Thông tin tài liệu:
Ngư Trường Kiếm - Hồi 13 : Ô giang phò mã phùng miêu nữThiểm địa lâu trung bán tiếu khaiQuý Châu là đất của người Mèo, họ thần phục Minh triều nhưng lại có nền hành chánh riêng. Trên danh nghĩa là thuộc quyền quản lý của Tuần Phủ Vân Quý, nhưng lão này chẳng bao giờ bén mảng đến đây. Vạn Độc Ma Quân biết chàng đi Quý Châu nên cũng đi theo. Trong phương thuốc giải chất độc Diêm Vương Châm, lão còn thiếu mấy loại thảo dược mà chỉ ở xứ Miêu Cương mới có. Bốn người...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ngư Trường Kiếm - Hồi 13 Ngư Trường Kiếm - Hồi 13 : Ô giang phò mã phùng miêu nữThiểm địa lâu trung bán tiếu khaiQuý Châu là đất của người Mèo, họ thần phục Minh triều nhưng lại có nền hànhchánh riêng. Trên danh nghĩa là thuộc quyền quản lý của Tuần Phủ Vân Quý,nhưng lão này chẳng bao giờ bén mảng đến đây.Vạn Độc Ma Quân biết chàng đi Quý Châu nên cũng đi theo. Trong phươngthuốc giải chất độc Diêm Vương Châm, lão còn thiếu mấy loại thảo dược mà chỉở xứ Miêu Cương mới có.Bốn người đến bờ Ô Giang đúng trưa ngày rằm. Lưu vực sông Ô Giang đất đaiphì nhiêu nên dân Miêu sinh sống rất đông. Bản doanh của Miêu chúa cũngđược đặt tại đây.Bốn người ngạc nhiên nhận ra bờ sông dầy đặc dân Miêu. Mấy ngàn người vâyquanh một dàn hỏa. Trên đấy là một Miêu nữ bị trói chặt vào cột. Dù tóc tai rũrượi, mặt tái xanh vì sợ hãi nhưng không dấu được nhan sắc phi phàm.Kiếm Vân dùng tiếng Miêu hỏi lão già đứng ngoài cùng. Lão kể rằng:- Vụ lúa Đông này bị một loại sâu phá hoại mùa màng, xuất phát từ mảnh ruộngcủa cô gái này. Vì vậy, dân Miêu kết tội nàng đã gây ra tai họa nên thiêu sống đểNgư Trường Kiếm Trang 1tế thần.Kiếm Vân không nỡ để một người vô tội phải chết oan nên quyết cứu nàng. Lúcnày Miêu chúa đã cúng tế xong, chuẩn bị châm lửa vào dàn hỏa.Kiếm Vân vội tung mình lướt qua đầu mọi người, đáp xuống đống cỏ khô, đứngcạnh Miêu nữ, vận công nói lớn:- Kính cáo Miêu tộc, ta là phò mã của Đại Minh, muốn xin tội cho nàng thiếu nữđáng thương này.Miêu Chúa tỏ vẻ nghi ngờ:- Túc hạ lấy gì chứng minh mình là đương kim phò mã?Chàng rút chiếu chỉ ném xuống cho lão. Tấm lụa vàng phất phới bay đến trướcmặt Miêu chúa rồi lơ lửng như chờ lão nhận lấy. Dân Miêu thấy cảnh tượng nàyxôn xao bàn tán.Miêu chúa tinh thông chữ Hán nên đọc rất nhanh. Ông hân hoan nói:- Té ra phò mã chính là chàng tráng sĩ năm xưa đã diệt quái ngư trên sôngHoàng Hà đây sao? Nhưng con yêu nữ này đã gây thiệt hại hơn ba vạn lượngthóc lúa, không thể tha thứ được. Nếu nó không chết đi, sâu lạ sẽ tàn phá hếtnhững thửa ruộng vùng này.Ngư Trường Kiếm Trang 2Kiếm Vân cười bảo:- Bổn phò mã xin tặng ba vạn lượng bạc để cứu tế cho những người bị thiệt hại.Đồng thời sẽ cố giúp Miêu tộc diệt trừ loài sâu kia. Nếu không thành công sẽ huyđộng lương thực từ phủ lân cận phát chẩn cho dân Miêu.Thái độ rộng rãi của chàng đã thu phục được Miêu chúa. Ông gật đầu:- Phò mã đã nói vậy, bổn vương cũng xin tuân chỉ.Kiếm Vân cắt giây trói, bồng cô gái nhẩy xuống đất. Chàng đặt nàng ngồi dướigốc cây rồi lấy ba tấm ngân phiếu vạn lượng đưa cho Miêu chúa. Chàng bảo lão:- Phiền Miêu chúa sai người đi bắt ít con sâu ấy lại đây.Bọn Tô Tháo cũng rời yên ngựa đến bên chàng xem sự thể.Lát sau, tên dũng sĩ người Miêu về đến, trên tay gã là một bụi lúa xanh mơnmởn, bám đầy những con sâu màu vàng và lông lá. Sức ăn của nó thật khủngkhiếp, còn hơn cả tằm ăn dâu.Vạn Độc Ma Quân bắt mấy con thả vào chiếc chén sành lấy từ hương án xuống.Lão lần lượt bóp nát những viên thuốc rải lên người bọn sâu, đến lần thứ támmới thành công, bọn sâu lăn ra chết hết.Lão thở phào nói:Ngư Trường Kiếm Trang 3- Lũ sâu này nở từ trứng một loài bướm bên xứ Tây Khương. Có lẽ vùng nàytrồng nhiều hoa thược dược nên chúng mới kéo về đây sinh sản.Miêu chúa xác nhận:- Đúng vậy! Nhà của con bé Đổng Kim Thu này ở ngay giữa ruộng và trồng rấtnhiều hoa.Đường Khâu Minh thắc mắc:- Sao nàng ta lại có họ của người Hán?- Cha nàng là một nho sinh Hán tộc, lưu lạc đến Miêu Cương, lấy một Miêu nữrồi sinh ra Kim Thu. Hiện nay họ đều đã qua đời cả rồi.Vạn Độc Ma Quân tươi cười bảo:- Loài sâu này rất dễ trị. Chư vị chỉ cần lấy loài cỏ Ngân Tuyết Thảo nấu lên, lấynước pha loảng rồi phun vào lúa. Còn vườn hoa kia thì nhổ sạch đi tất bọnbướm sẽ đi nơi khác.Miêu chúa cẩn thận nói:- Không phải lão phu nghi ngờ tài năng của lão trượng. Nhưng chẳng mấy khiphò mã giá lâm, mời chư vị về tệ xá uống vài chén hội kiến rồi chờ xem kết quảluôn.Ngư Trường Kiếm Trang 4Lão quay lại phân công một toán đi hái cỏ Ngân Tuyến, một toán nhổ hoa.Bọn Kiếm Vân theo lão vào căn nhà sàn cách đấy chừng vài chục trượng.Đấy là căn nhà lớn nhất vùng, có thể chứa hàng trăm người một lúc. Giữa nhà lànhững lò than hồng để chống rét và nướng thịt thú rừng.Đêm qua, con trai lão mới săn được một con nai tơ. Hiện giờ con vật đang tỏamùi thơm phức.Kiếm Vân hỏi han tình hình sinh hoạt của Miêu tộc Quý Châu. Lão thở dài đáp:- Lão phu đã được theo học chữ Hán ở Quý Dương nên thức ngộ rằng một dântộc muốn tồn tại và phát triển thì phải biết chữ. Vậy mà toàn đất Miêu cương chỉcó một trường duy nhất ở Quý Dương, làm sao người Miêu tiến bộ được?Chừng nào phò mã ...