Danh mục

Người Của Người

Số trang: 8      Loại file: pdf      Dung lượng: 102.16 KB      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
Jamona

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 5,000 VND Tải xuống file đầy đủ (8 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Khu đền Thượng xanh um tùm quanh năm bởi tán lá rậm rạp của những cây lim cổ thụ trồng từ xa xưa. Phía bên dưới, gần làng là đền Hạ, nay đã bị cải tạo thành trường phổ thông cấp I. Khuôn viên chẳng còn cây cối nữa, người ta đã hạ hết lấy gỗ, xẻ ra đóng bàn ghế học sinh. Lũ trẻ làng tôi ít đứa dám bén mảng lên chơi đền Thượng vì sợ uy Đức Ngài. Người già bảo, Ngài là một danh tướng đời Trần có công chinh phạt Chiêm Thành mở mang bờ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Người Của NgườiNgười Của Người Sưu Tầm Người Của Người Tác giả: Sưu Tầm Thể loại: Truyện Ngắn Website: http://motsach.info Date: 26-October-2012Khu đền Thượng xanh um tùm quanh năm bởi tán lá rậm rạp của những cây lim cổ thụ trồng từxa xưa. Phía bên dưới, gần làng là đền Hạ, nay đã bị cải tạo thành trường phổ thông cấp I.Khuôn viên chẳng còn cây cối nữa, người ta đã hạ hết lấy gỗ, xẻ ra đóng bàn ghế học sinh. Lũtrẻ làng tôi ít đứa dám bén mảng lên chơi đền Thượng vì sợ uy Đức Ngài. Người già bảo, Ngài làmột danh tướng đời Trần có công chinh phạt Chiêm Thành mở mang bờ cõi, khi về già đượcvua ban lộc đất này. Ngài mất, làng tôi lập đền Thượng thờ làm Thành Hoàng. Đức Ngài thiênglắm, khi cãi vã nhau, lắm kẻ hay đem Ngài ra thề để chứng minh sự trung thực và đúng đắn củanhững lời lý sự. Thề độc thế nhưng chưa thấy ai bị Ngài vật cho hộc máu, chỉ thấy cãi khôngxong thường đánh nhau bươu đầu mẻ trán. Kết cục lại bị dân quân mang súng áp giải lên chínhquyền.Mùa gió Lào, khắp làng khô không khốc, bờ tre xao xác bởi cái nóng hầm hập thiêu đốt. Sự yêntĩnh, mát mẻ bên trong khuôn viên đền Thượng càng làm tăng thêm vẻ trầm mặc thiêngliêng.Lẫn trong hương thơm của hoa cỏ và mùi ngai ngái của lá rụng lâu ngày trên lớp đất ẩmmục còn cảm thấy thoang thoảng vị thơm nồng của khói trầm từ trong điện thờ len ra khỏi máingói rêu phong. Vì có lai lịch tốt nên đền Thượng không bị cải tạo mà thành nơi quy tập thầnthánh. Bao nhiêu đồ thờ cúng, câu đối, hoành phi, tượng gỗ sơn son thếp vàng của đền Hạ đềudồn về đây, để chật cứng ba gian hạ điện. Tuy vậy đất trong khuôn viên vẫn được giao cho cáccụ phụ lão lập trại trồng dứa. Đất dưới tán cây lim chỉ cây dứa mới sống nổi. Mùa dứa chín,hương thơm theo gió bay lan ra khắp vùng. Ban ngày chim tu hú tụ về kêu inh ỏi. Ban đêm lũdơi đập cánh bay loạn xạ. Muốn vào cổng đền Thượng phải qua năm nhịp cầu đá xanh, hìnhcánh cung, hai bên trồng hai tấm bia thấp lè tè có khắc chữ Hạ Mã . Bây giờ không có ai cưỡingựa đi ngang nữa, mỗi khi từ chợ về, bà tôi vẫn cởi nón và cúi đầu bước cho nhanh, đi xa đềnrồi mới đội nón lên đầu. Phía sau đền, gần bên cổng hậu là căn nhà tranh cũ kỹ của người coivườn dứa. Từ khi nhận bé Rớt làm con nuôi, ông Thuộc không đi về dưới làng xin ở hẳn tại đây.Trưa hè tiếng ve sôi rộn rã từng hồi rồi tự dưng im bặt. Từ trong căn nhà cùng với tiếng võngkẽo kẹt là tiếng hát non nớt của con bé Rớt lảnh lót vang theo: Trông kìa con công nó múanó múa làm saochụm chân vàoTrang 1/8 http://motsach.infoNgười Của Người Sưu Tầmxòe cánh ra... Tiếng hát làm những con ve ngái ngủ bừng tỉnh. Bầy ve hòa âm không biết chán và con Rớt hátđi hát lại chẳng biết mỏi mồm. Nó là con bé hồn nhiên, hát suốt ngày, từ lúc gà gáy ban mai tớilúc chim bay về tổ. Hôm nào không nghe tiếng hát lại thấy ông Thuộc sang trạm xá tìm cô y sỹTâm:- Con bé làm sao?- Thưa cô, đêm qua cháu nó bị sốt. Người nóng như hòn than, mê sảng luôn miệng.- Không sao đâu. Lợn đến kỳ trở máng đấy. Trẻ con có vậy sẽ mau lớn. Bác nấu cháo với nắmhành tăm, bỏ thêm cái lòng đỏ trứng gà, ép cho ăn là khỏi ngay thôi. Mấy viên thuốc hạ nhiệtnày lúc sốt cao mới cho nó uống nhé.Cô y sỹ nói thế vì biết ông Thuộc nuôi con bé mát tay chẳng kém gì người ta nuôi lợn gà. Côcòn bảo với người làng:- Canh tập tàng dễ kiếm, con tập tàng dễ nuôi . Con bé càng lớn, nhìn càng thích mắt. Saunày biết đâu ông Thuộc lại có phận nhờ.Ông Thuộc vốn là cán bộ miền Nam tập kết, một người thích sống cô độc, chẳng hề muốnphiền lụy ai. Ngoài tiêu chuẩn hưu mất sức, mỗi quý còn có thêm tiền trợ cấp thương binhchống Pháp nên cuộc sống của ông cũng tàm tạm đủ. Riêng công điểm làm bảo vệ trại dứa, hợptác xã trả bằng lúa, ông không nhận, thường đem tặng cho nhà trường để các thầy cô làm quỹphần thưởng cho học sinh giỏi. Hội đồng hương tập kết thỉnh thoảng vẫn cử người đến thăm,gợi ý mai mối cho ông vài đám con gái lỡ thì, đàn bà quá lứa nhưng ông chỉ cười trừ. Bị ép qúa,ông từ chối thẳng thừng. Ông vẫn chung thủy với người vợ bên kia giới tuyến cho dù bao nhiêunăm bặt tin tức. Ngày thống nhất nước nhà rất xa vời mà ông thì cứ đơn chiếc một mình mãi,dân làng tôi lấy làm lạ sinh nghi, hay ông này bị thương vào đúng chổ ấy nên chẳng thiết chiđàn bà...Con Rớt là đứa trẻ hoang bị người mẹ vô danh nhẫn tâm đem bỏ nơi cầu đá cổng đền trong mộtđêm mưa gío. Tiếng khóc oa oa vọng tới căn nhà tranh khiến ông thức giấc trở dậy đi tìm. Ôngđem sinh linh bé bỏng ấy về ở với mình và nuôi bộ bằng đủ thứ có thể dành dụm. Ai cũng áingại thay cho ông nhưng ông lại bảo:- Người là của ...

Tài liệu được xem nhiều: