Danh mục

Ngôi sao nào dành cho anh

Số trang: 7      Loại file: pdf      Dung lượng: 156.33 KB      Lượt xem: 6      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Không, em thích cái kem kia. Nó to hơn. - Thế nhỡ to mà không ngon thì sao - Ừ nhỉ. Thế thì lấy cả hai, hahaha Đôi tình nhân ngồi trong công viên, dưới một bầu trời đầy sao lung linh, rực rỡ và trong sáng như chính tình yêu của họ. Chàng trai ngắm nhìn gương mặt của cô gái, bướng bỉnh, trẻ con mà rất đáng yêu.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ngôi sao nào dành cho anhNgôi sao nào dành cho anh?Không, em thích cái kem kia. Nó to hơn.- Thế nhỡ to mà không ngon thì sao- Ừ nhỉ. Thế thì lấy cả hai, hahahaĐôi tình nhân ngồi trong công viên, dưới một bầu trời đầy sao lung linh, rực rỡ vàtrong sáng như chính tình yêu của họ. Chàng trai ngắm nhìn gương mặt của cô gái,bướng bỉnh, trẻ con mà rất đáng yêu. Anh thơm lên má cô một cái. Ai bảo cô dễthương quá. Cô thừ mặt ra một hồi lâu, vẫn chưa phai vị ngọt ngào trên má:- Đồ đáng ghét. Dám dở trò.- Tham ăn đòi chén cả phần của người ta thì phải có gì đền bù chứ.- Áaaaaaa.... Đứng yên tại chỗ, giơ tay lên.Hai người đuổi nhau quanh công viên. Trăng cũng phải mỉm cười ngộ nghĩnh.Chạy mệt, họ nằm dài ra bãi cỏ, ngắm nhìn những vì tinh tú đẹp lạ lùng mà thậtkhó với. Những ngôi sao cứ ganh nhau lấp lánh, nổi bật giữa không gian đen tuyền,sâu thẳm của vũ trụ:- Những người yêu nhau chết đi có trở thành những vì sao đứng cạnh nhau khônganh?- Có. Họ đang nhìn chúng ta đấy. Em có thấy không? – Anh nói vừa nói vừa chỉvào hai ngôi sao đẹp đẽ nháy sáng giữa bầu trời.- Tình yêu, đến chết vẫn không xa rời. Yêu là không bao giờ phải nói lời ân hận.Cô gái nhẹ nhàng trả lời, tựa đầu vào vai người yêu.- Yêu là không bao giờ phải nói lời ân hận – Chàng trai mỉm cười, đưa tay ra dịudàng. Và không chút do dự, cô nắm lấy.3 tháng sau.Anh tiễn cô ra sân bay. Họ đứng đó nhìn nhau. Tình yêu ấy vẫn say đắm, vẫn thiếttha như thuở ban đầu. Không gian rộng lớn và những tiếng ồn ào xung quanh nhưngừng lại. Trong mắt anh, chỉ có cô. Trong mắt cô, mọi thứ đều thuộc về anh.- Ngày nào anh cũng sẽ gọi điện cho em.- Nếu anh quên thì đừng trách.Cô lườm yêu anh, đưa tay chạm vào khuôn mặt thân thương, khắc sâu từng đườngnét, từng sắc thái biểu cảm.- Em nhất định phải trở thành một thạc sĩ giỏi đấy, không được mèo lười đâu.Ngoắc tay nào.Anh cười, ẩn đằng sau là một buồn da diếtCô ôm anh lần cuối. Cô chẳng muốn bỏ ra chút nào. Xa nhau là cả một nỗi đau cònđọng lại.Cô kéo chiếc va li đi ra phía cửa kiểm soát.Cô dùng dằng bước đi, mỗibước chân như có một sức mạnh vô hình kéo lại. Cô quay lại cười. Nụ cười ấy thậtrạng rỡ. Anh vẫy tay chào. Cô mới xa vòng tay anh mấy giây mà anh đã bắt đầuthấy nhớ.Chiếc máy bay thỏa sức vùng vẫy giữa bầu trời trong xanh, rộng lớn của nước Mỹ.Ngày qua ngàyHọ đều đã giữ lời hứa. Chỉ là những câu chuyện phiếm về cuộc sống mới, nhữngquan tâm nhắc nhở bé nhỏ mà gần gũi, những yêu thương giản dị được giãi bày,chia sẻ... để cố gắng lấp đi khoảng trống nhớ nhung giữa hai con người. Có nhữngđêm, cô gọi điện cho anh qua làn nước mắt và nghẹn ngào nói: Em nhớ anh, nhớlắm. Anh an ủi cô, vỗ về cô, hát hay kể chuyện cho cô tận đến khi đầu máy bên kiaim lặng. Cô chìm vào giấc ngủ, tìm bóng hình anh trong mỗi giấc mơCho đến một ngàyCô không nhận được điện thoại của anh. Cô gọi cho anh chỉ nhận được nhữngtiếng tít tít vô hồn.Ngày hôm sau, mọi chuyện đều lặp lạiCô trông chờ tin tức của anh trong đau khổ. Mỗi một ngày không nghe thấy giọngnói ấm áp của anh, cô dường như không tập trung đuợc vào việc gì. Ngày kia, côphải trình bày luận án tốt nghiệp. Cô cần anh, cần lời động viên của một người màcả hình bóng và trái tim đã luôn bên cô.Ở một nơi rất xa nước Mỹ ồn àoAnh mở mắt. Cố gắng xoay nguời để nhận ra mình đang ở đâu. Giường trắng,tường trắng, cả chăn ga cũng trắng. Đây là bênh viện. Đầu anh ong lên, tai ù ù,người đau đớn, tê dại. Anh nhận ra một đống máy móc, dây dẫn đang bủa vây lấymình. Anh phải thở bằng ôxi. Một thoáng tỉnh lại, anh nhớ lại mọi chuyện.Một chiếc xe ô tô từ ngõ hẻm lao ra với tốc độ khủng khiếp. Nó như muốn trởthành bá chủ, lấn chiếm toàn bộ lòng đường. Chiếc xe điên đâm vào đuôi xe mộtchiếc taxi, chệch choạc lao vào một cái xe tải khác đang định sang đường, chuyểnhướng tiến công lên vỉa hè. Một âm thanh đáng sợ, một khoảnh khắc vụt qua, mộtcon quái vật lao đến chỗ anh. Anh thấy người bị nhấc bổng lên không rồi ngã đậpxuống đất. Những mảnh kính ô tô vỡ đâm vào người làm anh đau đớn, tê dại. Mọivật nhòa dàn đi. Anh thấy buồn ngủ. Và cứ thế mắt anh nhắm chặt, chìm vào trongmê man. Anh thấy anh đứng giữa sân bay. Cô quay lại cười. Cô đẹp quá.Anh vẫn chưa chết. Đã hai ngày anh không gọi điện cho cô. Cô có nhớ anh không,cô có giận anh không? Anh lo lắng, cô vẫn trẻ con mà. Ngay lúc này, anh muốngặp cô, muốn ôm cô da diết. Anh muốn đứng dậy. Nhưng anh không thể. Mộtngười mặc áo blouse bước vào phòng, đến gần giường anh. Anh yếu ớt giơ tay rahiệu. Người bác sĩ lại bên anh. Anh thì thầm mấy câu.Nhận được cuộc gọi của người bác sĩ xa lạ kia, biết những gì đang xảy ra, cô đauđớn, lòng cô như lửa đốt. Cô chỉ muốn nhanh chóng về bên anh. Nhưng câu nóicuối cùng của cuộc trò chuyện cứ hiển hiện trong đầu cô:- Anh ấy vẫn ổn và dặn cô cứ yên tâm hoàn thành luận án. Cô nhất định phải thànhcông. Còn nữa, anh ấy nói rằng anh rất yêu cô.Cô sẽ làm theo ...

Tài liệu được xem nhiều: