lệnh tôi phải im lặng đứng yên tạichỗ. Giọng nó nghiêm trọng đầy ma lực có sức lôi cuốn lạ kỳ khiến tôi lạnh người run lênbần bật ôm ghì lấy thằng Tèo. Nó doạ nếu tôi rời xa nó lập tức những con rắn hổ mangbành sẽ lao vào cắn nát bắp chân non nõn con gái của tôi. Lời nó nói khiến tôi càng tinvào sự thần bí của thằng Tèo có tài sai khiến lũ rắn. Thằng Tèo đã thành công dụ dỗ tôingoan ngoãn trong vòng tay nó xiết chặt. Tấm thân tôi mềm ra, và con tim non dại loạnnhịp khi những ngón tay ma quỷ của thằng Tèo luồn vào ngực ...