Ngư Trường Kiếm - Hồi 17 : Quân sơn bán diện Trường Tu tẩuHỏa thượng hồi sinh tự phụng hoàngThư khiêu chiến của võ lâm minh chủ Hàn Thiên Đông đã được dán khắp giang hồ nửa tháng trước, hẹn ngày rằm tháng giêng sẽ cùng nhau quyết tử. Trường Tu Đại Pháp Sư bị gọi đích danh nên không thể từ chối. Huống hồ lão tự cho rằng võ công mình vô địch thiên hạ. Trong thư phúc đáp, lão đồng ý với địa điểm Quân Sơn vào ngày rằm, nhưng lại vào ban đêm, đầu canh hai. Cuộc...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ngư Trường Kiếm - Hồi 17 Ngư Trường Kiếm - Hồi 17 : Quân sơn bán diện Trường Tu tẩuHỏa thượng hồi sinh tự phụng hoàngThư khiêu chiến của võ lâm minh chủ Hàn Thiên Đông đã được dán khắp gianghồ nửa tháng trước, hẹn ngày rằm tháng giêng sẽ cùng nhau quyết tử. TrườngTu Đại Pháp Sư bị gọi đích danh nên không thể từ chối. Huống hồ lão tự chorằng võ công mình vô địch thiên hạ. Trong thư phúc đáp, lão đồng ý với địa điểmQuân Sơn vào ngày rằm, nhưng lại vào ban đêm, đầu canh hai.Cuộc phó ước ngược đời này càng đánh động lòng hiếu kỳ của anh hùng thiênhạ, do vậy, số người đến quan chiến sẽ rất đông. Đây lại là lần đầu tiên vị ĐạiPháp Sư lừng danh đem phát thuật ra thi triển, nếu không xem được thì thật làđáng ân hận.Đây cũng là mùa Xuân thứ hai Kiếm Vân được sum họp với gia đình, chàng đắmmình vào hạnh phúc, tạm quên đi chuyện võ lâm.Từ ngày phe bạch đạo đưa ra thư khiêu chiến, bọn Trường Tu không tấn côngnữa, để dưỡng sức cho ngày quyết đấu.Xuân này, các mỹ nhân trong Liễu gia trang rất hân hoan. Tóc của Liễu mẫu vàCổ mẫu đã bắt đầu đen trở lại, da dẻ mịn màng hơn. Xuyên Vân Tiên Tử cũngNgư Trường Kiếm Trang 1vậy, nàng bắt đầu cham sóc nhan sắc của mình. Năm vị thiếu phu nhân lại càngxinh đẹp, thướt tha trong những bộ xiêm y lộng lẫy. Nếu lưu tâm đếm thử, cácnàng thay áo mỗi ngày không dưới sáu lần.Kiếm Vân ngồi sừng sững trong chiếc ghế bành lớn, nựng nịu Kiếm Hồng.Chàng cũng khá mệt mỏi khi phải đối phó với năm mỹ nhân nõn nà kia.Dường như họ muốn làm chàng khiếp vía, không lấy thêm người nào nữa nênđã nũng nịu, đòi hỏi hơn bình thường. Và quả là rất hiệu nghiệm!Sáng ngày mồng một tết, chúc tụng nhau xong, cả nhà bầy tiệc mừng xuân.Tô Tháo nhìn Kiếm Hồng và Thẩm Miên tung tăng, xúng xính trong áo mới, lãogãi đầu hỏi:- Này phu nhân! Chừng nào chúng ta mới có một tiểu hài tử?Lưu Trinh thẹn thùng, cúi mặt nói lí nhí:- Còn hơn tám tháng nữa!Tô Tháo mừng như điên cuồng, vỗ đùi cười ha hả. Thì ra Xuyên Vân Tiên Tửchưa kịp báo tin vui cho lão biết.Mọi người xúm đến chúc mừng. Họ Tô hồ hởi nói:- Trai gái gì cũng được, quí hồ có một hài nhi mang họ Tô là lão phu khoan khoáiNgư Trường Kiếm Trang 2rồi.Kiếm Vân thấy sư phụ có vẻ ưu tư liền hỏi:- Ân sư bận tâm vì cuộc chiến sắp tới sao?Lão gật đầu:- Đúng vậy! Ta chỉ thắc mắc một điều là Trường Tu Đại Pháp Sư biết ta có ThấtTinh Bảo Kính, sao vẫn nhận lời phó ước? Chẳng lẽ giờ đây pháp thuật của lãođã cao cường hơn trước rấy nhiều?Đêm ấy, lão nhân thức rất khuya chiêm nghiệm thiên văn và quẻ Dịch.Sáng mùng hai tết, lão trao cho chàng một phong thư dán kín, dặn dò:- Vân nhi cùng Tô Tháo đến phủ Khai Phong, trao thư này cho trang chủ Triểngia trang là Triển Thạch. Nếu lão đồng ý tương trợ thì hộ tống lão về đây. Phảicải trang và tuyệt đối cẩn thận, vì không chừng Trường Tu lão quỷ cũng biết họTriển đang ở Khai Phong. Cuộc chiến đêm rằm thành hay bại, phụ thuộc rất lớnvào nhân vật này.Dù chàng không sợ lạnh nhưng cũng khoác áo lông, đội mũ để ngụy trang. Haingười đều vạm vỡ nên trông càng khôi vĩ thêm.Thời gian sau này, họ Tô chuyên luyện Đả Cẩu Bổng Pháp, đã dặt rèn một câyNgư Trường Kiếm Trang 3côn thép ngắn hơn.Năm nay, tiết trời lạnh giá hơn mọi năm, tuyết rơi phủ kín đường đi, nhiều nơingập gối tuấn mã. Mãi đầu canh một hai người mới đến nơi. Triển trang chủ làmột lão già nhỏ bé, tuổi đã bát tuần, lão đọc xong thư thở dài bảo:- Không ngờ lão họ Vu tuổi hơn bát tuế mà vẫn chưa chết, lại nuôi tham vọnglàm bá chủ giang hồ. Vậy ta cũng không tiếc gì nắm xương tàn này, cùng lão tửchiến một phen. Hai người vào rửa ráy rồi dùng cơm với lão phu.Trời lạnh như cắt da nên chẳng ai muốn tắm, rửa mặt xong, hai người trở rangay. Tỳ nữ trong trang đã dọn cơm rượu.Kiếm Vân và Tô Tháo đi cả ngày không ăn uống nên rất đói bụng, họ ăn nhưrồng cuốn. Triển lão gia chỉ ăn hơn chén đã buông đũa, cầm chai rượu nhâmnhi. Lão khề khà nói:- Lão phu và Thần Cơ Tử là bằng hữu thâm giao. Ta tuy võ công kém cỏi nhưnglại luyện được Thiết Đăng Thần Pháp, khắc tinh của các loại tà ma. Chắc ThầnCơ Tử sợ rằng sau bốn mươi năm tu luyện, bản lãnh Trường Tu đã tăng tiếnvượt bực nên mới tìm đến lão phu.Bỗng lão rùng mình liền mấy cái, vội bấm tay tính toán. Lát sau cười bảo:Ngư Trường Kiếm Trang 4- Sáng mai sẽ có phục binh dọc đường, hai ngươi phải cẩn trọng.Ăn xong, Kiếm Vân cởi Mãng Xà Kim Giáp trao cho Triển lão:- Xin tiền bối hãy mặc tấm bảo y này vào, đao thương không sợ, chưởng lựccũng coi khinh. Nếu có bị đánh trúng cứ giả vờ chết để lừa lão tặc họ Vu!Triển Thạch mặc vào nghe ấm áp, mềm mại, lòng rất khoan khoái.Mờ sáng, ba người lên ngựa khởi hành. Được chừng ba mươi dặm, hai bên ...