Khá xa làng xóm. Nằm sâu trong con ngõ hẹp, khuất sau mấy bụi tre rậm, bên cạnh là ao rau muống, một bên nữa là đám bạch đàn cao ngất. Suốt ngày đóng cửa im ỉm, chỉ có con chó rất to luôn phủ phục trước hiên, có vẻ như lúc nào nó cũng sẵn sàng nhe răng ngoạn bất cứ ai đến gần. Lâu lâu mới có vài người ghé qua một lát rồi đi ngay. Có nhiều lời đồn từ bọn trẻ con trong xóm, rằng: Xẩm tối, có hàng ngàn con cò trắng muốt tụ về...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
NGÔI NHÀ BÍ ẨN NGÔI NHÀ BÍ ẨN TRUYỆN NGẮN CỦA PHA LÊKhá xa làng xóm.Nằm sâu trong con ngõ hẹp, khuất sau mấy bụi tre rậm, bên cạnh là ao rau muống, mộtbên nữa là đám bạch đàn cao ngất. Suốt ngày đóng cửa im ỉm, chỉ có con chó rất to luônphủ phục trước hiên, có vẻ như lúc nào nó cũng sẵn sàng nhe răng ngoạn bất cứ ai đếngần. Lâu lâu mới có vài người ghé qua một lát rồi đi ngay.Có nhiều lời đồn từ bọn trẻ con trong xóm, rằng:Xẩm tối, có hàng ngàn con cò trắng muốt tụ về chao liệng trên bầu trời khu vực đó rồiđáp xuống vườn bạch đàn, tạo nên một bức tranh huyền bí.Đêm, trong vườn cây ăn trái của ngôi nhà có nhiều tiếng động lạ.Khuya, những người đi soi ếch sợ lắm, không ai dám đến đó lần thứ hai. Có đứa còn quảquyết rằng đã thấy tận mắt những cái bóng bay chấp chới, rồi tiếng trẻ nhỏ khóc nghelạnh sống lưng.Mỗi khi có một cơn gió thoảng qua là văng vẳng tiếng ken két ghê rợn.Tụi trẻ con trong làng cũng ít dám lai vãng đến ngôi nhà đó. Chủ nhân trước kia là một bàlão không chồng con làm nghề cạo gió, bán lá xông cho những người bị cảm. Nhưng cụđã mất, nhà bị bỏ hoang khá lâu rồi.Có một người mà bọn trẻ rất khâm phục vì nói khôngvới chữ “sợ” .Bằng chứng là thỉnh thoảng bác Hùng đến đó để kiểm tra. Bác nói sợ nhiềuthanh, thiếu niên hư hỏng ở thành phố trốn cha mẹ, kéo nhau đến đấy bài bạc, hút chíchma túy, trộm cắp...Tụi trẻ trong làng thỉnh thoảng cũng rủ nhau đến vườn bạch đàn chơi trong những ngày oibức. Vì không thể phủ nhận chỗ đó mát mẻ vô cùng, lại an toàn tuyệt đối với các loại tròchơi mà chúng bày ra (vì vừa rộng rãi lại vừa không bị la mắng vì ồn ào). Nhưng dù gì đinữa thì tụi nó vẫn không đủ can đảm để nán lại đó khi tắt nắng.Mấy hôm nay trời nắng kinh khủng. Suốt ngày mồ hôi mẹ ,mồ hôi con chảy lòng thòngtrên mặt, trên lưng. Thằng Bảo bức bối khó chịu, nó quyết tâm rủ bạn bè ra vườn bạchđàn hóng mát. Chẳng cần nhiều lời, bọn trẻ đã tâp hợp đông đủ. Thật ra thì tụi nó khôngcó nhiều trò chơi nên mới một lát đã thấy chán, hay có lẽ hôm nay trời quá nóng nênnhanh mệt.Vì một lí do nữa là tối hôm qua nóng quá nên ai cũng khó ngủ, và thế là chẳng ai kêu ai,cả bọn lăn ra khò khò.......Mặt trời đã biến mất từ lúc nào, sấm rì rầm trên cao, ếch kêu uôm uôm ngoài ao raumuống. Bắt đầu sụp tối, đàn cò lúc nãy nhao nhác, bây giờ cũng đã xếp cánh trong tổ.Không gian nhuộm màu xám ngắt của những đám mây đen nặng trĩu. Tiếng cót két củarặng tre nghiến răng theo gió tạo thành một chuỗi âm thanh hỗn hợp, ghê ghê, làm chonhững ai yếu bóng vía có thể ngất xỉu. Mặc kệ, tụi nhỏ vẫn lăn lóc, vẫn khò khò...Bỗng dưng cả bọn giật mình choàng tỉnh vì tiếng hét thất thanh của thằng Triều:- Trời ơi con gì cắn đau quá!Và mặc dù đang ngái ngủ nhưng cả bọn đều kịp hiểu ra điều gì xung quanh chúng. Chẳngai bảo ai, cả bọn đồng loạt vùng dậy chạy tán loạn, la thất thanh:- Mẹ ơi, ma ...ma!Không đứa nào kịp lấy dép hay mũ áo gì, cứ vậy đâm đầu chạy thục mạng.Thằng Nghĩađâm sầm vào một bóng đen, ngã sóng soài ra đất, nó kinh hoàng nhắm tịt mắt, miệng labai bải:- Ma ơi, ui ma ơi tha cho con, con hứa không chơi game nữa...hu..hu.Thằng Vũ cũng vừa chạy tới, giáp mặt bóng đen, và nó cũng nháo nhào, hai bàn tay xoalia lịa vào nhau, đầu cúi gằm, miệng lải nhải:- Ma...ma tha cho Vũ, ma tha cho Vũ...Vũ không đi tắm sông ...nữa đâu.Bóng đen đứng sững một lát rồi lẩn nhanh vào bóng đêm.Thằng Phong cũng vừa tới :- Có tới hai ba con lận, có con ma lưng gù nữa- Nó đánh bò cạp răng lào thào với thằngThiên đã ướt sũng quần từ lúc nào.Bảo không nói gì, nó cắm cúi bước nhanh...... Suốt đêm thằng Bảo không ngủ được, có lẽ trời nóng mà cũng có thể nó băn khoănmột chuyện ...Nó nghĩ hoài không ra, rõ ràng chị thằng Nô kể ma thường bay là là,sao mấy con ma nàychạy lịch bịch đâu khác tụi nó? Nó nhớ khi đụng vô ,nó nghe con ma đó chửi thề. Bảochưa nghe về điều này.Trời chưa sáng thằng Bảo đã ngấp nghé trước cửa nhà Vũ lùn, nghe chuyện đó thằng Vũthúc cùi chỏ vô lưng nó:- Mày khờ như con nít, ma thì làm gì không được!Bảo lừng khừng một lát, rồi nó quyết định rủ Triều đi đâu đó .Chiều nay Bảo phải năn nỉ muốn ná thở mới lôi được hết đám bạn ra vườn bạch đàn , vìtụi nó sợ lắm rồi. Bảo vừa nói gì đó thì bọn trẻ đã phản đối quyết liệt:- Tha cho tao đi, tao... tao ngán quá - Thằng Thiên hoảng hốt.- Ờ, có gì vui hơn không, chuyện đó lãng nhách. - Thằng Nô nhăn nhó. Bảo lại phải nănnỉ đám bạn muốn ná thở, cuối cùng thì cả bọn cũng xiêu lòng chụm đầu lại bàn bạc....Chiều nay gió thổi quần quật. Còn sớm mà trời đất đã sầm sập một màu xám xịt, có lẽ sắpcó trận mưa to, vì đêm qua bức bối. Tụi nhỏ tập trung đông hơn mọi ngày, ồn ào, náonhiệt cả buổi chiều với những trò chơi, cãi nhau chí chóe. Rồi cả đám lại lăn lóc ngáy khòkhò...Bây giờ thì đã tối sụp, mặc kệ, tụi nhỏ vẫn lăn lóc.Lách tách vài giọt mưa lấm tấm rớt trên mặt, lên tóc, bụi tre kế bên xoay vòng ...