Thông tin tài liệu:
Ngôi nhà màu đỏ trên ngọn đồi trườn ra phía biển, ngự trong một khu vườn toàn cây là cây. Chị đã sống trong ngôi nhà đó gần năm năm kể từ ngày anh đưa chị đến vùng biển đầy gió này. Đó là cái tổ bình yên của chính cuộc đời chị. Chị đang ngồi đan len trên chiếc xích đu trước hiên nhà. Cuộn len lăn lăn trong chiếc giỏ màu xanh ngọc theo từng vòng đan của chị.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ngôi nhà màu đỏ nhìn ra biển Ngôi nhà màu đỏ nhìn ra biển TRUYỆN NGĂN CỦA TRẦN QUỲNH NGANgôi nhà màu đỏ trên ngọn đồi trườn ra phía biển, ngự trong một khu vườn toàn cây làcây. Chị đã sống trong ngôi nhà đó gần năm năm kể từ ngày anh đưa chị đến vùng biểnđầy gió này. Đó là cái tổ bình yên của chính cuộc đời chị.Chị đang ngồi đan len trên chiếc xích đu trước hiên nhà. Cuộn len lăn lăn trong chiếc giỏmàu xanh ngọc theo từng vòng đan của chị. Chị đan áo cho anh, chiếc áo anh mặc giờ đãrộng thênh thang quá rồi, chị chuẩn bị cho anh một chiếc dày hơn cho những ngày giá rétsắp tới. Đứa bé đang chơi ô ăn quan một mình bên cạnh, tay bốc một nắm sỏi vừa tiếnquân vừa hỏi chị:- Ba chưa về hả mẹ?Chị không vội trả lời cũng không nhìn con bé. Chị dừng tay đan nhìn đăm chiêu ra biển.Biển chiều ngắt xanh đến nao lòng, từng đàn hải âu chấp chới bay. Một năm nay khônghiểu sao chim lại kéo về nhiều đến thế, biển càng rộn ràng hơn, tấp nập hơn ngày xưa chịđến.Một đêm mùa đông, vũ trường BZ tràn ngập ánh đèn nhiều màu huyền ảo. Cái lạnh chenvào cả trong khói thuốc, màn đêm đen đặc như ly caffe trên bàn chỗ Trang ngồi. Đã baonăm rồi nay cô mới thấy lại một cái lạnh đến nao lòng của xứ sở nhiệt đới toàn nắng vàgió, nơi cô sinh ra. Trang nhìn dòng người tấp nập đang nhảy những vũ điệu la tinh sôiđộng, chẳng khác gì với Pari mà cô đang sống , cuồng nhiệt và bốc lửa. Trang ngồi tronggóc khuất thưởng thức cảm giác nhìn trộm người khác nhảy, họ không để ý những gìxung quanh mà như bị cuốn theo giai điệu. Họ thoát khỏi chính họ, đó là cách giảm streestốt nhất sau những giờ mệt nhoài trên công sở.Vũ đến mang theo cả cơn mưa theo vàotrong tóc nhìn Trang cười:- Chào Lidơ!- giọng Vũ nhún nhảy - thế nào, đây có phải là Pari trong lòng Hà Nội?- Gọi tớ là Trang thôi – Trang nheo mắt nhìn Vũ – Hà Nội thay đổi nhiều quá, cả conngười nữa… Cậu nhảy với tớ chứ?Vũ nghiêng người điệu nghệ cầm lấy tay Trang, điệu van cổ điển quấn hai người trongchuỗi âm thanh trong trẻo đậm chất quý tộc. Trang mặc váy trắng nhún theo từng nhịpchân của Vũ nhẹ nhàng đưa đẩy. Cô nhìn Vũ, vẫn như ngày xưa, quyến rũ, hào hoa vớisống mũi thẳng, vành môi kiên quyết nhưng gợi cảm. Con người đó một thời đã từnglàm mê đắm những thiếu nữ như cô trên đất Pháp. Vũ siết chặt tay làm cô bừng tỉnh:- Cậu đang nghĩ đến ai phải không?Trang không trả lời, cô đánh mắt cho Vũ nhìn về phía cuối góc vũ trường. Vũ ngơ ngácnhìn theo, không nhận ra ai là người quen trong đám người đang ngồi ở đó. Phía bên phảigóc là một người đàn ông đang mải miết suy nghĩ về một việc gì đó, mông lung lắm. Vũnhún vai ra bộ khó hiểu. Không đợi Vũ hỏi Trang nói nhỏ:- Tớ thích người đàn ông đó, cậu giúp tớ nhé?- Cậu tây quá rồi đó! -Vũ thảng thốt - yêu hả? bao giờ?- Bên kia. Tớ gặp ông ấy trong một hội thảo rồi theo ông ấy về đây- Lãng mạn gớm nhỉ- Vũ bĩu môi - cậu đã…- Không, ông ấy không biết tớ.Vũ ngán ngẩm nhìn Trang. Cô nhỏ bé và yếu đuối thế kia lại dám bỏ mọi thứ để đi theomột người đàn ông không rõ tên rõ tuổi, dù lịch lãm đấy nhưng chắc có lẽ phải hơn cô vàichục tuổi. Vũ là một người khá thực tế và quyết đoán trong mọi việc, anh không bao giờlàm việc gì mà không cân nhắc. Nhưng vì Trang,Vũ đã thực sự bị cuốn vào cuộc chơikhông đầu không cuối này của cô. Trang cá tính và đầy tình cảm, hơn nữa mọi việc xemnhư đã rồi khi cô bỏ tất cả sự nghiệp của một thạc sĩ luật học để về đây. Vũ miễn cưỡnggật đầu.Phải mất một tuần lễ cho việc tìm hiểu công ty mà người đàn ông có tên là Nguyễn đangsở hữu. Vũ đã bằng những mối quan hệ của mình làm cho cô một bộ hộ sơ với lý lịchsạch chưa từng thấy, không phải là một tiểu thư tây lai Pháp - Việt mà là một sinh viênvừa tốt nghiệp đang rất cần việc làm dù đó là một chân thư ký trong một công ty tráchnhiệm hữu hạn không lấy gì làm danh tiếng lắm. Dù sao việc này cũng chỉ hai người biết,thế là quá đủ.Trang bắt đầu cuộc chinh phục của mình bằng cách tiếp xúc thường xuyên với Nguyễn.Ông tỏ ra là một người lãnh đạm và bình tĩnh trước mọi tình huống dù đó là cái đẹp,chính điều đó đã khơi dậy trong cô tính tò mò cố hữu và khát vọng độc chiếm của tuổitrẻ. Nguyễn là một người khắt khe trong công việc, ông luôn đánh giá con người qua việcmà người đó đã làm được chứ không phải qua dung mạo của họ. Trang là người đượcNguyễn chú ý nhiều bởi cô là một người nhanh nhẹn và vốn ngoại ngữ rất giỏi . Trangkhông để tâm đến điều đó, trong cô chỉ có khát vọng chinh phục bằng được Nguyễn.Bình sinh trên đời, những gì mà mình không có thì con người càng muốn chiếm đoạt nóbằng mọi cách. Trang cũng thế, nhìn thời gian trôi đi một cách nhạt thếch vô vọng màkhông thể gần Nguyễn thêm nữa, cô bắt đầu cảm thấy tuyệt vọng. Điều đó càng hiện rõkhi cô phát hiện ra vợ ông ấy là một người đàn bà hiền thục và có nhan sắc. Một ngườiđàn ông không thể mất đi người đàn bà của đời mình chỉ vì một người đàn bà khác củahiện tại trẻ trung ...