Tôi luôn tự ngắm mình trước gương và tự nhận thức được mình là một con nhỏ khá là yếu kém về mặt nhan sắc. Thật đáng buồn! Nhưng không sao, khi mà thân hình tôi cũng khá ổn khi không bị béo ú như con bạn cùng bàn và thành tích học tập của tôi luôn đứng đầu. Chí ít thì ba mẹ cũng có cái để tự hào về tôi với hàng xóm. Tôi nhận thấy là như vậy!Ngoài thành tích học tập khá ổn thì tôi còn có thể tự hào về một điều thú vị nữa,...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ngừng thổi đi, gió ơi! Ngừng thổi đi, gió ơi! Tác giả: Gấu Nhỏ (CT^^)- Này gió, cậu phải dừng chân đi chứ? - Gió à, dừng lại ở tim cậu lâu rồi :3 --------------------- 1. Dương Phong LinhTôi luôn tự ngắm mình trước gương và tự nhận thức được mình là mộtcon nhỏ khá là yếu kém về mặt nhan sắc. Thật đáng buồn! Nhưng khôngsao, khi mà thân hình tôi cũng khá ổn khi không bị béo ú như con bạncùng bàn và thành tích học tập của tôi luôn đứng đầu. Chí ít thì ba mẹcũng có cái để tự hào về tôi với hàng xóm. Tôi nhận thấy là như vậy!Ngoài thành tích học tập khá ổn thì tôi còn có thể tự hào về một điều thúvị nữa, là tên của tôi. Theo như nhận xét của tôi thì tên của tôi rất kêu,Phong Linh, Dương Phong Linh. Kêu là tất nhiên, vì đó là chuông gió,sẽ kêu khi có gió.Chính vì cái tên của mình, tôi đặc biệt thích những chàng trai tên Phong,là gió, rất thú vị. Và trong lớp học của tôi, có một cậu bạn như thế. Tôithích cậu bạn đó ngay khi biết cậu ta tên là Phong, Hoàng Lâm Phong, lýdo có vẻ ngớ ngẩn nhưng hình như tôi thích cậu ta thật. Nghe toàn bộcâu chuyện của tôi, con bạn thân đã không chần chừ mà dùng cả đốngvở viết giáng xuống đầu tôi một cú đau đớn. Nó bảo tôi bị khùng, vàhình như … tôi bị khùng thật!Phong là một hotboy, hot về mọi thứ. Cậu ta luôn nằm trong top 5 nhữngchàng trai đẹp nhất và hot nhất trường, cũng nằm trong top 5 nhữngngười có ý thức đạo đức và học tập tệ nhất khối. Vậy mà tôi lại thích cậuta, thế mới lạ! Tôi vẫn thường để ý Phong trong mỗi giờ học, cậu ta ngủvào hầu hết các tiết trừ giờ kiểm tra và những tiết … trốn học. Cứ đềuđều thì cậu ta trốn 2 tiết một buổi, còn nhiều hơn thì có thể là cả buổi, vàcậu ta luôn chăm chỉ thực hiện thời gian biểu đó.Ngoài khả năng ngủ gật trong giờ và bỏ tiết, Phong còn có một khả năng“trời phú”. Đó là “tán gái”. Theo như những gì tôi thấy, cậu ta có thể tánđược cô hotgirl khối 10 chỉ trong ba ngày. Và một tuần sau đó, cậu ta lạiđi với cô gái được gọi là hotgirl khối 11. Có lẽ vì cậu ta là gió, giókhông bao giờ dừng chân lại một nơi mãi mãi cả, gió là lang bạt, làphiêu du. Đau thật, đó chính là lý do vì sao cậu ta sẽ chẳng bao giờ để ýđến tôi, một con nhỏ kính cận và không xinh đẹp!Nhiều lúc tôi cũng thấy mình hình như không được bình thường thì phải.Dù là tôi không xinh đẹp thật, nhưng con bạn thân luôn nói mắt tôi rấtđẹp, trông “toàn cảnh” từ đầu đến chân tôi cũng không đến nỗi tệ.(Không biết là nó có cố an ủi tôi không nữa, khi mà đôi mắt đẹp luôn ởsau gọng kính cận). Và với sức học tuyệt vời của tôi, tôi dư sức thíchmột anh chàng nào đó có thể không đẹp trai như Phong nhưng trình độhọc vấn và đạo đức chắc chắn hơn. Ấy thế mà tôi chỉ thích Phong, tìnhcảm mà, có muốn cũng chịu.Khi tôi học cấp hai, tôi đã hùng hồn tuyên bố sẽ tỏ tình với người contrai mà mình thích, vì tôi nghĩ phải nói ra thì người ta mới biết được làmình thích họ. Nhưng thực tế thì tôi đã thích Phong hai năm, và tôi vẫnchưa tỏ tình với cậu ấy. Tôi nhát gan hơn tôi tưởng! Con bạn thân vẫnhay cười nhạo tôi về điều đó, vì tất cả tâm tư tình cảm của tôi chỉ kể chonó nghe hoặc viết vào cuốn nhật ký nhỏ, một cuốn sổ màu nâu nho nhỏ.Tôi luôn giấu nó trong một ngăn cặp, cũng giống như giấu nhẹm tìnhcảm với Phong khi chúng tôi lên lớp 12, thật sự rất bận rộn. _oOo_Một sáng tháng Mười Hai lạnh ngắt. Tôi đặc biệt thích mùa đông.Phong đang chơi bóng chuyền với đám con trai ngoài sân, còn tôi đangngồi trên bàn học và lén nhìn cậu ấy. Phong thật tuyệt ở tất cả bộ mônthể thao, cậu ấy chưa bao giờ bỏ bất kì một tiết Thể Dục nào từ khi bắtđầu vào cấp Ba. Tôi thật sự ngưỡng mộ, vì với những đứa như tôi, ThểDục là một môn vô cùng đáng sợ. À, đứa như tôi là sao hả? Đó là chiềucao hạn chế và cơ thể thiếu sức khỏe trầm trọng, hay nói đúng hơn là tôiquá lười tập thể dục nên sức khỏe không tốt.Trái bóng chuyền bay cao lên không trung, một cậu bạn khác ở đội bênkia nhảy một cú cao, đập mạnh bóng xuống sân đội bên. Quả bóng vớitốc độ bay khá lớn, gây ra một lực mạnh phi thẳng vào khuôn mặt đẹptrai ngời ngời của Phong, mũi cậu ấy chảy máu. Lũ con trai ngừng chơibóng và đưa cậu ấy vào lớp, lũ con gái đi xin bông băng y tế rồi lau vếtmáu cho Phong. Tôi cũng rất muốn làm như thế, nhưng tôi sợ cậu ấykhông thích. Chỉ đến khi mãi mà không thấy ai đem bông băng về, máuở mũi vẫn chảy nhiều trên khuôn mặt, tôi đưa cho Phong chiếc khăn taymàu xám của tôi. Cậu ấy cầm và lau, có lẽ cậu ấy cũng chẳng biết khăntay đó của tôi.Giờ Thể Dục hôm nay là lần đầu tiên Phong nghỉ, cậu ở lại trong lớp vìcó lý do chứ không phải là trốn học như mọi khi. Hôm nay tôi buồn hẳn,cậu ấy không có trên sân, tức là ánh nhìn của tôi vô định.Chờ mãi mới hết 45p chán nản, tôi đi cùng nhỏ bạn thân mua nước, đó làthói quen của nó, uống nước ngọt sau mỗi giờ Thể Dục.Tôi bước vào lớp, một vài ánh nhìn s ...