Thông tin tài liệu:
Tiếng gà bên nhà hang xóm đã vang lên đều đặn từ 30 phút trước rồi! tiếng gà gáy giữa cái đất Hà Nội xô bồ, ồn ào và náo nhiệt. làm, nhưng gần về sáng mà Hà Nội vẫn còn yên tĩnh, hay ít hơn là khu nó ở. Nó nhớ về quê nó quá!
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Người lạ nơi cuối con đườngNgười lạ nơi cuối con đườngChương 1:4 giờ 30 phút. Đèn phòng hắn vẫn sáng.Tiếng gà bên nhàhang xóm đã vang lên đều đặn từ 30 phút trước rồi! tiếng gà gáy giữa cái đất HàNội xô bồ, ồn ào và náo nhiệt. làm, nhưng gần về sáng mà Hà Nội vẫn còn yêntĩnh, hay ít hơn là khu nó ở. Nó nhớ về quê nó quá! 1 vùng quê đang trong nhữngngày đổi mới nhưng vẫn giữ trong mình những gì vốn có: chân chất và yên bình vàmang theo những tháng ngày bình yên và hạnh phúc của nó.Những ngày còn đi học thì những đêm khuya thức trắng làmbài tập và hoàn thành đồ án là những gì quá đỗi bình thường không chỉ của riêngNó mà cũng là của những đứa bạn đang học cùng lớp với Nó. nhưng giữa cái tháng7 khi mà bọn bạn Nó đang tản đi khắp nơi. Đứa về quê với những ngày nghỉ vui vẻbên gia đình, đứa thì mải miết với những chuyến đi chơi leo núi, đi bơi, đi đếnnhững danh lam thắng cảnh thì nó vẫn ở đây. Và vẫn ngồi bên máy tính giờ này màtrong khi đó mọi người vẫn đang ngon giấc. Ai biết mọi người có những giấc mơnhư thế nào. Đi chơi xa 1 chuyến, ăn 1 bữa thật ngon, làm những chuyện mà ngàythường không làm đc, gặp 1 người yêu thương, cũng có thể là những ác mộng,nhữngđiều mà ngay khi thức dậy cũng chẳng nhớ gì. Hay đơn giản là mơ thấy ai đó cho1 con số và rồi cuối ngày lại ra những quán ở vỉa hè ghi 1 con đề. Điều mà nhữngngười vẫn thường hay làm ở quán chị Béo ghi đề ở đầu ngõ sau 1 ngày suy tính vàtham khảo ý kiến mọi người có cùng “chí hướng”.Mỏi mắt quá. Không hiểu sao 2 ngày nay rồi mà mắt Nó vẫncứ nháy lên liên hồi như vậy. nó có nghe mấy đứa con gái hồi cấp 3 nói là khinháy mắt phải liên tục là có điềm xấu. nó chả tin. Bây giờ cũng vậy. vì chẳng cầnnói nó cũng biết tin kia là gì. Nhưng mặc kệ. nó có thể làm điều j khác nữađâu. Save file vừa làm lại, tắt máy tính. chẳng phải là bài tập hay công việcgì cả đơn giản là Nó đang giết thời gian và chờ cơn buồn ngủ đến. dạo này mấtngủ ghê quá. Mà đâu phải chỉ có mất ngủ không đâu. Đầu óc lại quay cuồng baonhiêu suy nghĩ. Thôi thì làm 1 điều gì đó để cho đầu óc nó chỉ nghĩ 1 thứ thôi.Lấy bao thuốc trên bàn, Nó rút ra 1 điếu, đưa lên miệng,với chiếc hộp quẹt. 1 đốm sang đỏ giữa màn đêm, cháy rực hơn rồi nhạt màu. 1làn khói trắng bay giữa không gian, hướng về phía chiếc quạt đang ù ù, bị hút lạirồi thổi tung ra khắp căn phòng. 1 làn khói nữa, và nữa!Chẳng hiểu sao Nó lại nghiện cái thứ này. Cái thứ khi nămnhất lên Nó nhăn mặt khi thấy ông anh cùng phòng vẫn thường hút cái thứ ấy,khét lẹt và nồng nặc. vậy mà giờ đây Nó đang nghiện cái thứ ấy. đúng là có nhữngđiều thay đổi khiến ta không ngờ. ngay cả với chính bản thân mình. Quái quỷ thật.Vẫn chưa buồn ngủ. quái thật. nó nghe mấy người nghiệnthuốc nói rằng hút cái thứ ấy khiến đầu trở nên minh mẫn và tĩnh ngủ. đúng thật.biết làm gì nữa bây giờ. Nó không cho phép mình đc đứng yên, không cho phépmìnhđược suy nghĩ miên man. Toàn nghĩ tới những điều không tốt.Lại bật máy tính. Khổ cho cái sản phẩm công nghệ ấy. Nóthức là cái máy ấy phải làm việc, mà Nó thì có ngủ nhiều đâu. Nên là cái máy ấycứ phải chạy gần như cả ngày. Nhiều lúc Nó nghĩ có khi nào cái máy này sợ, sợcái tiếng chuyển mình tỉnh giấc của nó. Có lẽ làn Nó sợ thật đấy chứ nhỉ. Nhưngkệ. lên mạng đăng cái tin tìm người ở ghép đã.Phòng của nó nằm ở đất Hà Nội. mà ở đây có thứ gì rẻ đâu.Ngay cả hoa quả người ta nhập từ Trung Quốc với giá rẻ mạt mà khi về đến đât thủđô vẫn hét giá lên 3, 4 lần giá trị nhập về ấy chứ. Mà Nó thì chăng phải connhà khá giả gì. Phòng cũng không quá rộng có 1 gác xép nho nhỏ, 1 nhà vệ sinhkiêm luôn nhà tắm cũng chẳng rộng rãi gì. nhưng 2 người thì vẫn ở tốt. dạo trướccó 1 ông anh nữa ở cùng nó, nhưng ông ấyvào nam làm ăn rồi. còn lại 1 mình Nó.Nghe đứa em bên xóm trọ cũ nói rằng tìm người ở ghép khólắm anh ạ. Không phải vì không có người đồng ý ở cùng, mà là khó để tìm thấy aigiữa cái thủ đô đông đúc này phù hợp với mình. Nghe nói có người đến ở cùngnhưng được vài hôm thì lại đường ai lấy đi. Chắc tại “1 nửa của thế giới” có chútkhó khăn trong việc hiểu nhau nhưng Nó là 1 nửa còn lại cơ mà nhỉ. Hơn nữakhông tìm người ở ghép thì làm sao cái ví tiền của Nó chịu sao đc. Có mấy đứacùng lớp hợp tính Nó, nhưng không hiểu sao Nó thích tìm trên mạng hơn dù rủi rolà cũng khá cao. Nó biết chứ. Vì sinh viên thì làm j có đồ đạc gì giá trị chứ.Nhưng tài sản lớn nhất là bộ máy tính nó mua cũng đã đc gần năm nay phục vụ choviệc học. lớp nó có mấy đứa mất laptop tuần trước vì trộm nó móc qua cái cửa sổ,thì tuần sau sắm nguyên 1 bộ để bàn giá trị gấp đôi cái cũ và cũng gấp 4 lầncái của nó. “nó có móc nữa thì cũng chỉ móc được cái màn thôi, còn cái cây t đểphía dưới chắc chắn lắm, nó có móc cả ngày cũng chỉ biết ngồi khóc mà thôi”thằngbạn hùng hổ tuyên bố. dù nó biết là thằng bạn đã bắt ông chủ xóm trọ phải sửa lạitoàn bộ song cửa sổ phòng nó và an ninh cũng đã đc th ...