Danh mục

Người đẹp trả thù - Phần 24

Số trang: 5      Loại file: doc      Dung lượng: 65.50 KB      Lượt xem: 14      Lượt tải: 0    
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Ấn tượng đầu tiên tốt đẹp như vậy, đương nhiên có thể đoán ra bầu không khí giữa họ thân mật tới mức nào. Phương Trình bận đi làm không có ở nhà, do vậy chỉ có bốn người: bà Châu Thanh Á, Thẩm Thiếp, Thẩm Lực và Triển Nhan thưởng thức bữa cơm thịnh soạn này
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Người đẹp trả thù - Phần 24 Phần 24Ấn tượng đầu tiên tốt đẹp như vậy, đương nhiên có thể đoán ra bầu không khí giữa họthân mật tới mức nào. Phương Trình bận đi làm không có ở nhà, do vậy chỉ có bốnngười: bà Châu Thanh Á, Thẩm Thiếp, Thẩm Lực và Triển Nhan thưởng thức bữacơm thịnh soạn này.Đối lập với tâm trạng hớn hở, vui vẻ của bà, Thẩm Thiếp lại buồn bã khác thường.Không chỉ khác thường mà phải nói là lạ lùng, khó hiểu nữa. Bởi ngay từ lần đầu tiên,khi Phương Trình nhắc tới sự tồn tại của cô gái này thì Thẩm Thiếp đã cảm thấy cóđiều gì không ổn. Bây giờ đã có cơ hội nhìn thấy cô ta, phải công nhận rằng cô ta cómột ngoại hình đẹp đẽ, đáng yêu, không những thế cô ta còn có cử chỉ dịu dàng rấtđáng học tập. Thế nhưng Thẩm Thiếp vẫn cảm thấy cô ta có gì đó kỳ quặc khó hiểu.Mấy ngày gần đây đã xảy ra rất nhiều chuyện đáng sợ, đặc biệt là cái ngày cô rờikhỏi bệnh viện Tâm thần. Cô nhìn thấy mình biến thành con quỷ mặt đỏ khi nhìn vàotấm gương ngoài đường khiến cô đã ngất xỉu, sau đó thì tâm trạng cô luôn ở trongtrạng thái căng thẳng tột độ.Cũng may cô ngất không lâu thì được một người cứu, do cảm thấy vẫn có thể gắnggượng được nên cô đã tự bắt taxi về nhà. Sau vụ đó cô trở nên để ý đặc biệt tớinhững sự vật xung quanh mình.Căn hộ họ đang sống đã được mua khi họ cưới nhau. Bố mẹ Phương Trình không ởđây nên họ đón mẹ vợ tới ở cùng.Mỗi khi cảm thấy căng thẳng cô lại ôm con rồi đi đi lại lại trong phòng, đi từ phòngnày sang phòng khác, loanh quanh luẩn quẩn các phòng trong nhà. Dần dần cô pháthiện một ngăn kéo trong phòng đọc của Phương Trình luôn bị khoá chặt, tò mò khôngbiết bên trong có gì, cô đã nén lấy chìa khoá của anh rồi đánh một chiếc. Sau khi mở rathì cô thấy bên trong là một quyển sổ tay có mật mã.Mật mã sáu số, phải để các bánh răng vào đúng mật mã đã được định sẵn thì mới mởđược mà không để lại vết tích nào.Quyển sổ tay khoá bằng mật mã này trở thành gánh nặng tâm lí trong lòng ThẩmThiếp. Lúc Phương Trình không ở nhà cô liền lấy quyển sổ tay ra rồi vắt óc tìm cáchgiải mã nào là ngày sinh của Phương Trình, ngày sinh của cô, ngày sinh của con gái,ngày họ lần đầu gặp nhau, ngày cưới, một loạt các chữ số có ý nghĩa đặc biệt. Cô đãthử hết, thậm chí còn tiến hành sắp xếp ghép các dãy số này với nhau nhưng vẫnkhông giải mã được.Mật mã không giải được khiến cô ủ ê. Thậm chí cô còn quên cả gương mặt đỏ lòmđáng sợ kia, quên cả những ảo tưởng ngày đêm dày vò cô, chỉ còn quan tâm đến quyểnsổ chưa được mở mà thôi. Trong quyển sổ đó ghi chép những gì? Theo lẽ thôngthường thì nó thường lưu giữ những nội dung liên quan đến mối tình cũ. Được quenbiết rồi yêu nhau, kết hôn sinh con nhưng chưa bao giờ cô hỏi anh về chuyện ngàyxưa. Bởi cô biết trong tim mỗi người đều có một khoảng trời riêng thuộc về họ.Trong khoảng trời riêng đó có những bí mật được giữ kín, đó là dĩ vãng mà chỉ có chủnhân của nó được hoàn toàn sở hữu.Không hiểu quyển sổ tay này ghi chép những chuyện gì đây? Không hiểu là chuyện gìmà khiến Phương Trình phải cài mật mã, hơn nữa lại còn khoá kín cho tới tận bâygiờ? Bản thân Thẩm Thiếp cũng có những câu chuyện đẹp cũng như cay đắng trongquá khứ nhưng cô đã lựa chọn hình thức vứt bỏ và quên lãng chứ không ghi chép vàcất giấu. Cuộc đời con người thật ngắn ngủi, sinh mệnh lại quá nhỏ nhoi, cuộc sốnglại quá đỗi bận rộn, do vậy chúng ta nên trân trọng và nắm bắt lấy hiện tại cũng nhưtương lai. Con người phải học cách sống sao cho thanh thản một chút.Trong bữa cơm chỉ có duy nhất Thẩm Thiếp trầm ngâm không nói năng gì. Triển Nhannói chuyện rất chừng mực, Thẩm Lực giữ vai trò chủ đạo, còn bà Châu Thanh Á thìvui vẻ, tươi cười thân thiện.Chốc chốc Thẩm Thiếp lại đưa mắt liếc Triển Nhan, từ trong mắt cô ta, Thẩm Thiếpthấy được tấm chân tình của cô ta đối với anh trai mình. Thẩm Lực không cần phảinhắc tới nữa, nỗi vui mừng tràn ngập trên mặt. Thẩm Thiếp cứ nhìn Triển Nhan nhưvậy, đột nhiên trong cô xuất hiện linh cảm lạ.Thế là cô bắt đầu thay đổi thái độ, bắt đầu nói chuyện, bắt đầu biểu lộ sự quan tâmtới Triển Nhan. Nhìn thấy con gái cứ rầu rĩ tự nhiên lại vui vẻ trở lại bà Châu ThanhÁ cho rằng chắc con gái vui lây với niềm vui của cả nhà, bà càng thêm mãm nguyện.Bà nghĩ thầm: Về sau nếu chúng nó ngày nào cũng tới nhà ăn cơm thì sẽ nhộn nhịplắm đây, không biết chừng có thể sẽ có tác động tốt tới chứng bệnh trầm cảm củaThẩm Thiếp cũng nênThẩm Thiếp cứ như đang chơi một ván cờ, từng đường đi nước bước cô đã tính toánkỹ, cuối cùng cô hỏi về chuyện Triển Nhan và cô ai lớn tuổi hơn. Thẩm Lực cười nóibất kể ai lớn tuổi hơn thì Thẩm Thiếp cũng đều phải gọi Triển Nhan là chị dâu. TriểnNhan đỏ mặt cúi đầu, sự dịu dàng cúi đầu khiến ai cũng cảm động.Thẩm Thiếp chủ động nói ra ngày tháng năm sinh của mình do vậy Triển Nhan cũngchẳng có lí do để giấu nữa nên cũng nói ra ngày sinh của mình, cô được sinh trướcThẩm Thiếp một tháng mười ngày.Thẩm Thiếp lặng lẽ ghi nhớ ngày sinh của Triển Nhan ...

Tài liệu được xem nhiều: