Danh mục

Người đánh trống

Số trang: 6      Loại file: pdf      Dung lượng: 176.38 KB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

- Ai tham gia vào đội tuyển bóng đá của khoa? - Có Bừng ! Ai xung phong ngày chủ nhật này ở lại làm vệ sinh hố xí tập thể? - Có Bừng! - Ai xung phong vào đội thanh niên gương mẫu của trường đi nạo vét sông Tô Lịch! - Có Bừng! ... Ngày ấy trong lớp của tôi đang học, Bừng nổi bật như một " hiệp sỹ " dám xả thân làm những việc "lớn" như vậy. Bừng nhận những công việc ấy với một thái độ hết sức vô tư, hồ hởi, đầy trách...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Người đánh trống Người đánh trống TRUYỆN NGẮN CỦA TRẦN KỲ TRUNG- Ai tham gia vào đội tuyển bóng đá của khoa?- Có Bừng !Ai xung phong ngày chủ nhật này ở lại làm vệ sinh hố xí tập thể?- Có Bừng!- Ai xung phong vào đội thanh niên gương mẫu của trường đi nạo vét sông Tô Lịch!- Có Bừng!... Ngày ấy trong lớp của tôi đang học, Bừng nổi bật như một hiệp sỹ dám xả thân làmnhững việc lớn như vậy. Bừng nhận những công việc ấy với một thái độ hết sức vô tư,hồ hởi, đầy trách nhiệm, không hề có một chút tính toán thiệt hơn. Đã ai trong lớp tôi, kểcả các lớp trong khoa nữa, dám nhận đánh trống tập thể dục giữa giờ của toàn khoa? Việcấy chỉ có Bừng làm. Tiếng trống giữ nhịp tập thể dục giữa giờ khoan nhặt, rõ từng tiếngcủa Bừng gõ suốt bốn năm học Đại học, với lớp của chúng tôi, đã đi vào trí nhớ của từngngười thành một kỷ niệm khó quên. Bừng là một người tuyệt vời như thế, còn mọi ngườitrong lớp chúng tôi, tất nhiên tôi cũng ở trong số đó, nói ra nhiều lúc xấu hổ.Của phải tội,trần ai cả tuần đánh vật với bao nhiêu môn học, còn có mỗi ngày chủ nhật mà lại xungphong làm những việc mà Bừng đã hiến thân thì ... cả lớp tôi chỉ có Bừng. Cũng cólúc, mấy anh em chúng tôi ngồi quanh ấm trà, ngượng nghịu nhìn nhau khi thấy tất cảhay lợi dụng lòng tốt của Bừng, định giúp Bừng thì Bừng gạt phắt: Các cậu khỏi phải áynáy, mình khổ quen rồi. Những việc như thế này mình thấy còn nhẹ nhàng gấp vạn lầnhồi mình còn ở nhà làm công tác cho xã ấy chứ !.Theo Bừng kể cho chúng tôi nghe, trứơc khi sinh hạ ra Bừng, bố mẹ Bừng đã có sáungười con, toàn là gái cả. Đến khi Bừng ra đời, là con trai, cả nhà Bừng náo loạn như cócơn mưa vàng. Mừng vô hạn độ ! Mừng khủng khiếp! Vì thế mới có tên BỪNG. đủ cảtên và họ là TƯNG VĂN BỪNG.Cả nước Việt Nam, có khi kể cả các nước Đông NamÁ, cái họ Tưng Bừng này chỉ có ở nhà Bừng.Bừng lớn lên tham gia công tác xã hội nhiều, nên đường học vấn có chiều vất vả. Bừngkể: Phụ trách dân quân xã, cũng tớ !Công tác Đoàn trong xã, cũng tớ !Thông tin, cổđộng, thiếu tớ thế quái nào được! Làm phân xanh cho ruộng năm tấn, tớ đóng góp nhiềunhất!. Bừng còn kể dài nữa :...Tớ đứng ra chỉ đạo !....Tớ là đầu tàu !.Chúng tôi ngồinghe Bừng kể, đứa nào, đứa nấy đều lắc đầu, lè lưỡi. Nhưng điểm này, cần nhấn mạnh,cũng nhờ những thành tích như thế Bừng đã vào được Đại học. Hồi ấy, bọn tôi đi thiĐại học chẳng sứt đầu cũng mẻ trán thì trường hợp của Bừng, khi nhà trường xéttuyển, ngoài điểm thi, còn được cộng thêm mấy điểm thuộc diện ưu tiên: Cán bộ đoàn,cán bộ xã, phụ trách dân quân. Riêng mấy khoản này của Bừng bằng chúng tôi đánhvật trong phòng thi mấy tiếng. Nhắc lại mấy chuyện này Bừng cứ cười hơ hớ, tiếng cườimới hồn nhiên làm sao: Tớ chẳng hiểu vì sao mình lại trúng vào Đại học! Vì trình độ bổtúc như tớ, tớ hiểu chứ. Thế mà trúng thật! Trúng to.... Bừng nói chuyện trúng vào Đạihọc với cái giọng như thể vừa trúng giải độc đắc của xổ số. Bừng còn kể với chúng tôi,không hề dấu diếm, rất tự hào: Các cậu biết không ? Ngày nghe tin vào được Đại học, tớcứ véo vào chân xem mình đang tỉnh hay đang mê.Vì biết bài thi tớ làm kém lắm, làmsao mà trúng Đại học được? Sau này Tổ chức nhà trường mới cho tớ biết, sở dĩ trúng Đạihọc là do tớ có nhiều thành tích trong công tác của xã và nhất là lý lịch gia đình thànhphần cơ bản bần cố nông . Nhưng điều đó cũng chưa quan trọng, quan trọng nhất vì tớ làĐảng Viên, thuộc diện Tổ chức nhà trường đặc biệt ưu tiên. Thế mới khoái chứ ! Tớ vàođược Đại học, cả gia đình quá mừng, trong chuồng có hai con lợn, bố tớ vật tất cả để đãimọi người trong làng. Chẳng gì từ một người chân lấm, tay bùn tớ đã vào đến trường Học Đại.... Bừng nói xong, lại cười hơ hớ.Học Đại học, ban đầu cứ việc ghi chép, càng về sau chúng tôi càng thấy khó.Trong lớp,người học khổ nhất phải nói là Bừng. Bừng học chăm lắm! nhưng đầu óc của Bừng kểcũng lạ. Học được một chứ, lại trôi tuột một chữ. Học ngoại ngữ không ai tội bằngBừng.Từ trưa cho đến chiều tối mịt Bừng cứ ra rả như cuốc kêu đầu hè, đến độ cả phòngtự học anh em chúng tôi phải lánh đi, nhường chỗ cho Bừng. Bừng học chăm như thế, ấyvậy khi Thầy dạy môn ngoại ngữ gọi Bừng đứng lên. Thầy chỉ hỏi một từ nước ngoài rấtgiản đơn Bừng đã học suốt một ngày hôm qua, Bừng lại đứng đực đến ông Phỗng cũnggọi bằng cụ. Thấy Bừng học như vậy, cả lớp chúng tôi thấy xấu hổ. Chẳng gì một lớp,có một anh học dốt đến độ thành câu cửa miệng của mọi người trong khoa : Dốt nhưBừng ! nghe thật chán. Hơn nữa, một điều làm cho tất cả mọi người trong lớp áynáy.Việc gì của tập thể lớp, Bừng đều tham gia nhiệt tình, gương mẫu không hề tính toánthiệt hơn. Thiếu người nấu ăn trong đợt đi thực tế, lại có Bừng. Chị em trong lớp cần mấygánh nước gội đầu, Bừng đáp ứng .Các đêm canh kho gạo của nhà trường phòng mấttrộm. Bừng gác thay bao người. Bừng như thế mà chúng tôi lại phụ Bừng!Thật chẳng còn mặt mũi nào!Nghĩ như thế, trong một c ...

Tài liệu được xem nhiều: