Danh mục

Ngư Trường Kiếm - Hồi 11

Số trang: 28      Loại file: pdf      Dung lượng: 200.58 KB      Lượt xem: 11      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Xem trước 3 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Ngư Trường Kiếm - Hồi 11 : Hài nhi xuất thế si nhân tỉnhKiếm khởi thần đao Tôn Giả vongCổng tổng đàn Cùng Gia Bang. Gã quanh quẩn đi lại như muốn vào mà chẳng dám. Thân quyến của chàng chờ đợi việc này nên mừng rỡ kéo ra. Cổ mẫu sa lệ bảo: - Đây chẳng phải Vân nhi hay sao? Nếu không nó đâu tìm về đây làm gì? Bà định chạy ra, nhưng mọi người sợ gã thiếu niên chạy mất nên cản lại. Võ lâm chí tôn suy nghĩ một lúc dặn dò Phụng Hương: -...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ngư Trường Kiếm - Hồi 11 Ngư Trường Kiếm - Hồi 11 : Hài nhi xuất thế si nhân tỉnhKiếm khởi thần đao Tôn Giả vongCổng tổng đàn Cùng Gia Bang. Gã quanh quẩn đi lại như muốn vào mà chẳngdám. Thân quyến của chàng chờ đợi việc này nên mừng rỡ kéo ra. Cổ mẫu sa lệbảo:- Đây chẳng phải Vân nhi hay sao? Nếu không nó đâu tìm về đây làm gì?Bà định chạy ra, nhưng mọi người sợ gã thiếu niên chạy mất nên cản lại. Võ lâmchí tôn suy nghĩ một lúc dặn dò Phụng Hương:- Hương nhi hãy ra mời gã vào đây, dù Kiếm Vân đã mất trí nhưng biết đâu cáibụng to tròn sẽ nhắc nhớ được điều gì đó.Phụng Hương lau nước mắt, nặng nề bước ra. Gã câm dường như bị kích động,gã trố mắt nhìn người thiếu phụ mang thai, từ từ tiến đến, đưa tay vuốt ve bụngnàng. Phụng Hương cố nén thẹn thùng, để mặc gã sờ mó. Nàng mỉm cười nói:- Mời thiếu hiệp vào dùng trà.Thấy sau lưng nàng có rất nhiều người mặc áo vá, gã cảm thấy quen thuộc,cười hì hì đi theo Hàn nương.Theo sự chỉ đạo của Vạn Độc Ma Quân, ai cũng giả đò chậm chân, để PhụngNgư Trường Kiếm Trang 1Hương đưa gã vào trước. Gã câm thản nhiên ngồi đúng ghế dành cho bang chủ.Tứ Phi Ma bàn bạc chớp nhoáng với các trưởng lão. Họ quyết định cho gã uốngthuốc mê để kiểm tra dấu vết trên thân thể.Bạch Từ Linh nhận nhiệm vụ bưng trà có thuốc mê ra. Gã câm không hề nghingờ, nhìn nàng mỉm cười rồi uống cạn. Lát sau, gã gục xuống bàn mê man. TôTháo giật tung chiếc áo rách, mọi người kinh hãi nhận ra ngực gã thiếu niên cóhàng chục vết kiếm thương đã liền sẹo đỏ hỏn, đương nhiên nếu có bớt soncũng chẳng còn.Liễu phu nhân nghiêm mặt bảo hai con dâu:- Các ngươi là thê thiếp, nếu hạ thể trượng phu có dấu vết đặc biệt tất phải biếtrõ. Nếu quả là có, ta cho phép kiểm tra. Bất tất phải e thẹn vì việc này rất quantrọng.Hàn Phụng Hương và Bạch Từ Linh rỉ tai nhau thì thầm. Lát sau, Bạch nươngcắn răng, thẹn thùng nói:- Bẩm a nương, quả thật là có một nốt ruồi son. Tức nữ xin được chứng thực.Thiết Quyền và Sấu Diêm La mau mắn khiêng gã câm vào phòng Kiếm Vân rồitrở ra. Bạch Từ Linh bước vào, đóng cửa lại. Lát sau nàng bật khóc, gọi PhụngNgư Trường Kiếm Trang 2Hương:- Hàn đại thư vào xem đi, đúng là tướng công rồi.Phụng Hương lật đật vào phòng nhìn kỹ nốt ruồi son nơi chỗ kín, ôm lấy Từ Linhkhóc ròng. Hai người mặc lại quần áo cho gã thiếu niên rồi trở ra phục xuốngthưa:- Bọn tức nữ đoan chắc người này là Kiếm Vân. Có lẽ chàng ăn phải kỳ dượcnào đó nên trẻ ra sáu bảy tuổi và mất trí. Xin các vị trưởng bối tìm phương cứuchữa.Vạn Độc Ma Quân và Võ Lâm Chí Tôn bắt đầu thăm mạch, khám xét toàn thângã câm. Tứ Phi Ma trầm ngâm:- Trong Thần Nông Dược Liệu có nói đến một loại trái cây tên gọi Bất Lão BạchQuả, màu trắng như sữa, hương thơm ngào ngạt. Cây Bạch Quả ba trăm nămmới kết trái một lần và chỉ mọc ở nơi có loại cỏ Miên Ty Thảo sợi nhỏ như tơ. Cólẽ bang chủ ăn phải loại quả kỳ dị này. Còn việc mất trí và tiếng nói là do vếtthương nơi huyệt Phong Tài sau đầu. Máu bị chặn lại ở đây nên không nuôidưỡng được trung tâm ngôn ngữ và ký ức ở trên.Hàn môn chủ cau mày nói:Ngư Trường Kiếm Trang 3- Việc chữa trị không phải chỉ một ngày là xong. Nhưng chúng ta cũng chẳng thểcho Vân nhi uống thuốc mê mãi được. Nếu hắn tỉnh lại, có ý bỏ đi thì ai mà giữcho nổi. Hắn luyện Kim Quang thần công đến mức đại thành, dù có điểm huyệtcũng vô ích. Chẳng lẽ lãi xiềng xích thì còn gì là thân phận một bang chủ?Liễu phu nhân sa lệ nói:- Không nên xiềng xích Vân nhi, chúng ta sẽ dùng tình cảm giữ hắn lại. Biết đâukhung cảnh sinh hoạt quen thuộc sẽ giúp Vân nhi hồi tỉnh.Mọi người tán thành ý của bà. Tô Tháo đem chàng ra sau tắm gội sạch sẽ, cònTừ Linh vào thành sắm ngay mấy bộ y phục mới.Khi gã câm tỉnh lại thì gã đã hoàn toàn khác hẳn. Bạch nương bước vào tươicười bảo:- Tướng công! Đã đến giờ dùng cơm trưa, mời chàng ra khách sảnh.Gã câm nhìn nàng cười hì hì rồi đi theo. Mọi người đã tề tựu đông đủ, họ cố nénthương tâm, giả như chàng không hề mất trí, chào hỏi vui vẻ.Gã câm thấy Phụng Hương, chạy lại xoa bụng nàng, múa tay cười. Có lẽ trongtâm thức gã, hình ảnh đứa con chưa ra đời vẫn còn sót lại.Cổ mẫu gọi hắn:Ngư Trường Kiếm Trang 4- Kiếm Vân, ngồi vào dùng cơm đi, chúng ta chờ đã lâu rồi..Câu nói làm hắn sững sờ, quay lại gãi đẩu, chỉ vào ngực mình. Cổ Tam Langvẫy tay:- Đúng rồi! Bà lão gọi ngươi đấy!Gã nhoẻn miệng cười, ngồi vào chỗ, lễ phép ú ớ như người chủ tọa, chờ các lãonhân động đũa, gã mới dám gắp. Cách ăn của gã chẳng khác gì Kiếm Vân, từtốn nhưng rất nhiều.Chẳng ai nuốt nổi, họ chỉ giả vờ đưa chén lên miệng. Cổ mẫu sợ mình bật khóc,vội cáo thoái.Ăn uống xong, một cuộc họp được tiến hành, thủ tục y như ...

Tài liệu được xem nhiều: