Danh mục

Người khách phòng 514

Số trang: 9      Loại file: pdf      Dung lượng: 263.16 KB      Lượt xem: 5      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Chiều ngày 23 tháng 10 năm 1964, một chiếc taxi lướt êm trên đường phố thẳng hướng về nhà hát Tây (còn gọi là Hạ viện Sài Gòn, nay là Nhà hát Thành phố). Trên xe ngồi phía băng sau là một cô gái xinh đẹp ăn diện mốt thời trang, vẻ kiêu sa với đôi mắt đưa tình. Tài xế là một thanh niên dáng tầm thước, da hơi ngăm đen, nom dáng khá lịch sự, đầu chải láng mướt, chân đi giày đen, quần đen, áo sơ mi trắng bỏ thùng, bên ngoài khoác áo veston. Chiếc xe...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Người khách phòng 514 Người khách phòng 514 TRUYỆN NGẮN CỦA LAM GIANGChiều ngày 23 tháng 10 năm 1964, một chiếc taxi lướt êm trên đường phố thẳng hướngvề nhà hát Tây (còn gọi là Hạ viện Sài Gòn, nay là Nhà hát Thành phố). Trên xe ngồiphía băng sau là một cô gái xinh đẹp ăn diện mốt thời trang, vẻ kiêu sa với đôi mắt đưatình. Tài xế là một thanh niên dáng tầm thước, da hơi ngăm đen, nom dáng khá lịch sự,đầu chải láng mướt, chân đi giày đen, quần đen, áo sơ mi trắng bỏ thùng, bên ngoài khoácáo veston.Chiếc xe dừng lại trước khách sạn Caravelle. Bọn gác cửa đưa mắt dò xét, thấy toànngười Việt, một tên xẵng giọng:- Xe nào đấy?Anh tài xế thò đầu ra ngoài cửa xe:- Người của đại tá William. Tôi đưa bà về đây trước để nhận phòng. Đại tá còn bận việc ởcao nguyên, tối nay sẽ về Sài Gòn.Bọn gác cửa tỏ ra nhã nhặn khi nghe nói đến đại tá Mỹ. Tên bảo vệ gật đầu rồi quay lạiphía tên gác gian:- Mèo của ngài cố vấn, cho vô, mày!Cánh cửa kính dầy mười ly có tay nắm bằng đồng choáng lộn mở ra. Lúc này, trời lấtphất mưa, chúng bung dù che cho cô gái, đi vào khách sạn, đồng thời phụ người tài xếđưa hai va ly vào theo. Hai gã bồi phòng xách va ly méo mặt, ý chừng muốn nói ma quỷgì bên trong mà nặng dữ vậy.Tài xế chẳng ai xa lạ, đó chính là Bảy Bê, một chiến sĩ quân báo biệt động gan dạ, mưutrí và rất bản lĩnh, là tác giả của những trận đánh kinh thiên động địa trong nội đô SàiGòn, nơi trung tâm đầu não của bọn xâm lược Mỹ và tay sai. Anh thủ vai tài xế kiêmgardeco cho đại tá Mỹ. Cô gái y trang lộng lẫy với chiếc áo dài màu hoàng yến kia làMinh Nguyệt, chiến sĩ giao liên của đơn vị F21, trong vai tình nhân đại tá Mỹ William.Cả hai đang thực hiện kế hoạch để lọt vào khách sạn Caravelle.Nói đến biệt động Sài Gòn, không thể không nhắc tới những cái tên từng là nỗi kinhhoàng của Mỹ - Ngụy, như Ba Đen, Đồng Đen, Tư Tăng, Bảy Bê, Lâm Sơn Náo, PhiLong, Triệu Tử Long… trong đó Bảy Bê đội trưởng Đội 5 biệt động F100 như một “siêunhân” xuất quỷ nhập thần giữa Sài Gòn khiến bọn chóp bu đêm ngày mất ăn mất ngủ.Bảy Bê tên thật là Nguyễn Thanh Xuân, từ Phan Thiết vào Sài Gòn nhập cuộc cùng đồngbào đấu tranh đòi quyền dân sinh dân chủ, đòi hiệp thương tổng tuyển cử thống nhất đấtnước và bị chính quyền phát xít họ Ngô cầm tù. Sau khi ra khỏi nhà tù của Mỹ - Diệm,anh móc ráp với tổ chức hoạt động trong thành phố… Năm 1961, Bảy Bê chính thức trởthành chiến sĩ biệt động, dưới sự chỉ huy của Trưởng ban Quân báo Nguyễn Đức Hùng(tức Tư Chu).Sự có mặt của người Mỹ với vai trò cố vấn cho chính phủ bù nhìn tay sai “Việt Namcộng hòa”, dẫn đầu kéo theo cả đạo quân viễn chinh hùng hậu vào miền Nam, thiết lập bộmáy chiến tranh xâm lược, là điều không thể chấp nhận. F100 biệt động ra đời nhằmgiáng những đòn sấm sét vào các vị trí trung ương đầu não của địch tại thủ đô ngụy SàiGòn, nơi được chúng coi là “bất khả xâm phạm”. Bảy Bê xuất hiện trong trận này với vaitrò đội trưởng F21 thuộc biệt động F100.Bảy Bê và Minh Nguyệt cùng hai chiếc va ly chứa 37 kg thuốc nổ TNT đã “chiếm lĩnh”phòng tiếp tân. Trong chiếc áo vét Bảy Bê thủ khẩu K54, đề phòng bất trắc anh sẽ đấusúng với chúng. Tuy đã qua được “cửa ải” đầu tiên, nhưng đây là những phút căng thẳngnhất đối với hai chiến sĩ biệt động.Khách sạn Caravelle thuộc loại sang trọng nhất Sài Gòn lúc bấy giờ. Tòa nhà cao 10 tầng,với trên 700 phòng và có thang máy. Tầng 9 là nơi ăn uống và sàn nhảy. Khách sạn nằmở đường Tự Do (nay là đường Đồng Khởi) và phố công trường Lam Sơn, đối diện với tòaNghị viện Sài Gòn.Khách sạn Caravelle do người Pháp quản lý, nhưng thường có sĩ quan, viên chức cao cấpMỹ- ngụy và “đồng minh” như Úc Đại Lợi, Đại Hàn, Niudilân… đến ăn nghỉ, hội họp.Tại cửa ra vào thường xuyên có hai lính bảo vệ. Trong và ngoài khách sạn có công anmật vụ chìm, nổi theo dõi, phát hiện những hành động chúng khả nghi. Đặc biệt sau vụNguyễn Văn Trỗi gài mìn dưới cầu Công Lý giết hụt Bộ trưởng Mỹ Macnamara và mộtsố trận đánh của ta ở nội thành, địch tăng cường nhiều biện pháp an ninh để bảo vệ các cơquan đầu não, nhất là những khu vực có quân Mỹ trú đóng, như Cư xá Brink ở đường HaiBà Trưng cách đó không xa.Vừa vào phòng lễ tân của Caravelle, Bảy Bê trông thấy cô “tiếp viên” khách sạn và nhậnra ngay đó là Phượng, một cơ sở của ta gài vào “mục tiêu” này để hỗ trợ cho tổ biệt độngtấn công khách sạn. Trông vẻ hơi vụng về quê mùa anh chàng tài xế học làm sang,Phượng hơi cảm thấy lo sợ khi Bảy Bê xuất trình giấy tờ làm thủ tục thuê phòng nói tiếngPháp có vẻ không trôi. Còn tình nhân đại tá Mỹ nhìn anh bằng cặp mắt khích lệ, nhưmuốn nói: Hãy hành động chính xác theo phương án, không còn thời gian để do dự. Bìnhtĩnh nghe anh Bảy!Quả thế, đã vào mục tiêu rồi thì chỉ có đánh. Bảy Bê nhớ rất rõ khi trưởng ban Tư Chugiao nhiệm vụ, cả anh và Nguyệt đều cảm nhận hết tầm quan trọng của trận đánh: Cầnchọn vị trí thuận lợi nhất để phá hủy, ...

Tài liệu được xem nhiều: